NHÂN SINH LÀM VỢ HAI KIẾP

Bỗng nhiên sắc mặt Hạ Trừng thay đổi, cô không nói thêm gì nữa, không chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình.

Hồn ma Tô Hằng xuất hiện.

Hắn đứng ở một nơi hẻo lánh, lúc này cô thật sự không muốn nhìn thấy hắn một chút nào.

Huống chi là người kia vẫn là Tiểu Tô Hằng.

Cảnh tượng này quá mức quỷ dị, có một loại hài hước trong tiểu thuyết của Stephen King thăm dò điểm mấu chốt trong nhân cách con người.

Mỗi khi bình tĩnh, cô có thể coi quan hệ với Tiểu Tô Hằng là bạn bè, hồn ma Tô Hằng xuất hiện, luôn khiến cho cô cảnh giác.

Càng không ngừng nhắc nhở cô, bản chất của hai người bọn hắn không khác biệt nhau, hai người bọn họ thật ra chính là cùng một người.

Ngược lại Hạ Trừng sẽ không vì hồn ma Tô Hằng gây khó khăn mà đổ tội cho Tiểu Tô Hằng.

Chỉ là cô không thế lý giải nổi, hồn ma Tô Hằng sẽ cho rằng cô tiếp tục ngốc nghếch, lại đi yêu một người giống hắn như đúc?

Phải có dũng khí lớn đến thế nào, ngay cả nghĩ cô cũng không dám nghĩ.Hồn ma Tô Hằng có mưu đồ rõ ràng, đơn giản là hi vọng cô có thể buông bỏ quá khứ, bắt đầu lại từ đầu.

Nhưng muốn quên hay không quên là chuyện của cô, yêu ai hoặc không yêu ai, chuyện này là do cô quyết định, không liên quan gì đến hắn.

Có lẽ sẽ có một ngày cô ôm đoạn ký ức cùng hắn chết đi.

Nhưng vậy thì sao?

Cô yêu chỉ là chuyện trong quá khứ, vì tình yêu mà quên chính mình.

Trước đây trong tình yêu, Hạ Trừng thường lâm vào tình trạng đau khổ giãy dụa, mặc dù đã không còn nữa, nhưng cô luôn luôn nhớ kỹ, không phải khi đó cô gặp phải bao nhiêu chuyện đáng buồn, bất chấp tất cả kể cả mạng sống của mình, im lặng biến mất.

Bỗng nhiên sắc mặt Hạ Trừng thay đổi, cô không nói thêm gì nữa, không chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình.

Hồn ma Tô Hằng xuất hiện.

Hắn đứng ở một nơi hẻo lánh, lúc này cô thật sự không muốn nhìn thấy hắn một chút nào.

Huống chi là người kia vẫn là Tiểu Tô Hằng.

Cảnh tượng này quá mức quỷ dị, có một loại hài hước trong tiểu thuyết của Stephen King thăm dò điểm mấu chốt trong nhân cách con người.

Mỗi khi bình tĩnh, cô có thể coi quan hệ với Tiểu Tô Hằng là bạn bè, hồn ma Tô Hằng xuất hiện, luôn khiến cho cô cảnh giác.

Càng không ngừng nhắc nhở cô, bản chất của hai người bọn hắn không khác biệt nhau, hai người bọn họ thật ra chính là cùng một người.

Ngược lại Hạ Trừng sẽ không vì hồn ma Tô Hằng gây khó khăn mà đổ tội cho Tiểu Tô Hằng.

Chỉ là cô không thế lý giải nổi, hồn ma Tô Hằng sẽ cho rằng cô tiếp tục ngốc nghếch, lại đi yêu một người giống hắn như đúc?

Phải có dũng khí lớn đến thế nào, ngay cả nghĩ cô cũng không dám nghĩ.

Hồn ma Tô Hằng có mưu đồ rõ ràng, đơn giản là hi vọng cô có thể buông bỏ quá khứ, bắt đầu lại từ đầu.

Nhưng muốn quên hay không quên là chuyện của cô, yêu ai hoặc không yêu ai, chuyện này là do cô quyết định, không liên quan gì đến hắn.

Có lẽ sẽ có một ngày cô ôm đoạn ký ức cùng hắn chết đi.

Nhưng vậy thì sao?

Cô yêu chỉ là chuyện trong quá khứ, vì tình yêu mà quên chính mình.

Trước đây trong tình yêu, Hạ Trừng thường lâm vào tình trạng đau khổ giãy dụa, mặc dù đã không còn nữa, nhưng cô luôn luôn nhớ kỹ, không phải khi đó cô gặp phải bao nhiêu chuyện đáng buồn, bất chấp tất cả kể cả mạng sống của mình, im lặng biến mất.

