Editor: May
Cả người Đường Noãn liền bị một cái tát kia của Tô Chi Niệm đánh bay ra ngoài, trực tiếp đụng trên ghế bên cạnh.
Lưng ghế dựa đụng vào eo cô ta, cô ta đau đến nước mắt bỗng chốc liền tuôn ra.
Người một bàn bị tình huống đột ngột này làm giật mình.
Mọi người đều còn chưa hồi thần, hiểu rõ đây rốt cuộc là chuyện gì, Tô Chi Niệm mang theo một cổ tàn nhẫn đưa tay ra, túm tóc Đường Noãn, lại hung hăng vung mạnh tay lên mặt cô ta.
Lực đạo lần này, mạnh hơn lần đầu tiên rất nhiều.
Đường Noãn trước là cảm thấy một trận ù tai, sau đó cả người liền đụng mạnh ở trên bàn cơm.
Đĩa thức ăn bắn tung toé ra bốn phía, người cả phòng đang sững sờ, bỗng chốc đều phục hồi tinh thần lại, dồn dập rời khỏi chỗ ngồi.
“Tô tổng, đây rốt cuộc là làm sao?”
“Tô tổng, có chuyện gì thì từ từ nói, dù sao Đường tiểu thư là một cô gái, động thủ như vậy không phải đặc biệt tốt...”
“Tô tổng...” Ngay cả Trình Thanh Thông vừa kính rượu với Trương tổng xong cũng nhịn không được lên tiếng gọi tên anh.
Những lời khuyên can rơi vào trong tai Tô Chi Niệm, càng giống như là châm ngòi thổi gió, mắt anh đều như biến thành đỏ như máu, nghĩ cũng không nghĩ liền giơ chân lên, hung hăng đạp lên bụng Đường Noãn.
Đường Noãn đau đến mặt đều méo mó, khóe miệng có từng vết máu chảy xuôi xuống.
“Tô Chi Niệm, đây là người tôi mang tới, dù có mâu thuẫn gì, cậu cũng không thể tùy tiện động thủ...” Hoàng tổng mang Đường Noãn tới rõ ràng có ý tứ trở mặt.
Tô Chi Niệm vẫn luôn không để lời nói của Hoàng tổng vào trong tai, anh nhìn chằm chằm mặt đã sưng đến không nhìn ra hình dáng ban đầu của Đường Noãn, không có chút thương hương tiếc ngọc, thậm chí đã xách một bên chai rượu lên, hung hăng đập lên đầu Đường Noãn.
“Tô tổng!” Trình Thanh Thông đứng ở một bên nhìn thấy một màn này, hoàn toàn phục hồi tinh thần lại, cô cũng không có thời gian để lo sợ hãi, nghĩ cũng không nghĩ liền xông lên trước, liền ôm chặt cánh tay Tô Chi Niệm: “Tô tổng, ngài còn đánh xuống, sẽ xảy ra án mạng!”
“Buông ra!” Tô Chi Niệm bạo lực rống một tiếng, liền ném Trình Thanh Thông đi.
Bước chân Trình Thanh Thông không ổn định, lui về sau hai bước, đụng ở trên vách tường.
Cô không có thời gian để lo đau đớn phía sau lưng, bất giác liền muốn nhào lên ngăn cản Tô Chi Niệm.
Nhưng động tác cô nhanh hơn nữa, cũng không nhanh bằng động tác của Tô Chi Niệm.
Ở cùng với Tô Chi Niệm nhiều năm như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên Trình Thanh Thông thấy anh ra tay đánh người, hơn nữa còn là một người phụ nữ.
Tô Chi Niệm nổi tiếng không gần nữ sắc, dù là lúc nói chuyện làm ăn, đều là có thể tận lực cách được phụ nữ bao xa liền cách bấy xa, nhưng hiện tại anh lại ra tay với Đường tiểu thư, có thể khiến cho anh không khống chế được như vậy, chỉ có Tống tiểu thư, chẳng lẽ Đường tiểu thư và Tống tiểu thư có mâu thuẫn?
Thời khắc mấu chốt, trong đầu Trình Thanh Thông liền xẹt qua những ý nghĩ này, cô bất giác ngừng bước chân, nhìn chằm chằm bóng lưng hoàn toàn điên cuồng của Tô Chi Niệm, dưới tình thế cấp bách liền la lớn: “Tô tổng, ngài phải suy nghĩ cho Tống tiểu thư một chút chứ!”
Tống tiểu thư... Ba chữ kia khiến cho động tác của Tô Chi Niệm rõ ràng dừng lại một chút.
Anh hé mắt, nóng nảy hung hăng đập chai rượu trong tay ở trên bàn cơm, sau đó liền đưa tay ra, tóm lấy tóc Đường Noãn, cúi đầu, nhìn thẳng mắt cô ta, dùng tiếng nói chỉ có hai người có thể nghe thấy, gằn từng chữ, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nếu như đêm nay Tống Thanh Xuân thật có chuyện không may nào, tôi cam đoan cô sẽ không thấy được mặt trời ngày mai!”