QUAY VỀ BÊN ANH EM NHÉ

Chương 67:

Kỳ thật, cô vốn không có làm sai chuyện gì cả, có trách thì trách Trần Quảng Đông, một tên ham mê giàu sang vì tiền tài mà bán cô, đẩy Trần Hà Thu lên giường anh, mà Trần Hà Thu cũng bất đắc dĩ mới kết hôn với anh.

Một giây nhớ đến chuyện trước kia, chính là vì hôn nhân của hai người họ, An Như mới ấm ức chết đi, chuyện này cũng có chút gì đó liên quan đến Trần Hà Thu, nổi hận trong lòng anh lại vì đó lại nổi lên lần nữa.

Đối với Trần Hà Thu, nhiều loại cảm tình trong một lúc xen lẫn với nhau, khi Trần Hà Thu hỏi anh rốt cuộc bản thân anh muốn gì thì anh lại nghẹn lời không nói được.

Anh không cách nào hiểu được rốt cuộc bản thân mình đang muốn cái gì.

Anh chỉ biết, mỗi khi nhìn thấy Trần Hà Thu ở cùng với Lê Anh Huy, thì lòng anh căm phẫn không khác gì lúc hay tin An Như chết.

Ông Nguyễn thấy Hoàng Phúc không có ý muốn phản đối, cảm thấy có một tia hy vọng, liền thừa thắng xông lên: “Thân thể của ông ngày càng kém, cũng không biết có thể qua được mấy mùa Trung Thu nữa, Hà Thu à, con cứ coi như đến trò chuyện với ông nội đi được không hả con?”

Trần Hà Thu sợ nhất chính là chuyện tình cảm, ông Nguyễn có ân với cô, từ lâu cái ân nghĩa này đã biến thành sợi dây thừng trói chặt cô, nếu cô cự tuyệt thì có vẻ như quá mức tuyệt tình.

Cô chỉ cười cũng không có câu trả lời rõ ràng, đợi đến lúc đó rồi nói sau, lúc trở về cô sẽ hỏi quản lý Đinh xem gần đây có dự án công tác nào không, lễ Trung Thu chắc có nhiều người không muốn đi, đến lúc đó cô sẽ xin đi công tác, chắc là sẽ đi được.

Ông Nguyễn gấp rau cho Trần Hà Thu: “Đây, con ăn nhiều một chút.”

Lại gấp đồ ăn cho Hoàng Phúc: “Con cũng ăn thử món tôm này đi, đây chính là món con thích ăn nhất đó.”

Ba người an tỉnh ăn cơm, nhìn vào như người một nhà hòa thuận vui vẻ.

Đánh vỡ bầu không khí ấm áp này chính là tiếng chuông điện thoại của Nguyễn Hoàng Phúc.

Mới vừa nhấc máy, là giọng nói nũng nịu của Trần Linh Nhi từ trong điện thoại truyền tới: “Hoàng Phúc à, đi dạo phố cũng quá mệt mỏi, chân của em đau quá, anh tới đón em được không?”

Nguyễn Hoàng Phúc theo thói quen đáp ứng yêu cầu cô, lúc này đáp: “Được, em gởi vị trí qua cho anh, anh qua đón em.”

Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhé! Không ăn thêm miếng nào, người đã tới cửa thay giày chuẩn bị đi ra ngoài.

Ông Nguyễn thấy thế, đập đũa xuống bàn: “Không được đi!”

Mấy ngày nay, ông Nguyễn cũng đã chịu đựng đủ cái cô Trần Linh Nhi gì đó rồi, nhìn như một con hồ ly dụ dỗ đàn ông, ông chỉ liếc mắt một cái thôi là đã biết được cô ta là loại phụ nữ không đứng đắn, cũng không biết Hoàng Phúc cháu ông bị ả ta bỏ bù mê gì mà luôn nghe lời ả ta, cô gái tốt như Trần Hà Thu thì không cần, thật sự càng nghĩ càng thấy tức.

Nguyễn Hoàng Phúc giải thích nói: “Ông nội, Linh Nhi ở bên kia có chuyện gấp, con đi đón em ấy xong sẽ quay lại.”

“Việc gấp sao? Ông rõ ràng nghe cô ta nói đang đi dạo phố mà!” Ông Nguyễn tức giận nói: “Nếu hôm nay con mang người phụ nữ không đứng đắn đó về, thì từ nay về sau cũng đừng gọi ông là ông nội nữa.”

Nguyễn Hoàng Phúc bất đắc dĩ nói: “Ông nội, Linh Nhi không phải cô gái không đứng đắn, em ấy là em gái của An Như.”

“Em gái thì sao? Trần Hà Thu còn là vợ của con đây này, con mau quay trở về, ngồi xuống ăn cơm cho ông!”

Bình luận

Truyện đang đọc