NGHỊCH THIÊN THẦN Y PHI



"Dung Uyên đã an bài người xong rồi, con vẫn còn có Hắc Viêm.

Cứ để Cửu thúc ở bên cạnh người đi! Con cũng không yên tâm mẫu thân người, lúc trước ánh mắt Tử Kha nhìn mẫu thân cũng quái quái đó."
Sở Tuyền Nguyệt nói không lại Sở Cửu Ca, Cửu thúc cũng nghe lời Sở Cửu Ca nhất, cho dù hắn cũng lo lắng cho Cửu Ca, nhưng phải phục tùng mệnh lệnh bảo hộ thật tốt Sở Tuyền Nguyệt.
Sau khi đuổi chạy sắc lang Tử Kha, một yêu nghiệt lẻn vào phòng của cô.
Sở Cửu Ca lấy ra một cây ngân châm nói: "Biết người trước đó xông vào chỗ ta có kết cục gì hay không? Không thể hành sự thành thái giám rồi, Dung Vương điện hạ là muốn thử thử sao?"
Dung Uyên nhìn Sở Cửu Ca nói: "Không muốn! Thủ đoạn này đối phó dã nam nhân ta đưa hai tay tán thành, nhưng mà ta là của Cửu nhi nhà ta, ta nghĩ Cửu nhi cũng không nỡ đối với vị hôn phu của mình như vậy!"
Dung Uyên ngồi xuống bên cạnh Sở Cửu Ca, "Cửu nhi ở đây không an toàn, hay là đến Dung vương phủ với ta đi!"
Đôi mắt như tử thủy tinh đó lóe qua hàn quang, cách làm trước đó của hắn vẫn là quá nhân từ rồi, phế vật đó lại dám đánh chủ ý của Cửu nhi.
Sở Cửu Ca nói: "Ta có thể đi, nhưng mà mẫu thân, Cửu thúc và gia gia bọn họ vẫn còn ở Sở gia, một mực tránh né tên đó cũng không phải là biện pháp.

Cho nên Sở gia ta đành chủ động đề phòng một chút vậy."
Đêm nay Sở Cửu Ca không có nghỉ ngơi, mà bận luyện chế độc dược.
Cô cần phải bố trí chút độc trong viện của cô và mẫu thân, Tử Kha nếu vẫn dám ban đêm tập kích thì chắc chắn không có kết quả tốt.

Tử Kha thoát được, nhưng toàn thân đau đến đổ mồ hôi lạnh.
Luyện dược sư lấy ra ngâm châm nói với Tử Kha: "Chỉ là một chút độc mà thôi, điện hạ ăn giải độc đan rất nhanh là không có gì nữa."
Độc châm bị lấy ra là hắn không có chuyện gì rồi, tâm tình không tốt hắn đi tìm mấy mỹ thiếp bầu bạn, thế nhưng bi kịch phát sinh rồi..
Hắn..

hắn không được nữa!
Năng lực nam nhân của hắn vẫn luôn khiến hắn tự hào, nay lại không được nữa rồi!
"Luyện dược sư đâu! Luyện dược sư đâu! Lăn về đây cho ta, đây mà gọi là không việc gì sao?" Hắn giận dữ hét.
Luyện dược sư đó lại lần nữa giúp hắn kiểm tra toàn thân, hốt hoảng quỳ xuống nói: "Điện hạ tha mạng! Vừa nãy phía trên độc châm kia vẫn còn một loại độc, nhưng mà lão phu hoàn toàn không nhận biết được loại độc này.

Loại độc này không chí mạng, nhưng lại khiến cho điện hạ mất đi năng lực của nam nhân."
Mất đi năng lực của nam nhân, vậy thì còn vui vẻ gì để nói.
Tử Kha cảm thấy không bằng chết đi còn hơn, hắn nói: "Phế vật! Cút ra ngoài cho ta!"
"Người ám toán bổn cung đó rốt cuộc là ai, đáng chết!"

"Điện hạ, người đừng tức giận! Chỉ là chút độc nhỏ mà thôi, Tử Linh Quốc nhiều luyện dược sư như vậy, nhất định có thể có cách trị khỏi cho điện hạ."
"Cút cút cút! Toàn bộ cút cho ta!" Hễ nghĩ đến việc bản thân không được, nhìn đến những mỹ nhân này liền phiền lòng.
Hắn không hề được những mỹ nhân này an ủi, cho nên phẫn nộ đem toàn bộ bọn họ đều đuổi đi.
"Sở Cửu Ca, Sở gia, bổn cung biến thành như vậy toàn bộ là do các ngươi ban cho, rất tốt, quả là rượu mời không uống uống rượu phạt." Tử Kha mặt âm trầm nói.
Tử Kha đương nhiên không để cho việc này truyền ra ngoài, mà là đi đến Lâm gia.
Một nữ nhi bị hủy, tâm tình của Lâm gia chủ không tốt, nhưng mà Tử Kha hoàng tử giá đáo, hắn không thể không giả nhân giả nghĩa nghênh tiếp.
Tử Kha hoàng tử nói: "Ta trẻ tuổi nên không hiểu chuyện, tổn thương lòng của Huyên nhi ta rất xin lỗi, ta phát hiện ta vẫn rất thích Huyên nhi, việc đó là do ta bướng bỉnh, sau này ta sẽ bù đắp cho nàng."
Trên mặt Lâm Huyên lóe qua vẻ vui mừng, tiếp theo Tử Kha nói: "Đề bù đắp cho Huyên nhi, ta cũng nguyện ý dâng lên thành ý của mình.

