PHẾ VẬT HAY QUÁI VẬT

Vân Lãng hờ hững trả lời. Từ chối thì thôi nhưng đây là không có hứng thú. Như vậy khác nào cái vả đau điếng vào mặt binh đoàn cao cấp. Vì binh đoàn trung cấp mà từ chối lời mời của đoàn chủ binh đoàn cao cấp. Có đập chết mấy người ở đây bọn họ cũng không tin được.

Đoàn trưởng kia sắc mặt đen kịt.

- Nha đầu, ngươi tưởng ta không thể gϊếŧ ngươi?

Hắn lớn tiếng, ngay sau đó chiến khí ập tới. Khí lạnh cùng áp lực trước mặt, Vân Lãng nhếch mép cười, không nhúc nhích.

Bóng đen lao đến đứng chắn trước Vân Lãng. Cú nổ lớn làm mọi người văng ra sau. Đến khi nhìn được thì ai nấy kinh hãi tột độ.

Vị đoàn trưởng vừa biến mất giờ lại xuất hiện. Còn là đỡ cho Vân Lãng một nhát. Thanh lão phủi bụi trên áo, quay lại nhìn Vân Lãng:

- Có sao không?

Vân Lãng lắc đầu, nhẹ nói đa tạ. Thanh lão thoáng bất ngờ. Thụ sủng nhược kinh. Hung thần vừa cảm tạ hắn.

Nhưng hắn lại không biết giờ chỗ này còn có người kinh ngạc đến hoá đá.

Thanh lão ho nhẹ:

- Các ngươi đừng có động tới hu... nha đầu này. Động đến Thập lang binh đoàn chính là thách thức Thanh lão ta.

Thanh lão vừa dứt lời, tất thảy dong binh hít ngụm khí lạnh, mở to mắt. Thanh lão là ai kia chứ. Đích thân đứng ra bảo vệ người có cho bọn họ mười cái mạng cũng không dám đắc tội.

Vân Lãng nói nhỏ:

- Thanh tướng quân, ngươi cũng nên trở về rồi.

Thanh lão giật mình, tiếp xúc gần như vậy hắn chưa kịp thích ứng. Có vẻ hắn cần về mua vài lò sưởi, mùa đông đến hơi sớm.

Thanh lão ra oai xung quanh xong liền rời đi. Hắn rời khỏi thì đám người kia chỉ biết đứng ngây ngốc nhìn nhau. Vân Lãng nhìn Hà Quân ra ý đuổi người. Ngay sau cũng rời khỏi.

Trở về phòng nghỉ ngơi chưa được nửa canh giờ, Nhất Lang đã cho người gọi Vân Lãng tới. Lần này tới là bàn đại sự.

Vân Lãng đứng một chỗ nghe bọn họ bàn bạc, đôi lúc gật nhẹ đầu. Đại khái tình hình hiện tại binh đoàn thách đấu với Thập Lang binh đoàn chính là Cửu Long binh đoàn - binh đoàn Ngũ sao. Mà hiện tại nhân lực của Cửu Long có thể sánh ngang Thất sao binh đoàn còn Thập Lang binh đoàn thì đáng e ngại. Bọn họ sau hồi bàn bạc đưa ra quyết định muốn giữ vững vị trí hiện tại. Ba người đấu đối kháng là 2 người mạnh nhất và 1 yếu nhất, 5 người còn lại thi đấu đồng đội.

- Dừng. Chỉ giữ vị trí này? Ta muốn thách đấu binh đoàn Huyết Phượng.

Lời Vân Lãng nói ra có sức mạnh quá doạ người. Nhất Lang hít hơi sâu:

- Chuyện này căn bản không thể. Chúng ta dù có dùng đan dược, hảo binh khí cũng không thể đấu lại binh đoàn thập sao. Binh đoàn Huyết Phượng tuy cử những tinh anh đi giành ghế trên công hội nhưng cao thủ không ít. Lần này nhất định có không dưới 2 người cấp bậc Tôn giả.

- Không đáng ngại. Trong hai tháng tới, các vị đây nhất định có người Tôn giả cấp bậc. Luật đấu đối kháng không phải 1 đấu 1 mà là thắng 2 trên 3 trận. Đấu đối kháng để Từ đội trưởng và Thất Lang lên. Có bại vẫn trông chờ đấu đồng đội.

