PHẾ VẬT HAY QUÁI VẬT

Tần Lam mất. Không chỉ Vân gia đau thương mà cả Hoàng Hoa đế quốc đều chìm trong bầu không khí âm trầm, lạnh lẽo. Hoàng Hoa quốc vương ngày ăn không ngon ngủ không yên. Vì ông đang lo lắng đến một điều. Đó là Vân Vũ. Không phải bỗng dưng ai gặp Vân Vũ cũng tỏ ra sợ hãi. Chính là bởi, trong cô tồn tại một con quỷ dữ. Khi con quỷ ấy trỗi dậy thì cô có thể phá hủy cả 1 đế quốc. Trước đây, sự việc ấy cũng không phải là chưa xảy ra. Trên thế giới này, người duy nhất kiềm chế được con quỷ ấy chỉ có duy nhất một người. Nhưng hiện tại, nàng đã không còn tồn tại trên dương thế này. Vậy giờ đây ai sẽ là người kiềm chế con quỷ dữ bên trong Vân Vũ.

Các trưởng lão ở Vân gia cũng mang tâm trạng căng thẳng không kém. Lão gia chủ đã qua đời từ 5 năm trước, thiếu gia lên nhận chức gia chủ thì không rõ tung tích, thiếu phu nhân cũng không còn. Một đại gia tộc không thể nào không có gia chủ, họ muốn tổ chức cuộc bỏ phiếu lập tân gia chủ. Nhưng, mỗi khi thấy gương mặt đáng sợ, lạnh lùng, sẵn sàng gϊếŧ bất cứ ai của Vân Vũ, tất cả những điều họ định nói đều nghẹn lại ở cuống họng. Họ vẫn quý cái mạng già này của mình nha. Dù vậy, vẫn có một kẻ không biết điều.

Hôm nay, bầu trời khá quang đãng, nhưng ở Đại Sự đường của Vân gia, nhiệt độ thấp đến mức đáng sợ. Vậy mà những kẻ ngồi trong kia ai cũng toát đầy mồ hôi hột, không ai dám thở mạnh, lâu lâu họ lại lén đưa ánh mắt lên quan sát sắc mặt của nữ nhân cường đại kia. Vân Vũ đang ngồi ở vị trí chủ tọa. Cô không phải gia chủ nhưng việc cô đã làm thì ai dám ý kiến. Mọi thứ im lặng đến đáng sợ. Một giọng nói lạnh lùng, không rõ cảm xúc của người nói:

- Các ngươi đang đùa giỡn với ta? Nói.

Ai cũng rùng mình và nuốt nước bọt cố gắng không bất tỉnh. Chỉ mới nửa canh giờ trôi qua mà họ cảm tưởng như đã hàng ngàn năm. Không gian tiếp tục rơi vào trầm mặc. Bỗng có một thân ảnh nam nhân nhân trung niên đứng dậy, đi đến trước mặt Vân Phong. Đó là đại trưởng lão của Vân gia. Hắn nói:

- Nhị tiểu thư, gia chủ phu nhân...

Nói đến đây hắn bỗng cảm thấy có một áp lực vô hình đè lên vai hắn. Đầu gối hắn đập mạnh dưới đất, răng cán chặt vào môi tứa cả máu. Hắn thều thào nói:

- Nhị... tiểu thư... xin...tha...mạng

Hắn cảm thấy áp lực trên vai không còn mới lồm cồm đứng dậy. Gương mặt tái mét, không còn một giọt máu. Hắn không biết có nên nói nữa hay không. Bỗng Vân Vũ nói:

- Các ngươi muốn có tân gia chủ.

Nói xong cô đưa tay ra nhấc chén trà bên cạnh mình mà thưởng thức. Động tác rất nhẹ nhàng, tao nhã. Nhưng đối với những kẻ kia thì đó chẳng khác gì lời cảnh báo nguy hiểm sắp tới. Đại trưởng lão, hắn vẫn đứng chôn chân tại chỗ, không dám nhúc nhích, mồ hôi tuôn ra ướt hết cả lưng áo. Thấy cảnh đó, Vân Vũ chỉ biết thở dài ngao ngán nói:

- Về chỗ đi.