Đem Sở gia hủy đi thì thế nào?"
Một trong tứ đại gia tộc Xích Linh Quốc Sở gia, một trong những chỗ dựa của Sở Cửu Ca, nếu như không còn sự bảo hộ của gia tộc, Sở Cửu Ca cho dù là đệ nhất thiên tài của Xích Linh Quốc cũng chỉ là một con sâu đáng thương không có nơi nương tựa mà thôi, đến lúc đó còn sợ cô không nhào vào lòng hắn hay sao.
Tử Kha phát hiện phương pháp ban đầu của hắn là sai, trước tiên phải có được cái nhỏ mới có cái lớn, nay cảm thấy trước giải quyết xong Sở gia sẽ càng nhanh hơn.
Lâm gia chủ kích động nói: "Thật sao?"
Tần gia suy tàn, Sở gia lấy được không ít chỗ tốt, nay đã là gia tộc đứng đầu trong tứ tộc rồi.

Nếu như Tử Kha hoàng tử có thể hủy đi Sở gia, bọn họ có thể ít đi một đối thủ cạnh tranh, cho nên..
"Điều đó là đương nhiên, Lâm gia và Sở gia có hợp tác, cho nên không biết Lâm gia chủ có biện pháp nào để cho ta tham khảo hay không?"
Lâm gia chủ nói: "Muốn hủy đi Sở gia kỳ thực rất dễ dàng, chỉ cần giải quyết Sở Tuyền Nguyệt là được.

Nhưng mà thực lực Sở Tuyền Nguyệt rất cao, tên sát thần mặt quỷ bên cạnh cô cũng không dễ đối phó, chúng ta không có bao nhiêu cơ hội."
"Sở Tuyền Nguyệt vừa có chuyện, lão gia tử đang bế quan, Sở gia một ngày không có chủ, bốn tên phế vật đó của Sở gia nhất định đánh nhau, đến lúc đó Sở gia nhất định sẽ hỗn loạn.."
Lâm gia sớm đã muốn đối phó với Sở gia rồi, nhưng lại không có đồng bọn tốt.
Nay Tử Kha nguyện ý giúp đỡ, hắn đương nhiên đem kế hoạch của hắn nói ra rồi.
Tử Kha gật đầu nói: "Ngươi phụ trách dụ Sở Tuyền Nguyệt ra, ta sẽ phái người giết đi tên sát thần mặt quỷ đó, bắt đi Sở Tuyền Nguyệt.

Đến lúc đó ngươi tạo sự hỗn loạn ở Sở gia, ép Sở Cửu Ca không còn đường lui, quỳ mà cầu xin ta."
"Ha ha ha! Thế nào, Lâm gia chủ." Tử Kha cười lên nói.
"Ta trước cảm tạ Tử Kha hoàng tử." Lâm gia chủ vui mừng như điên, đây quả là cái bánh rớt từ trên trời xuống!
Lâm Huyên cũng rất kích động, Sở Cửu Ca muốn xong đời rồi, cô đang đợi Sở Cửu Ca đi về cõi chết!
"Huyên nhi, chúng ta đi thôi!" Tử Kha thương tiếc nhìn Lâm Huyên, sau đó ôm người rời khỏi.
Vốn tưởng sau lần hợp tác này, cô sẽ có được sự sủng ái của Tử Kha hoàng tử.
Thế nhưng nghênh đón cô là sự tra tấn dã man của tên biến thái này, cô còn phát hiện tên biến thái này không được nữa rồi.

Hắn không được, nhưng lại kêu hết tất cả cơ thiếp đến, để bọn họ nhìn cô bị ức hiếp như thế nào.
"Điện hạ, muội muội này trông tuổi tác không lớn, nhưng thân hình này thật sự không tồi đó! Nếu như là bọn thiếp, e là sớm đã hỏng rồi."
Tử Kha bóp chặt cằm của Lâm Huyên nói: "Ta cũng cảm thấy có chút đáng tiếc, lúc trước không nên trong cơn tức giận để những nam nhân khác chơi cô.

Nếu không đợi sau này ta hồi phục rồi, cũng có thể hưởng thụ một chút, nhưng mà không được rồi!"
Hắn tuyệt đối không dùng nữ nhân mà người khác đã dùng qua, mặt Lâm Huyên trắng bệch.
Nhưng mà nghĩ đến rất nhanh có thể thấy được cái chết của Sở Cửu ca giáng xuống, thì dù có ở trong địa ngục cũng phải kiên trì đến cùng.
Tất cả những gì cô phải chịu, cô nhất định khiến cho Sở Cửu Ca nếm trải ngàn lần vạn lần mới được.
Ca cược của tứ đại gia tộc, núi khoáng của Lâm gia mà Sở gia đạt được xuất hiện chút vấn đề, Sở Tuyền Nguyệt cần phải đích thân đi kiểm tra.
Núi khoáng cách Sở gia có chút xa, Sở Cửu Ca có chút không yên tâm, bảo Cửu thúc nhất định phải bảo vệ tốt cho mẫu thân, sau đó nhét cho bọn họ một chút đan dược và độc.
Tử Kha nhất định nuốt không trôi cục tức này, nhưng mấy ngày nay vẫn luôn yên bình, khiến cho Sở Cửu Ca có cảm giác bão tố sắp ập đến.
Cửu thúc nói: "Tiểu Cửu yên tâm! Ta cho dù có chết cũng sẽ bảo vệ tốt cho phu nhân."
Đường đến núi khoáng rất yên tĩnh, Sở Tuyền Nguyệt xử lý xong vấn đề bên đó, để nữ nhi không lo lắng rất nhanh liền trờ về.
Mà trên đường về, sát khí ngút trời.
"Viu viu viu!" Vô số ám khí có tẩm độc tập kích đến, Cửu thúc kéo tay Sở Tuyền Nguyệt tránh khỏi công kích của một số ám khí..


Bình luận

Truyện đang đọc