PHẾ VẬT HAY QUÁI VẬT

- Ta muốn gặp Hãi Lạc tiền bối.

Cô vừa dứt lời, đại hãn đó liền nhíu mày một lúc rồi dãn ra. Lạnh nhạt nói:

- Ở đây không có người nào tên Hãi Lạc.

Vân Lãng cau mày. Không lý nào cô cô nhầm lẫn. Chỉ có thể vị tiền bối đó thân tàng bất lộ đã dùng tên khác.

Thấy Vân Lãng không có ý định rời khỏi, hắn tiến tới. Tay hắn vừa chạm tới vai cô, cả thân hình cao lớn như bị ảo lực tác động chao đảo ra sau.

Vân Lãng ánh mắt sắc bén nhìn hắn. Cô không tiếp xúc với người lạ.

Hắn kinh hãi nhìn nữ tử trẻ tuổi trước mặt, mồ hôi trên trán rịn ra. Những người khác phía sau chứng kiến cảnh này không khác gì hắn. Chỉ có kinh hãi.

Ở đây có cả thảy trên dưới 200 binh đoàn. Binh đoàn càng hùng mạnh càng có nhiều sao. Hắn đường đường là trung đội trưởng của binh đoàn Thập Lang, binh đoàn 7 sao, là chiến sĩ bát cấp. Không phải cường giả chí tôn nhưng hắn cũng thuộc hạng cao thủ của dong binh công hội. Lý nào chỉ một cái huých vai của nữ tử chưa tới 18 tuổi mà hắn chao đảo sắp ngã.

Hắn sửng sốt để ý tới con thú kỳ lạ trên vai nữ tử. Lẽ nào là ma pháp sư. Không lý nào. Ma pháp sư không thể một cái húych vai đã bức lui chiến sĩ bát cấp, càng không lý nào lại chịu tới nơi hoang vu khắc nghiệt như vậy.

Tuy sau chiến tranh, địa vị chiến sĩ có chút lên cao nhưng vẫn không thể nào bằng được ma pháp sư. Ma pháp sư giống như khoáng thạch cực phẩm, quý hiếm khó tìm. Vậy mà Vân gia lại xuất hiện tới 2 Triệu hồi sư rồi ma pháp sư. Chỉ nghe đến chữ Vân cũng đủ người kinh hãi.

Vân Lãng nhìn hắn đoán bản thân đã khiến người trước mặt kinh sợ. Cô chậm tiến lại gần:

- Vị đại ca này có thể cho ta vào công hội tìm người?

Hắn cảm nhập uy áp từ lời Vân Lãng. Cảm giác sợ hãi dấy lên từ tâm can, cảm giác từ rất lâu tưởng chừng đã ngủ say. Giờ chỉ vì nữ tử mà thức tỉnh. Hắn vừa sợ vừa thẹn, mặy đỏ bừng:

- Không phải người dong binh công hội không được vào.

Cô cười nửa miệng:

- Vậy cảm phiền huynh đưa ta đi đăng ký. Ta muốn gia nhập công hội.

Hắn nuốt khan một cái, nữ tử này là ai? Hắn gật đầu rụp một cái. Vẫy tay gọi một người nữa đến căn dặn. Xong xuôi hắn xoay sang nhìn Vân Lãng. Cô như cười như không nhìn hắn.

Hắn nhanh đánh mắt đi chỗ khác:

- Đi theo ta.

Vân Lãng được hắn đưa đến căn nhà gỗ cách đó chừng hai dặm về phía tây. Trên đường đi có không ít lính đánh thuê nhìn cô. Cô thầm đoán ra lý do. Dong binh công hội rất ít khi thấy nữ nhân cộng thêm nhan sắc của Vân Lãng không gây chú ý cũng khó. Không khí im ắng, cô lên tiếng:

- Huynh tên gì?

Cô không rõ lý do vì sao muốn biết tên đại hãn này. Hắn đi phía trước nên cô không thấy rõ mặt. Chỉ nghe tiếng trầm trầm vang lên:

- Từ Minh.

Cả hai tiếp tục im lặng.

- Từ đội trưởng.

Từ đâu một nam nhân khác đi tới. Người này không cao bằng Từ Minh, nói chuyện có điểm ngước lên. Hắn mặc độc cái quần đen rộng bên dưới, nửa thân trên để trần. Từ Minh làm như hắn không tồn tại tiếp tục bước. Nam nhân đó đứng chặn đường hắn.

- Từ đội trưởng sao vội vàng như vậy. Dì gì cũng là bằng hữu không thể nói chuyện vài câu. Ta nghe nói sắp tới là đến kỳ đánh giá. Chúc Thập Lang của ngươi giữ được vị trí binh đoàn 7 sao. Còn Hắc Hổ của ta đang tìm cách lên 8 sao. Mấy binh đoàn 8 sao thật khó đối phó...

- Câm miệng chó ngươi vào.

Từ Minh sắc mặt đen kịt bỏ đi. Nhưng nam nhân kia vẫn không có ý định dừng. Hắn nhìn thấy Vân Lãng đi sau Từ Minh, lên tiếng chọc ngoáy:

- Thập Lang xem ra tổn hại không nhỏ. Phải chiêu mộ một nữ hài về. Không biết thực lực nàng ra sao. Ngươi cẩn thận không bị lừa a. .

- Ta nói ngươi câm miệng.

Từ Minh tức giận lao vào giáng xuống đầu kẻ kia một đấm. Tiếp tục lao vào tấn công như mãnh thú. Tên kia không vừa, hắn vừa né vừa đỡ.

Vân Lãng quan sát tình hình, hai người đó đều là bát cấp nhưng xem ra Từ Minh dần bị áp đảo. Từ Minh bị đáng ngược ra sau, tay ôm ngực. Nam nhân kia tỏ ý tự đắc, cao giọng:

- A. Ta sao lại quên Từ đội trưởng đang bị thương ở ngực? Từ đội trưởng, ta khuyên ngươi nên về binh đoàn của người dưỡng thương đừng chạy lung tung.

Từ Minh trừng mắt nghiến răng không cam lòng. Nếu hắn không bị thương thì tên kia cũng không được nước giễu võ dương oai.

Nam nhân kia cười lớn rồi bỏ đi. Vân Lãng nhìn chằm chằm Từ Minh, sắc mặt hắn tái nhợt. Nơi hắn đang ôm dần tối màu do máu rỉ ra.

- Ngươi ổn?

Hắn cắn răng:

- Không chết.

Vân Lãng ừ một tiếng. Tiếp tục theo hắn. Tới nơi hắn giơ thẻ gỗ trước mặt hai lính đánh thuê. Bọn họ mở cửa cho hai người vào.

- Đây là nơi đăng ký. Qua kiểm tra sẽ trở thành lính đánh thuê. Muốn lang bạt tự do hành động hay gia nhập binh đoàn do ngươi tự chọn.

Nói rồi hắn định bỏ đi. Cô nhìn hắn rời khỏi. Người này khiến cô liên tưởng đến một bằng hữu, có điều vị bằng hữu kia đã tử mạng ngoài chiến trường.

Cô lắc đầu xua đi ý nghĩ quái quỷ đó.

Bình luận

Truyện đang đọc