QUAY VỀ BÊN ANH EM NHÉ

Chương 86:

Những người ở đó mỗi người một vẻ mặt, những ngày gần đây chuyện của Nguyễn Hoàng Phúc và Trần Hà Thu xuất hiện trên các trang truyền thông, ai mà không biết hai người bọn họ sắp ly hôn rồi chứ…….

Vậy là người bên phía Ngô thị, cũng cố ý ném ánh mắt về phía Trần Hà Thu.

Ngô Nhật Lâm lại giới thiệu đúng Trần Hà Thu, một kiến trúc sư khá già có nhiều năm kinh nghiệm đứng lên: “Xin chào Tổng giám đốc Nguyễn, rất vinh hạnh được gặp anh, tôi là kiến trúc sư của Ngô thị – Trương Thụy Khiêm.”

Nguyễn Hoàng Phúc không tỏ ý kiến gì, cạn ly với ông ta: “Kiến trúc sư Trương đã là gương mặt quen thuộc rồi, không phải có nghe nói là có kiến trúc sư vừa nhận chức được một ngày đã giúp Ngô thị lấy được dự án lớn sao?”

Trương Thụy Khiêm giải thích nói: “Là như vậy, lấy được dự án là kết quả cùng cố gắng của tất cả người trong bộ phận thiết kế chúng tôi…….”

“Tôi đang hỏi tổng giám đốc Ngô.” Nguyễn Hoàng Phúc ngắt lời ông, quay người sang nhìn Ngô Nhật Lâm: “Kiến trúc sư của quý công ty ai cũng thích tùy tiện ngắt lời người khác như vậy sao?”

Ngô Nhật Lâm đương nhiên đã tự nhận tội: “Xin lỗi xin lỗi, là tôi không quản lý tốt. Tổng giám đốc Nguyễn, cho phép tôi giới thiệu cho anh một chút, đây là người vừa nhận chức đã giúp công ty chúng tôi lấy được hạng mục khu chung cư nhân viên – Trần……”

“Xin chào Tổng giám đốc Nguyễn, tôi là trợ lý của kiến trúc sư Trương Thụy Khiêm,” Trần Hà Thu đứng dậy, sau khi lịch sự giới thiệu lại chuyển chủ đề sang Trương Thụy Khiêm: “Kiến trúc sư Khiêm là trụ cột vững chắc của bộ phận thiết kế chúng tôi, hạng mục khu chung cư cho nhân viên là do ông ấy thiết kế chủ đạo.”

“Trần Hà Thu cô……” Ngô Nhật Lâm trợn to mắt, anh vừa nhìn đã nhận ra, Trần Hà Thu sợ mối quan hệ của mình sẽ ảnh hưởng tới ocong ty, vì vậy mới nói dối mình là trợ lý, nhưng lúc này vẫn chưa cần thiết cô phải tự mình làm như vậy!

Những nhân viên khác của tập đoàn Ngô thị cũng nhẹ nhõm thở phào, mỹ nữ của bộ phận kiểm toán cũng nhanh chóng gật đầu nói: “Đúng đúng đúng, Tổng giám đốc Nguyễn, Trần Hà Thu chỉ là một trợ lý thôi, nói thẳng ra chỉ là một nhân viên tạm thời, công ty lúc nào cũng có thể đuổi cô ấy.”

Cô không chú ý tới, đáy mắt Trần Hà Thu thoáng qua một tia u tối, khẽ cau mày với Nguyễn Hoàng Phúc.

Nhân viên tạm thời? Ha, Lê Anh Huy lại tìm cho Trần Hà Thu một công việc tạm thời, còn khiến cô nhất quyết không thay đổi?

Cả nhà đọc tiếp trên app truyện hola nhé! “Tổng giám đốc Ngô?” Nguyễn Hoàng Phúc hỏi.

Ngô Nhật Lâm bây giờ cũng tiến thoái lưỡng nan, vội vàng giải thích: “Là như vậy thưa Tổng giám đốc Nguyễn, Trần Hà Thu vẫn còn đang trong giai đoạn thử việc, vẫn chưa nhận chức chính thức, vì vậy nói là ‘nhân viên tạm thời’ cũng được, chỉ là không dễ nghe lắm thôi. Nhưng thiên phú về thiết kế của Trần Hà Thu rất đáng để được công nhận.”

“Ồ?”Nguyễn Hoàng Phúc nhếch khóe miệng, nhìn cô một cách hứng thú: “Vậy thì tôi sẽ chờ xem.”

Những người của tập đoàn Nguyễn Thị hôm nay tới cũng đều là người tài giỏi, chỉ qua một ánh mắt của Nguyễn Hoàng Phúc, trợ lý Châu đã biết ý, mở một chiếc laptop đặt trên bàn, mở một phần mềm thiết kế lên nói: “Đây là một bài kiểm tra Tổng giám đốc Nguyễn đưa ra cho các kiến trúc sư, yêu cầu trong vòng nửa tiếng, thiết kế một tòa nhà bách hóa cao 99 tầng.”

“Cái gì……” Trương Thụy Khiêm không thể tin được nói: “Trong vòng nửa tiếng? Sao có thể……”

“Ý của kiến trúc sư Trương là, ông không thể hoàn thành bài kiểm tra?”

Sắc mặt kiến trúc sư Trương trở nên khó coi hơn rất nhiều, cho dù không bằng lòng thừa nhận, có đánh chết ông cũng chả vẽ ra nổi. Tòa nhà cao 99 tầng, không chỉ cần tính toán số liệu về chịu lực, còn cần phải nghĩ về yếu tố cân bằng, đừng nói là nửa tiếng, sợ là nửa tháng cũng không chắc làm được.

Trương Thụy Khiêm lắc lắc tay nói: “Tuy rằng tôi không phải cao thủ bậc nhất gì, nhưng ở trong ngành cũng khá lâu rồi, không có ai trong vòng nửa tiếng có thể hoàn thành được nhiệm vụ bất khả thi này.”

Bình luận

Truyện đang đọc