QUAY VỀ BÊN ANH EM NHÉ

Chương 88:

Một tay đặt trên con chuột, một tay để lên bàn phím, hít một hơi thật sâu: “ Tổng giám đốc Nguyễn, ngoài điều kiện tòa nhà 99 tầng ra, còn có yêu cầu nào khác nữa không?”

“Đẹp, cao cấp, sang trọng.” Anh đáp.

Trần Hà Thu gật đầu, “Chỉ cần tôi có thể hoàn thành, đồ án của tập đoàn Nguyễn Thị sẽ hợp tác với Ngô thị, đúng không?”

“Đương nhiên.” Nguyễn Hoàng Phúc gật đầu: “Tôi không có lí do từ chối hợp tác với một kiến trúc sư có năng lực xuất chúng.”

“Vậy được,” Trần Hà Thu tĩnh tâm lại, “Làm phiền trợ lý Châu giúp tôi nhìn thời gian, tôi bắt đầu đây.”

Không biết có phải Nguyễn Hoàng Phúc cố tình làm khó không, phần mềm thiết kế trong máy tính còn là bản cũ của mấy năm trước, rất nhiều kiến trúc sư trẻ vừa vào nghề đến nhìn còn chưa nhìn qua, đến Trương Thụy Khiêm nhìn còn liên tục lắc lắc đầu, bây giờ phần mềm thiết kế hình ảnh vô cùng nhiều, phần mềm nào cũng dễ sử dụng hơn cái này.

Nhưng với Trần Hà Thu mà nói, cô làm nội trợ ba năm, vào tù năm năm vừa mới trở lại, năm đó cô học ở trường, chính là phần mềm này, những phần mềm mới cô lại không biết dùng.

Thao tác chuột vẽ bản thiết kế công trình vô cùng nhanh nhẹn, phối hợp nhanh nhẹn những nút tắt trái phải, mười đầu ngón tay như bay trên bàn phím, không lâu sau, một bản vẽ tòa nhà cao tầng đã được vẽ lên.

Nhưng cái này vẫn còn chưa đủ, với năng lực của Nguyễn Hoàng Phúc, cô nhất định phải không có lỗi nhỏ nào mới được.

Không có thời gian để dùng máy tính tính toán số liệu, cô hoàn toàn tự tính nhẩm, tính toán tỷ lệ bê tông, chênh lệch độ cao, tỷ lệ diện tích sàn vân vân, bàn tay không ngừng, nét bút tiếp theo gần như không cần sửa nữa.

“Kiến trúc sư Trần, cô còn mười phút.” Trợ lý Châu nhắc nhở cô.

Trần Hà Thu hơi vội, lòng bàn tay đổ mồ hôi.

Bây giờ cô đã hoàn thành đại khái phần khung, nhưng lỗ thông gió, điều hòa, đường nước, vân vân cô vẫn chưa ghi chú vào.

Trương Thụy Khiêm hiểu về thiết kế, ngồi bên cạnh tập trung xem, vừa xem vừa lắc đầu.

Mỹ nữ bên bộ phận kiểm toán cũng từ từ lại gần hỏi: “Có phải Trần Hà Thu vẽ kém quá không? Sao cứ lắc đầu liên tục vậy? Lần này đúng là bị Trần Hà Thu hại chết rồi……”

“Không phải như vậy.” Trương Thụy Khiêm cảm thán một câu: “Nhanh quá, thật sự nhanh quá, máy tính dự toán cũng phải tầm năm phút, cô ấy lại có thể vừa vẽ vừa tính nhẩm được, trời ơi……”

Tải app truyên  hola nhé cả nhà! “Thật không vậy?”

Bây giờ Trương Thụy Khiêm đã hoàn toàn bị Trần Hà Thu chinh phục rồi, sự ủng hộ của những cao thủ với nhau, nhìn về phía Trần Hà Thu nói: “Lừa cô làm gì? Phần mềm bây giờ chúng tôi dùng, đều có kỹ năng tự động tính toán, vì vậy lúc vẽ đồ án phần mềm tính toán sẽ tự động lên số liệu, sẽ mất tầm năm phút để tính toán, còn phần mềm cũ này không như vậy, đều phải tự tính nhẩm, cô có thấy Trần Hà Thu dừng lại để tính toán không?”

Mỹ nữ bên bộ phận kiểm toán gật gật đầu, ngạc nhiên tới mức không nói được gì.

Chẳng trách Tổng giám đốc Nguyễn lại muốn sử dụng phần mềm này, hóa ra là cố tình……

Trần Hà Thu không hề dừng tay lại, còn một hạng mục nữa vẫn chưa ghi chú vào, “Còn bao nhiêu thời gian nữa?”

“Cô Trần, cô còn hai phút.”

Bình luận

Truyện đang đọc