QUAY VỀ BÊN ANH EM NHÉ

Chương 156:

Cô lắc đầu: “Tề ngũ gia thân phận như nào?”

“Sản nghiệp cực kì vĩ đại, nói thế này đi, hầu hết toàn bộ thành phố Hà Nội, chẳng hạn như khu vui chơi, sòng bạc, câu lạc bộ, …, v.v., hầu hết đều nằm dưới tên của anh ta. Không ngoa khi gọi đó là một ông chủ lớn.”

Cô tự hỏi: “Lê Anh Huy thì sao?”

Cô nhớ Lê Anh Huy cũng có tham gia vào mấy ngành này, cũng không phải là một nhân vật nhỏ.

“Chuyện này dài lắm. Anh Lê là một trong những thuộc hạ của Tề ngũ gia. Chỉ là mấy năm trước đã xảy ra vài chuyện không được vui vẻ. Anh Lê đã từng nói nhìn cô rất giống một người chưa?”

Trần Hà Thu gật đầu: “Có nói tôi giống người quen cũ của anh ấy.”

Hoàng Phong thở dài vài cái, sau đó nói: “Cô ít biết những cái này thì tốt hơn, tôi sẽ không nói cho cô. Đêm nay hộp đêm không an toàn, cô về phòng sớm đi.”

Cô muốn được nghe giải thích rõ ràng, nhưng đành cúi đầu buồn bã trở về phòng.

Nhưng sau đó cô bị một tên lưu manh đeo một sợi dây chuyền vàng lớn phát hiện ra, hắn như là đã phát hiện ra thế giới mới nên nhất quyết không buông tha cho cô.

Người này không ngu ngốc như tên tóc vàng vừa nãy, Trần Hà Thu toát mồ hôi lạnh cố gắng nói lời ngon tiếng ngọt thuyết phục.

Vào thời khắc mấu chốt, có một lực rất mạnh kéo cô lại phía sau.

Hoàn cảnh quen thuộc, mùi vị nước hoa quen thuộc.

” Nguyễn Hoàng Phúc? Sao anh lại ở đây?”

Người đàn ông kia nhận ra Nguyễn Hoàng Phúc vội vàng cười nói: “Hóa ra là phụ nữ của anh Phúc, thật là xin lỗi.” Sao đó hắn ta vội vàng chuồn đi.

Nguyễn Hoàng Phúc lúc này đã cực kì tức giận, trực tiếp lôi cô ra khỏi sảnh hộp đêm, bế phốc lên ném vào ghế sau xe.

“Nguyễn Hoàng Phúc, anh, a!”

Trần Hà Thu mặc kệ đau đớn gõ cửa xe, nhanh chóng bảo vệ bụng: “Anh làm sao vậy, bụng của tôi…”

“Em không mang thai.” Nguyễn Hoàng Phúc xuống xe chốt cửa, “Kết quả bản khám của em đã có rồi. Chỉ là thiếu máu do hạ đường huyết, không phải mang thai.”

Trái tim như vừa rơi từ trên cao xuống.

Trần Hà Thu trở nên yên lặng, nhưng tâm trạng của cô lại rất phức tạp. Cô không hề biết mình đang cảm thấy thế nào, có lẽ là vừa may mắn vừa thất vọng. May mắn vì không phải mang thai đứa con của Nguyễn Hoàng Phúc, vậy thì cô có thể hoàn toàn cắt đứt với anh, nhưng tự dưng cô cũng thấy có chút thất vọng.

Nguyễn Hoàng Phúc lửa giận phừng phừng, giật lấy tay cô khiến cô quay mặt đối diện với mình: “Em đến hộp đêm làm gì? Không phải đã thuê nhà rồi sao?”

Cô ngạc nhiên: “Anh điều tra tôi?!”

Nguyễn Hoàng Phúc tức giận nói: “Chúng ta còn chưa ly hôn hẳn. Nếu như em ở đây làm chuyện mờ ám thì chẳng phải là tôi bị cắm sừng sao?”

“Vậy ngày mai chúng ta sẽ ly hôn.” Trần Hà Thu bình tĩnh nói: “Sau khi ly hôn, anh sẽ không cần lo lắng chuyện này nữa.”

Nguyễn Hoàng Phúc chế nhạo: ” Sao em lại trở nên đồi trụy thế?”

“Tôi có đồi trụy cũng là việc của tôi.” Cô lạnh lùng trả lời.

Bình luận

Truyện đang đọc