NHỮNG NGÀY THÁNG YÊU THẦM

Chuông reo một hồi lâu hắn mới bắt máy, tôi còn nghe thấy tiếng ồn, tôi nổi giận nói: "Thằng nhóc kia! ngươi đang ở đâu?"

Hắn vẫn còn cười nữa chứ "Tôi đang ở nhà máy, anh có qua đây không?". Tôi nghĩ thầm giờ này ngươi còn trong nhà máy người ta làm trò quái gì, nhưng tôi cũng muốn đến đó. Vậy cũng tốt, tiện thể qua đó xem tình hình có đúng như dự đoán ban đầu của tôi không. Khi đến nơi, giải thích một hồi lâu bảo vệ cổng mới chịu cho vào. Thằng khỉ đó đang ngồi bệch trên sàn, tay cầm cái hộp giấy đang loay hoay với công việc đóng gói, miệng thì đang lép nhép không biết đang nói gì với đám công nhân, xem ra họ đang rất vui vẻ. Thấy tôi đến, hắn quay qua cười với tôi. Nụ cười thật tươi, từ miệng lan ra khắp khuôn mặt, tôi ngây người đi trong chốc lát.

"Anh đứng ngây ra đó làm gì? mau qua đây giúp một tay đi!", hắn chỉ về khoảng đất trống ngay bên cạnh, theo phản xạ, tôi liền qua bên đó và ngồi xuống. "Anh hãy nhìn động tác của tôi, tôi cũng chỉ vừa mới biết thôi, nhưng làm sư phụ anh cũng không có vấn đề gì!"

Tôi khẽ cười, cầm bao bì lên và làm theo cách hắn chỉ, thật không dễ dàng để đóng gói 1 cái, hắn cầm lên xăm soi: "Anh đó! thật là ngốc, còn nói là giám đốc gì đó nữa chứ!." mọi người đều đến bao vây lấy tôi và xem, sau khi xem kỹ càng, họ cười ầm lên. "Cũng khớp lắm, anh nhìn xem, ở chỗ này, anh đã dán ngược cái tem rồi."

"Thật là... " tôi cười trừ. "Anh từ từ mà học hỏi, giám đốc xưởng qui định mỗi người làm 3000 cái, anh cũng không ngoại lệ." hắn nhìn tôi nói, tôi nhìn xung quanh, các chuyền khác đã tắt hết đèn, xem ra tôi dự đoán không sai, lô hàng chỉ gặp trục trặc trong khâu đóng gói mà thôi, tôi cũng bắt đầu bù đầu vào công việc.

"Hey! anh Dương! vừa rồi chúng ta đang nói đến đâu rồi?" hắn vừa làm vừa tán dốc với đám công nhân.

"Đang nói đến người bạn hồi học cấp 3 của anh, đến đoạn 2 người đang ở bờ hồ chuẩn bị hôn nhau." Có người cười và tiếp lời, "Ah! kể đến đây rồi à, những gì tôi kể đều là sự thật, cô ấy chính là mối tình đầu của tôi đó." hắn cười nói, bỗng nhiên tỏ vẻ e ấp, mọi người đều hối thúc hắn kể tiếp, một lúc sau hắn mới nói: "Phải rồi! các người đừng hòng ăn hiếp tôi nhỏ tuổi, sau khi tôi kể xong, từng người một đều phải kể tiếp!"

Bình luận

Truyện đang đọc