NỮ VƯƠNG: PHU QUÂN ẨN THÂN MƯỜI NĂM, MỘT KIẾM GIẾT TIÊN ĐẾ

Trong sự phấn khích của Thôn Thiên Ma.

Trong sự đuổi đánh và tiếng cười châm chọc của lũ trẻ.

A Đại tiếp tục chạy, dần dần bỏ xa đám trẻ con đó, chạy đến miệng cốc Hạnh Hoa, thấy trong nghĩa địa một đám người mặc trang phục quái dị.

Những người này mặc áo choàng màu đen, trên y phục là những hoa văn quỷ dị, một chữ “Quỷ” màu đỏ được thêu trên y phục, phát ra mùi máu tanh.

Trước mặt bọn họ là một cái lò luyện đan rất cao.

Dưới lò luyện đan là một đống lửa, một thầy luyện đan mặc một chiếc áo choàng luyện đan màu trắng đang thêm nguyên liệu vào trong lò luyện đan.

Mà ở cách lò luyện đan không xa, Thu Nhi bị trói trên cột gỗ, nước mắt giàn giụa, cầu cứu trong tuyệt vọng.

Nhưng không có ai quan tâm cô, Thu Nhi chỉ có thể tuyệt vọng khóc lóc kinh hãi.

Tại miệng sơn cốc.

A Đại nghe tiếng la khóc xé tâm can, thầy Thu Nhi tuyệt vọng, nghĩ đến việc Thu Nhi hết lần này đến lần khác giúp bản thân, mắt A Đại tràn đầy huyết sắc.

Những cái vảy trên mặt cậu, không biết từ lúc nào đã lan khắp đến cả cổ, toàn thân phát ra khí tức hung hãn như yêu thú, đến cơ thể cũng bắt đầu khom khom giống như yêu thú.

“Ai đó!”

Các đồ đệ của Quỷ thần giáo trong nghĩa địa cảm thấy có gì đó, đồng thời quay đầu hướng về phía miệng sơn cốc, thấy A Đại với hai con mắt đỏ như máu.

“Giết hắn!”

Theo sau mệnh lệnh đó, các môn đồ của Quỷ thần giáo vung đao, lao thẳng về phía A Đại, ai cũng lộ ra ánh mắt tàn bạo.

“Mở phong ấn, sức mạnh của ta chính là của cậu, giết sạch hết đám này, cứu Thu Nhi yêu quý của cậu ra, đây là con đường duy nhất của cậu.”

Giọng nói của Thôn Thiên Ma vang lên, lời nhắc như khuyên bảo cũng khiến huyết sắc trong mắt của A Đại ngày càng đậm.

Dường như cảm thấy phong ấn đang dao động, trong giọng của Thôn Thiên Ma kích động nói: “Rất tốt, mở phong ấn, mau mở phong ấn!”

Vèo!

Âm thanh phá vỡ không gian vang lên.

Mũi tên Huyền Kim sắc bén vút qua bầu trời, trong sự khó tin của mọi người, đâm trúng một tên giáo đồ Quỷ thần, bắn chết ngay tại chỗ.

“Ai!”

Quỷ thần giáo môn đồ cảnh giác dừng lại, nhìn phía sau của A Đại.

Ở phía đó, đang có một bóng người lắc lư tiến đến, đó là một nam tử đeo mặt nạ.

Trong tay anh ta cầm cung Huyền Kim, hông đeo kiếm Huyền Kim, còn có một cây sáo giắt ở eo, đang từng bước tiến đến.

Bước đi của anh ta lảo đảo, lúc đi còn không ngừng ho khan, xem ra vô cùng yếu ớt.

Hai mắt đỏ ngầu của A Đại thấy vậy, hơi sững sờ, huyết sắc trong mắt lập tức tiêu tan đi rất nhiều.

“Mặt nạ thúc thúc.” A Đại kinh ngạc nói.

“Cám ơn các người cứu ta, hôm nay để ta cứu hai người vậy.”

