NỮ VƯƠNG: PHU QUÂN ẨN THÂN MƯỜI NĂM, MỘT KIẾM GIẾT TIÊN ĐẾ

Trong lời nhắc đó đã nói rõ, Tống Tiểu Mỹ có được một bảo vật trời đất là một quả màu đỏ.

Mà lúc này.

Trong tay của Tần Nguyệt là thứ quả phát ra hơi sương mỏng.

Lý Hiên đoán, thứ quả này với quả mà Tống Tiểu Mỹ dùng là cùng một loại.

“Haiz!”

Nhìn đôi mắt trong veo của Tần Nguyệt, Lý Hiên thở một hơi nặng nề.

Tần Nguyệt là đại sư tỷ, tu vi tăng lên không nhanh, đã bị những đệ tử khác vượt qua rồi, hôm nay đến Tống Tiểu Mỹ cũng vượt qua Tần Nguyệt.

Lúc này nhìn loại quả màu đỏ này, nghĩ đến rất nhiều lần Tần Nguyệt đã mang đồ tốt đến cho anh, Lý Hiên không biết nên hình dung tâm trạng của bản thân như thế nào.

Anh đến trước mặt Tần Nguyệt, đưa tay ra xoa mái tóc đen của cô, nhẹ nhàng nói.

“Sau này có được bảo vật trời đất, không cần giữ lại cho ta, em dùng là được rồi, hãy quan tâm đến bản thân nhiều hơn chút, nâng cao thực lực của mình.”

“Không sao ạ, con luyện tập nhiều hơn chút sẽ có thể thăng cấp tu vi được rồi ạ.” Tần Nguyệt cười dịu dàng, cười vui.

“Không được, sau này cứ nghe theo lời của ta mà làm.”

Lý Hiên nghiêm túc nhìn Tần Nguyệt, cảm thấy không nghiêm khắc một chút, thì tiểu nha đầu này nhất định sẽ còn giữ lại những thứ đó cho anh.

“Chuyện này...”

Nhìn thấy Lý Hiên trở nên nghiêm túc, Tần Nguyệt có chút bàng hoàng, toàn thân đều bối rối, không biết nên làm thế nào.

“Đừng sợ, ta chỉ muốn để em trở nên mạnh hơn một chút, chỉ có như vậy mới có thể càng bảo vệ tốt bản thân.” Lý Hiên vuốt tóc Tần Nguyệt nói.

“Dạ vâng, con biết rồi, vậy...lần này sư tôn cứ dùng quả này đi được không ạ? Lần sau con nhất định sẽ giữ lại cho bản thân.” Tần Nguyệt chớp mắt nói.

“Chuyện này...được ạ.”

Bị từ chối, Tần Nguyệt thấy bất lực, nhưng trong lòng lại thấy ấm áp, cảm thấy được Lý Hiên quan tâm rất hạnh phúc.

“Hãy uống cái này nữa.”

Lý Hiên lấy ra một cái chén, chỉ ngón tay trỏ điểm vào trong chén, rất nhanh một ly nước tình đã được ngưng tụ trong chén, khẽ sóng sánh.

“Ủa.”

Tần Nguyệt cũng không hỏi đây là gì, rất ngoan ngoãn uống nước tình trong chén đó, cảm thấy cơ thể ấm áp.

“Quay về sử dụng quả đi, ta hi vọng lát nữa có thể thấy em thăng lên cấp tông sư.” Lý Hiên lấy ra cây sáo ngọc trắng nói.

“Vậy con về đây ạ, sư tôn lát nữa gặp ạ.”

Tần Nguyệt cảm thấy dòng khí ấm đang chảy khắp tứ chi và cơ thể, cô cảm thấy lúc này sử dụng quả đỏ là cơ hội thích hợp nhất, vì vậy lập tức quay vể căn phòng dưới đất để dùng quả đỏ.

Trong tiểu viện.

Lý Hiên quay cây sáo bạch ngọc, lặng lẽ suy nghĩ.

Công lực cấp tông sư là sự lột xác của người phàm để nhập tiên, phải trải qua khảo nghiệm tâm ma, dựa vào tính cách của Tần Nguyệt thì tâm ma hết sức nguy hiểm.

Lý Hiên chuẩn bị đợi một lát sử dụng Trấn áp tinh thần, thông qua hiệu quả lớn của phương pháp thổi sáo cổ, giúp cô trấn áp tâm ma.

“Cấp tông sư, thật sự đáng mong chờ.”

Lý Hiên ngẩng đầu nhìn trời, lặng lẽ chờ đợi sự lột xac bắt đầu.

Thời gian dần trôi đi, rất nhanh đã qua nửa tiếng.

Trong tiểu viện bên cạnh.

Lam bà bà đang ngồi trong phòng tu luyện, đột nhiên bà cảm thấy có gì đó, liền mở trừng hai mắt.

Vèo!

Lam bà bà giống như một thanh kiếm sắc bay đi, dựa vào tốc độ nhanh nhất bay vào trong căn phòng dưới đất.

Lúc này trong căn phòng dưới đất ngọn lửa cuồn cuộn, khiến các bức tường của căn phòng được chiếu sáng đỏ rực.

Cả căn phòng giống như bị thiêu đốt, rất nhiều đồ đạc bị thiêu hủy, có có Tần Nguyệt không có chút tổn hại nào.

Nhưng làn da trắng trẻo của Tần Nguyệt đã biến thành đỏ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên sắc mặt đau đớn vô cùng, mồ hôi còn chưa kịp rơi xuống đã bị lửa làm cho bốc hơi hết.

