Editor: May
Cô còn không biết ngượng ở chỗ đó nói thầm, cô lừa anh chuyện gì?
Tống Thanh Xuân cô dùng một cái tên "Đình Đình", lừa chấp niệm cả đời của Tô Chi Niệm anh!
Tuy rằng Tô Chi Niệm vừa rời giường liền mắng Tống Thanh Xuân hai câu "đồ lừa đảo", chẳng qua anh cũng không có vứt bỏ mặc kệ Tống Thanh Xuân, sau khi đi ra từ phòng vệ sinh, mang cô đi ăn một bữa cơm trưa thịnh soạn trước, sau đó lái xe mang cô về thành phố, còn tự mình đưa cô đến dưới lầu công ty, rồi mới rời đi.
Rất nhiều khi, quan hệ giữa người và người vẫn luôn sẽ được số mệnh lặng yên kéo gần dưới tình huống thần không biết quỷ không hay.
Tuy rằng Tống Thanh Xuân và Tô Chi Niệm vẫn tuân theo ước định mười hai tiếng từ bảy giờ tối đến bảy giờ sáng, nhưng quan hệ giữa hai người, lại bởi vì một đêm kia trở nên hơi vi diệu.
Tuy rằng Tống Thanh Xuân vẫn sẽ gọi Tô Chi Niệm là "Tô tiên sinh", nhưng số lần gọi "Tô Chi Niệm" càng ngày càng nhiều.
Mặc dù cô vẫn phải chăm sóc áo cơm sinh hoạt thường ngày của anh, nhưng có lúc anh cũng sẽ tới đây giúp một tay, ví dụ giúp cô rửa thức ăn, lau dĩa, thậm chí còn có một hai lần bữa sáng đều là anh tỉnh dậy tương đối sớm mua về.
Cô vẫn có một ít kiêng dè anh, không dám đặc biệt phóng khoáng ở trước mặt của anh, nhưng so với bộ dáng trước đây nhìn thấy anh liền câu nệ đã tốt hơn rất nhiều, có lúc cùng ăn cơm tối, cô vẫn sẽ lải nhải không ngừng nói chuyện cười với cô, thậm chí vào lúc anh không bận, sẽ lôi kéo anh chơi game với cô.
Rất nhiều khi, có quan hệ của người với người nhích tới gần nhau, cũng có quan hệ của người với người sẽ tách xa nhau.
Tống Thanh Xuân và Tần Dĩ Nam không có bất cứ tranh cãi gì, từ nhỏ đến lớn, bọn họ như hai đứa bé vô tư, trước đây Tống Thanh Xuân gần như không có gì giấu Tần Dĩ Nam, cô chỉ che giấu một bí mật ở trước mặt anh, chính là cô thích anh.
Nhưng từ một đêm đó, Tống Thanh Xuân bắt đầu trở nên có rất nhiều chuyện không nói với Tần Dĩ Nam nữa, ví dụ Tống Thừa không phải tự sát, lại ví dụ xí nghiệp Tống thị dưới sự dẫn dắt của Tô Chi Niệm, lợi nhuận tháng này là hai ngàn vạn.
Cô chẳng những không còn không có gì giấu Tần Dĩ Nam, cô còn không giống như trước, mỗi ngày đều gửi tin nhắn với Tần Dĩ Nam, cũng không còn giống như trước đây, thỉnh thoảng sẽ nghĩ cớ quấn quýt anh mời cô ăn cơm.
Tống Thanh Xuân và Đường Noãn là cùng một công ty, Tần Dĩ Nam thường xuyên tới đón Đường Noãn tan tầm, số lần cô gặp anh rất nhiều, hai người gặp mặt sẽ chào hỏi, sẽ hàn huyên, sẽ quan tâm đối phương, nhưng Tống Thanh Xuân sẽ không tìm được cảm giác thân thiết trước kia nữa.
Từ trong đối thoại của Tần Dĩ Nam, cô biết được rốt cuộc Tần Dĩ Nam và Đường Noãn đã xác lập quan hệ.
Anh theo đuổi cô ta lâu như vậy, cuối cùng ước nguyện được đạt thành, bọn họ trở thành bạn bè nam nữ chân chân chính chính.
Cuối cùng cô vẫn không có vạch trần diện mục chân thật của Đường Noãn, nhưng cô cũng hoàn toàn buông tha ý nghĩ tỏ tình với Tần Dĩ Nam, hơn nữa là vĩnh viễn buông tha, trước khi buông tha, cô làm một chuyện cuối cùng vì nỗ lực tiếp cận mơ ước nhiều năm như vậy của mình, đó chính là giấu giếm chuyện lúc trước Đường Noãn mạo danh cô nói những tờ giấy kia là cô ta truyền.
Cô nghĩ, đó có lẽ là một chuyện không oán không hối cuối cùng mà cô làm vì tình yêu đơn phương với anh.
Thời gian yên tĩnh tốt đẹp, vẫn sẽ trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác liền đi vào một tháng cuối cùng, còn có thời gian khoảng bảy tám ngày, liền đến tết âm lịch.
Công việc trước ngày nghỉ tết âm lịch, vẫn luôn là bận rộn nhất, có lúc bận cả ngày, vội đến người ta choáng váng.
Nhưng mà thời điểm bận rộn như vậy cũng sẽ có một ngày kết thúc, Tống Thanh Xuân gặp được một chuyện rất nguy hiểm.