Phân thân số 100 vừa ho vừa bước đến bên cạnh A Đại, vất cung Huyền Kim trên mặt đất, sau đó vung kiếm.

“Lát nữa ta cứu được Thu Nhi, cậu hãy đưa cô bé chạy đi, chạy về hướng núi Hạnh Hoa, đừng quan tâm đến những chuyện khác, ta sẽ cắt đuôi bọn chúng.”

“Nhưng mà...nhưng mà anh thì sẽ ra sao?” A Đại thiện lương lo lắng nói.

“Yên tâm, ta sẽ không chết, ta sẽ rất nhanh đuổi theo sau.” Phân thân khẽ cười, hai tay bỗng đập xuống mặt đất.

Ầm ầm!

Một người đá to lớn bỗng nhiên từ trong đất chui lên, cơ thể to lớn khiến người khác có cảm giác áp bức vô cùng mạnh.

Biến cố đột ngột xuất hiện như vậy khiến giáo đồ Quỷ thần mặt biến sắc.

“Không ổn, là hành động của tiên gia, cẩn thận.”

Ầm!

Cơ thể của người đá bỗng nhiên nhảy đến, giống như thiên thạch đập vào đám người giáo đồ của Quỷ thần giáo.

Cùng lúc đó.

Phân thân mau chóng xung phong, lúc chạy nhanh đến nghĩa địa, anh rút kiếm, xuất tuyệt chiêu Tinh Thần Kiếm Pháp.

Tinh Thiểm Kiếm!

Vèo!

Thân hình của phân thân nháy mắt biến mất, lúc xuất hiện lại đã đến bên cạnh Thu Nhi, lập tức dùng kiếm cắt đứt dây thừng.

“Đúng là tìm chết!”

Trong đám giáo đồ Quỷ thần giáo có một tên cao to, trên cơ thể phát ra dao động của công lực cấp mười rất mạnh, toàn thân giống như xe bọc sắt xông tới.

Keng!

Tiếng kim loại giao nhau vang lên, một cây đao to tàn nhẫn chém xuống vị trí vai trái của phân thân, bị kiếm Huyền Kim ngăn lại, thiếu chút nữa là bị chém vào vai rồi.

“Chỉ là một tên võ sư cấp sáu nhỏ nhoi mà cản được một đòn đao của ta!”

Tên to con kinh ngạc, cây đao trong tay hắn cũng không dừng lại ở đó, từng đao từng đao vung chém xuống, mỗi đao đều rất nặng.

Keng keng keng!

Tiếng kim loại va chạm không ngừng vang lên, lực khí huyết mãnh liệt vang động, trận chiến kinh động đến Thu Nhi khiến sắc mặt trắng bệch, lắc lắc lư lư.

Phân thân thấy tình hình không ổn, một tay kéo Thu Nhi, Tinh Thiểm Kiếm lại một lần nữa khởi động, đưa Thu Nhi đến bên cạnh A Đại.

“Đưa cậu ấy đi!”

Phân thân đẩy Thu Nhi, một mình thân mang trọng thương chiến đấu với tên to con, trong thời gian ngắn lại chặn đòn tấn công của đối phương.

A Đại không dám buông thả, vội vàng theo yêu cầu của phân thân, đưa Thu Nhi chạy về núi Hạnh Hoa, có người thử cản đường đều bị phân thân ngăn lại.

Cứ như vậy.

Phân thân vừa chiến đấu vừa rút lui, bị đuổi giết đến chân núi Hạnh Hoa.

Đợi sau khi đến đây, toàn thân phân thân đều là máu, không thể tiếp tục chạy nữa.

Anh thấy tên to con trước mặt, hai tay lại một lần nữa đập xuống đất.

Ầm ầm!

Người đá ngăn cản kẻ địch trong sơn cốc Hạnh Hoa bỗng vỡ tan, mà trong khu vực trước mặt của phân thân, lại chui lên một người đá nữa.

“Chết đi!”