Bỗng nhiên sắc mặt Hạ Trừng thay đổi, cô không nói thêm gì nữa, không chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình.

Hồn ma Tô Hằng xuất hiện.

Hắn đứng ở một nơi hẻo lánh, lúc này cô thật sự không muốn nhìn thấy hắn một chút nào.

Huống chi là người kia vẫn là Tiểu Tô Hằng.

Cảnh tượng này quá mức quỷ dị, có một loại hài hước trong tiểu thuyết của Stephen King thăm dò điểm mấu chốt trong nhân cách con người.

Mỗi khi bình tĩnh, cô có thể coi quan hệ với Tiểu Tô Hằng là bạn bè, hồn ma Tô Hằng xuất hiện, luôn khiến cho cô cảnh giác.

Càng không ngừng nhắc nhở cô, bản chất của hai người bọn hắn không khác biệt nhau, hai người bọn họ thật ra chính là cùng một người.

Ngược lại Hạ Trừng sẽ không vì hồn ma Tô Hằng gây khó khăn mà đổ tội cho Tiểu Tô Hằng.

Chỉ là cô không thế lý giải nổi, hồn ma Tô Hằng sẽ cho rằng cô tiếp tục ngốc nghếch, lại đi yêu một người giống hắn như đúc?

Phải có dũng khí lớn đến thế nào, ngay cả nghĩ cô cũng không dám nghĩ.

Hồn ma Tô Hằng có mưu đồ rõ ràng, đơn giản là hi vọng cô có thể buông bỏ quá khứ, bắt đầu lại từ đầu.

Nhưng muốn quên hay không quên là chuyện của cô, yêu ai hoặc không yêu ai, chuyện này là do cô quyết định, không liên quan gì đến hắn.

Có lẽ sẽ có một ngày cô ôm đoạn ký ức cùng hắn chết đi.

Nhưng vậy thì sao?

Cô yêu chỉ là chuyện trong quá khứ, vì tình yêu mà quên chính mình.

Trước đây trong tình yêu, Hạ Trừng thường lâm vào tình trạng đau khổ giãy dụa, mặc dù đã

không còn nữa, nhưng cô luôn luôn nhớ kỹ, không phải khi đó cô gặp phải bao nhiêu chuyện đáng buồn, bất chấp tất cả kể cả mạng sống của mình, im lặng biến mất.

Bỗng nhiên sắc mặt Hạ Trừng thay đổi, cô không nói thêm gì nữa, không chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình.

Hồn ma Tô Hằng xuất hiện.

Hắn đứng ở một nơi hẻo lánh, lúc này cô thật sự không muốn nhìn thấy hắn một chút nào.

Huống chi là người kia vẫn là Tiểu Tô Hằng.

Cảnh tượng này quá mức quỷ dị, có một loại hài hước trong tiểu thuyết của Stephen King thăm dò điểm mấu chốt trong nhân cách con người.

Mỗi khi bình tĩnh, cô có thể coi quan hệ với Tiểu Tô Hằng là bạn bè, hồn ma Tô Hằng xuất hiện, luôn khiến cho cô cảnh giác.

Càng không ngừng nhắc nhở cô, bản chất của hai người bọn hắn không khác biệt nhau, hai người bọn họ thật ra chính là cùng một người.

Ngược lại Hạ Trừng sẽ không vì hồn ma Tô Hằng gây khó khăn mà đổ tội cho Tiểu Tô Hằng.

Chỉ là cô không thế lý giải nổi, hồn ma Tô Hằng sẽ cho rằng cô tiếp tục ngốc nghếch, lại đi yêu một người giống hắn như đúc?

Phải có dũng khí lớn đến thế nào, ngay cả nghĩ cô cũng không dám nghĩ.

Hồn ma Tô Hằng có mưu đồ rõ ràng, đơn giản là hi vọng cô có thể buông bỏ quá khứ, bắt đầu lại từ đầu.

Nhưng muốn quên hay không quên là chuyện của cô, yêu ai hoặc không yêu ai, chuyện này là do cô quyết định, không liên quan gì đến hắn.

Có lẽ sẽ có một ngày cô ôm đoạn ký ức cùng hắn chết đi

Nhưng vậy thì sao?

Cô yêu chỉ là chuyện trong quá khứ, vì tình yêu mà quên chính mình.

Trước đây trong tình yêu, Hạ Trừng thường lâm vào tình trạng đau khổ giãy dụa, mặc dù đã không còn nữa, nhưng cô luôn luôn nhớ kỹ, không phải khi đó cô gặp phải bao nhiêu chuyện đáng buồn, bất chấp tất cả kể cả mạng sống của mình, im lặng biến mất.

Bỗng nhiên sắc mặt Hạ Trừng thay đổi, cô không nói thêm gì nữa, không chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình.

Bình luận

Truyện đang đọc