Nhìn thấy Tần Nguyệt bị đám hỏa bao phủ, thấy bộ dạng đau khổ của cô, lại nhìn lại nhìn thấy Tống Tiểu Mỹ đang lo lắng đứng ở cửa, sắc mặt Lam bà liền biến đổi hoàn toàn.

“Đây là lột xác! Cô bé sao có thể nhanh như vậy được? Lúc trước Tần Nguyệt rõ ràng mới có công lực cấp chín.” Lam bà bà vội vàng nhìn sang Tống Tiểu Mỹ.

“Con cũng không biết, Tần Nguyệt vừa quay về liền nói muốn đến căn phòng dưới đất để tu luyện, sau đó con đột nhiên thấy ngọn lửa cuồn cuộn, vội vàng chạy đến phòng dưới đất.” Tống Tiểu Mỹ lập tức giải thích.

“Chuyện phiền phức rồi, lúc trước ta đã nói qua, lột xác cần phải trải qua khảo nghiệm tâm ma, rất nguy hiểm, chỉ cần một chút sơ xảy có thể mất mạng.

Lúc trước ta dự định đợi sau khi Tần Nguyệt có được công lực cấp mười, sẽ đưa cô gia nhập một tông môn tu tiên, giúp cô lột xác.

Nhưng không ngờ rằng Tần Nguyệt lại lột xác đột ngột, thời gian gấp gáp như vậy ta căn bản không có cách nào cả, cứ coi như có mời tông môn cũng không kịp nữa rồi, Tần Nguyệt quá liều lĩnh rồi.”

Lam bà bà rất lo lắng, trấn áp tâm ma không phải sở trường của bà, hiện giờ đến thời khắc nguy cơ xảy ra, bà không có cách nào cả, chỉ có thể lo lắng đi đi lại lại.

“Con đi mời sư tôn, có lẽ sư tôn sẽ có cách!” Tống Tiểu Mỹ lập tức nghĩ đến Lý Hiên.

“Vô dụng thôi, trấn áp tâm ma phải mời đại tu sĩ giúp đỡ trấn áp mới được, đến một người tu tiên có tiếng lâu năm như ta cũng không có cách nào, Lý Hiên chỉ là võ sư, có thể giúp được gì chứ?”

Lam bà bà lắc đầu, bà thừa nhận Lý Hiên làm đồ ăn rất ngon, nhưng đó là chuyên môn nghệ thuật, đồ ăn và tâm ma hoàn toàn không giống nhau, mời Lý Hiên đến cũng vô dụng.

“Vậy phải làm sao? Chị Tần Nguyệt đang phải chịu sự đau khổ vô cùng, con phải giúp chị ấy.” Tống Tiểu Mỹ thấy khuôn mặt đau khổ của Tần Nguyệt, rất nôn nóng hỏi.

“Không có cách nào cả, chỉ có thể dựa vào bản thân cô bé thôi, loại tâm ma này cho dù là ta cũng không cách nào can dự vào, điều chúng ta có thể làm chỉ có đợi mà thôi.”

Lam bà bà trong lòng bất lực, cảm thấy bản thân nên chuẩn bị một số thứ như Tịnh Tâm Hương và mấy loại pháp khí tĩnh tâm, nhưng lúc này đã quá muộn rồi, hối cũng không kịp.

Bà chỉ có thể nhìn quan sát, lo lắng nhìn Tần Nguyệt lung lay sắp đổ trong sự tấn công của tâm ma.

...

Trong thế giới hư ảo của tâm ma.

Hai mắt Tần Nguyệt đỏ màu máu đứng trong không trung, nhìn huyễn cảnh náo nhiệt trong tiêu cục Bạch Vân.

Trong huyễn cảnh.

Lý Hiên mặc bộ trang phục tân lang, trên ngực cài một bông hoa đỏ lớn, tay phải dắt theo một tân nương tử mặc bộ đồ màu đỏ, xung quanh đầy rẫy những tiếng cười vui khua chiêng đánh trống.

Gió bắc hiu hiu thổi, tấm khăn đội màu đỏ được cài trên đầu tân nương tử bị thổi bay lật lên, để lộ ra một khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo.

Mà gương mặt này, bỗng hiện ra là khuôn mặt của Tống Tiểu Mỹ.

Nhìn nụ cười trên gương mặt của Tống Tiểu Mỹ, huyết sắc trong mắt của Tần Nguyệt càng đậm.

Vào lúc này.

Tống Tiểu Mỹ đang đội khăn màu đỏ trên đầu ngẩng đầu lên, đột nhiên nhìn thấy Tần Nguyệt trên không, dùng giọng nói đắc ý nói.

“Tần Nguyệt, sư tôn là của ta, ngươi mãi mãi cũng không có được!”

Ầm!

Ở thế giới hiện thực.

Đám lửa cháy hừng hực, quét sạch căn phòng.

Tần Nguyệt đột phá giống như Hỏa thần vậy, phát ra ngọn lửa càng đáng sợ, thậm chí ngọn lửa suýt chút nữa thì thổi bay căn phòng.

“Không ổn rồi!!”

Lam bà bà vội vàng thi triển pháp thuật, dùng linh lực bao quanh bảo vệ căn phòng.

Lam bà bà lo lắng đến toát mồ hôi, suy nghĩ xem nên làm như thế nào, nhưng cho dù bà có là người tu tiên, cũng không có cách nào tốt cả.

Bình luận

Truyện đang đọc