Cây đao to trong tay tên to con ánh lên sắc lạnh, thuốc độc màu xanh không biết từ lúc nào đã được bôi lên lưỡi đao, tàn bào chém phân thân.

Đôi bên ở trong Hạnh Hoa núi, trong hương hoa thoang thoảng, sống chết chiến đấu.

Hơn mười phút sau.

Phân thân thở hổn hển, toàn thân là máu, dưới sự bảo vệ của người đá, giằng co với tên to con.

Đôi bên rút nỏ ra nhìn chằm chằm vào đối phương, mùi máu tanh lan khắp xung quanh.

“Tiểu tử, chỉ dựa vào thực lực cấp sáu của ngươi, giữ chân được ta lâu như vậy, ta thừa nhận người rất mạnh, nhưng mà, tiếp tục chiến đấu người chỉ có con đường chết mà thôi. Tránh ra một bên, ta có thể tha cho ngươi không chết.” Tên to con sắc mặt lạnh lùng nói.

Phân thân số 100 yếu ớt nói, sắc mặt trắng bệch nắm chặt thanh kiếm.

Người đá ở bên cạnh nắm thành đấm, giữ thế đợi chuẩn bị tấn công, đôi bên lại lần nữa rơi vào cuộc chiến bất cứ lúc nào.

“Nực cười, nếu như không phải là người đá kỳ lạ này, ngươi đã sớm chết rồi, người đá này tuy có thể hồi phục, nhưng nó lại có thực lực không khác ngươi là mấy, căn bản không thể ngăn được ta.”

Tên to con nắm chặt thanh đao to, cơ thể dần dần khom xuống, khí huyết mạnh mẽ trong tư thế chuẩn bị.

“Vậy sao, vậy thì ngăn được bao lâu thì tính bấy lâu vậy.”

Phân thân cười, không có chút nhượng bộ nào, chỉ là trong lòng cảm thán, nếu như bản thân có thể có được càng nhiều giọt máu thì có thể triệu hồi người đá hoàn chỉnh rồi.

Mà người đá hoàn chỉnh là cấp tông sư, rất mạnh, không giống người đá hiện tại, chỉ có công lực cấp sáu.

Vèo!

Tên to con bước chân phải lên mặt đất, làm cát bụi bắn tung tóe.

Giây tiếp theo.

Tên to con lao nhanh đến, dựa vào tốc độ nhanh nhất lách qua phân thân, xông về hướng núi Hạnh Hoa.

“Dừng lại cho ta!”

Thanh kiếm trong tay phân thân mang theo ánh sáng, vụt vào không trung như sao băng, nhờ tốc độ nhanh hơn tưởng tượng chém tên to con.

“Đáng chết!”

Sắc mặt tên to con nghiêm trọng cầm lấy thanh đao, dựa vào kinh nghiệm mà né tránh được đòn tấn công, nhưng bị người đá xông vào một chân đá bay.

Bụp!

“Tên khốn đáng chết, ta giết ngươi!”

Tên to con bị người đã một chân đạp ngã sấp xuống, mặt tiếp đất, mũi bị đập đến chảy cả máu.

Tên to con phẫn nộ vung đao, thét gào hướng đến người đá mà giết, đôi bên giống như hai con thú hoang, điên cuồng chiến đấu với nhau.

Ầm ầm ầm!

Theo tiếng va chạm đó, người đá bị chặt thành nhiều mảnh, khói bụi cuồn cuộn, thậm chỉ cánh tay cũng bị chặt rời ra.

Nhưng mà không ngờ rằng.

Dưới chân người đá bột đất tung bay, sau một hồi lại hồi phục, sau đó tiếp tục điên cuồng đập tên to con.

“Mẹ kiếp lại khôi phục rồi, cút!”

Tên to con nổi giận đùng đùng, có cảm giác khó chịu như ăn phải ruồi.

Hắn buồn phiền chỉ có thể điều chỉnh phương hướng tấn công, giết phân thân, hi vọng có thể chém chết phân thân, khiến người đá biến mất.

Bình luận

Truyện đang đọc