NHÂN SINH LÀM VỢ HAI KIẾP

Tô phu nhân gật đầu, sau đó cũng không tiếp tục cố ý tìm mấy chuyện vặt vãnh cô làm không tốt để quở trách như ngày thường, bà cũng không hỏi thêm một câu nào liên quan tới buổi họp báo hôm nay.

“Tôi mệt rồi, cô không cần ở chỗ này, đi đi.” Tô phu nhân xoay đầu, người giúp việc tên Trương Xuân đang đứng bên cạnh lập tức chìa tay đỡ bà đứng dậy.

Hạ Trừng tự giác bước lên trước, giúp Trương Xuân đỡ mẹ chồng vào phòng trong nghỉ ngơi.

Ra khỏi phòng, Trương Xuân là người giúp việc lâu năm ở nhà họ Tô, bà ấy nhân lúc Hạ Trừng lên lầu đứng một mình liền tiến tới an ủi: “Phu nhân, hôm nay cô đã vất vả rồi!”

Xét về thân phận địa vị, Trương Xuân vốn không nên nhiều chuyện nói những lời này, nhưng những chuyện Hạ Trừng đã làm cho Tô gia, người ngoài có thể không biết nhưng bà ấy vẫn luôn ở bên cạnh cô, bà nhìn thấy tất cả.

Hạ Trừng rũ mắt, khóe miệng cong lên: “Dì Trương, cảm ơn!” Cô dừng một lát, nói: “Làm phiền dì nấu bữa tối vậy, nếu tiên sinh trở về, dì nhớ báo cho tôi một tiếng.”

“Vâng, vậy tôi đi làm việc trước.”

Trương Xuân biết tính tình Hạ Trừng rất tốt, dù phải đối mặt với hoàn cảnh khó khăn đến thế nào, cô cũng có thể xử lý ngăn nắp gọn gàng. Nhưng bà ấy vẫn thật không ngờ, dù xảy ra những chuyện như vậy, cô vẫn có thể khống chế tốt tâm trạng của mình.

Hạ Trừng trở lại phòng ngủ, theo thói quen bước vào phòng thay đồ.

Sau khi chọn quần áo xong, cô đặt nó nằm ngay ngắn trên giường, sau đó đi vào nhà tắm, cởi sạch quần áo, bước qua cửa thủy tinh ngăn cách gian tắm rửa.

Nước nóng ào ào chảy xuống từ vòi hoa sen hình vuông cỡ lớn được gắn cố định phía trên.

Trước kia, Hạ Trừng chỉ dùng vòi sen cầm tay để tắm rửa, cô luôn cảm thấy nhỡ mình mở sai một lần thì vật phía trên kia sẽ khiến cô thấy bối rối, thậm chí cô còn nghi ngờ mục đích lắp đặt nó ở đó là gì.

Hôm nay, cuối cùng cô cũng hiểu rồi.

Ở một nơi nhỏ hẹp thế này, dù cho cô có làm ra chuyện đáng xấu hổ tới mức nào thì ngay cả chính cô cũng không thấy được, không nghe được.

Đau khổ đến mức này, thể xác và tinh thần cô đều không chịu nổi nữa, chỉ có thể tự lừa gạt chính mình.

Cô để mặc cho tất cả sự không cam tâm trong lòng cô trôi theo dòng nước, chảy xuống ống thoát nước.

Bình luận

Truyện đang đọc