- Ái Dạ, ngươi sao có thể dám chắc hai người chúng ta chiến thắng?

Vân Lãng nhàn nhạt đáp:

- Linh cảm.

Không gian nhất thời rơi trầm mặc. Vân Lãng không vội. Căn bản đưa ra quyết định như vậy bởi cô tin mắt nhìn người của mình. Người tên Thất Lang kia chính là thân tàng bất lộ, giả trư ăn hổ.

- Được. Như ý ngươi. Chúng ta cũng không còn gì để mất.

Nhất Lang hạ quyết, không ai dám trái lại. Hà Quân nhanh chóng đi đăng ký thách đấu.

Những ngày sau đó quả nhiên Thập Lang binh đoàn rất yên ổn không ai dám quấy nhiễu. Hai tháng này dưới sự giám sát, ngầm thúc đẩy của Vân Lãng, tốc độ thăng cấp của bọn họ không chỉ nhanh mà rất chắc chắn, không lo hậu quả. Dùng đan dược thăng cấp có thể nhanh nhưng căn cốt mỏng sẽ ảnh hưởng quá trình đột phá về sau. Vân Lãng sao có thể để người của mình chịu thiệt.

Ngay chính nhóm người Nhất Lang cũng không thể tin nổi bản thân thăng cấp nhanh như vậy. Hai tháng ngắn ngủi, người thấp nhất cũng là Bát cấp trung kỳ còn cao nhất là Tôn giả. Từ Lạc chính là Bát cấp trung kỳ, Nhất Lang, Hà Quân, Từ Minh là Tôn giả sơ kỳ, Bát, Cửu, Thập lang là Cửu cấp hậu kỳ, còn Thất Lang thì cười cười phất phất tay bảo sau này sẽ rõ. Vân Lãng chỉ cười nhẹ, cô nhìn qua đã rõ thực lực hắn hiện tại Tôn giả trung kỳ.

Bọn họ vừa xuất quan đã lao vào bàn bạc. Cụ thể đấu với binh đoàn Cửu Long kia chính để Từ Minh, Từ Lạc, Thập Lang giao chiến. Còn binh đoàn Huyết Phượng, cứ giữ nguyên như vậy, có điều thêm Từ Lạc đấu đối kháng. Là do nàng muốn tham gia. Vân Lãng cùng Nhất Lang đương nhiên ưng thuận, chỉ cần hai người kia đánh thắng thì nha đầu này muốn chiến cũng không được.

Cuối cùng cũng xong, giao mỗi người một binh khí khảm ma hạch, Vân Lãng nghĩ một lúc rồi giữ bọn họ lại. Cô xoay bàn tay, ném mỗi người một lọ dược:

- Cái này bị thương có thể dùng.

Nhìn thứ dung dịch óng ánh xanh sánh quyện, bọn họ mặt tái nhợt. Đây là dược phục hồi cực phẩm, chỉ trừ khi đầu ngươi lìa khỏi cổ, tim ngừng đập mới không thể cứu chữa. Rốt cuộc nha đầu này cường đại đến mức nào. Cái ngày Thanh lão rời khỏi rồi xuất hiện lại rời khỏi khiến bọn họ càng hồ nghi thân phận thực của Vân Lãng. Lý nào nha đầu thôn dã có thể khiến đoàn trưởng binh đoàn cao cấp nhún nhường.

Vân Lãng nhìn bộ dạng như gặp quỷ kia thì phẩy tay:

- Vô tình nhặt được. Các ngươi đừng suy đoán lung tung. Nghỉ ngơi cho sớm. Hai ngày tới là đến hạn.

Vân Lãng ngay sau đó liền rời khỏi. Cô còn việc cần giải quyết. Vài ngày trước nhận được thông báo từ chỗ Tử Dạ cùng Vân Doãn. Đó là Lam Dạ đã biết chuyện cô đang ở Điền Quang hoang mạc và sắc mặt Lam Dạ khi biết Vân Lãng muốn liều mạng xuống Đông Hải thì không tốt chút nào. Vân Lãng biết rõ tích cách ai đó. Ước chừng vài ngày tới sẽ xuất hiện. Cô cần chuẩn bị sẵn sàng nghênh đón.

Bình luận

Truyện đang đọc