Như được đại ân, hắn lập tức về chỗ. Lúc này, một giọng nói khác xuất hiện, đó là của tứ trưởng lão:

- Nhị tiểu thư, không biết ý kiến của cô thế nào?

- Ta? Không phải các người đã sớm có quyết định?

Giọng điệu tựa tiếu phi tiếu của Vân Vũ làm mấy lão già kia bất giác rùng mình. Quả thật, những ngày qua, họ nghĩ Vân Vũ vì phải lo hậu sự cho Tần Lam sẽ không quản những cái khác. Ai ngờ, không có gì qua được mắt cô.

Đại trưởng lão dù sợ hãi nhưng vốn bất mãn, hắn vẫn liều lĩnh nói :

- Cái này cũng không thể trách chúng ta. Chúng ta là đang giúp nhị tiểu thư phân ưu. Vả lại, chúng ta là đang hỏi ý kiến nhị tiểu thư chứ không hề tự ý thực hiện.

Nghe đến đây, sắc mặt Vân Vũ trầm xuống:

- Nói rất hay. Giúp ta phân ưu? Vậy các ngươi phân ưu đến đâu rồi?!

- Chuyện này...

Những lời muốn nói tiếp của Đại trưởng lão như nghẹn lại ở cổ. Sắc mặt hắn lúc xanh lúc đỏ. Hắn thực không dám nói mình đã mua chuộc gần như 1/4 gia nhân ở Vân gia, và một số quan lại để giúp hắn lên được chức gia chủ này.

Ở Đông đại lục nói chung, Hoàng Hoa đế quốc nói riêng thì việc chọn ra tân gia chủ có thể dựa trên thách đấu hoặc bầu cử. Về thách đấu, muốn làm tân gia chủ thì ngươi phải thắng liên tiếp 10 đối thủ. Còn về bầu cử thì có phần lằng nhằng hơn một chút. Để được vào danh sách ứng cử vị trí gia chủ thì ngươi phải là ma pháp sư thất cấp trở lên. Sau khi lọt vào danh sách, ngươi phải vượt qua 2 lần bỏ phiếu - lần 1, ngươi phải chiếm được nhiều nhất số phiếu của gia nhân và lần 2, là sự tán thành của Hội đồng trưởng lão ở gia tộc đó. Chưa hết, ngươi vẫn phải vượt qua chướng ngại vật cuối cùng - sự phê chuẩn của quốc vương. Mà khi lên làm gia chủ thì ngươi vẫn có thể bị thách đấu, ngươi có thể chấp nhận hoặc từ chối. Nhưng số lần từ chối không được quá 5 lần/ năm và số người thách đấu không được quá 20 người/ năm.

Thấy Đại trưởng lão im lặng không lên tiếng, Vân Vũ khẽ cười lạnh. Nụ cười rơi vào mắt tất cả những lão nhân kia. Bọn họ bất giác rùng mình, thầm cầu nguyện cho đại trưởng lão.

- Các ngươi muốn bỏ phiếu chọn tân gia chủ?

Ngữ khí lạnh lùng cất lên làm mấy lão nhân kia đi từ ngạc nhiên đến sợ hãi. Họ thầm mong cô không biết những chuyện mờ ám mà họ từng làm. Biết được họ nghĩ gì, Vân Vũ lên tiếng:

- Các ngươi làm gì ta đều biết. Nhưng "đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại ", ta cho các người 10 ngày hối cải, trong mười ngày đó các vị hãy ghi ra tất cả tội trạng của 9 người còn lại.

Nói rồi cô đứng dậy bước tiêu sái ra ngoài, để lại những cảm xúc lẫn lộn cho 10 lão nhân kia. Trước khi bước ra cửa, cô bồi thêm 1 câu khiến mấy vị trưởng lão càng hoang mang, không biết có nghe nhầm hay không:

- Hai tháng sau tiến hành chọn tân gia chủ.

"Thật sự đã chấp nhận rồi?" , "Dễ dàng như vậy sao?", " Ta nghe nhầm rồi sao", " Mặt Trời mọc đằng Tây sao? "... Hàng trăm câu hỏi thắc mắc hiện lên nhưng không một ai dám lên tiếng.

Bình luận

Truyện đang đọc