(QUYỂN 2) [XUYÊN CHẬM] SAU KHI ĐẠI LÃO VỀ HƯU

Editor: Đào Tử

______________________

"Đó là cái gì?"

Bọn Liễu Diệp Tiên dùng tốc độ nhanh nhất rút lui trung tâm chiến đấu.

Lúc Hướng Thụy Quân ngẫu nhiên quay đầu, thoáng nhìn trống rỗng xuất hiện hư ảnh thiếu nữ cổ quái, dẫm chân xuống, suýt nữa ngã khụy.

"Con hàng này chuẩn bị triệu hoán Gundam đánh nhau à?"

Cô đoán hư ảnh nữ tính này là Bùi Diệp triệu hoán ra.

Biết người ta cất hack, nhưng không nghĩ sẽ hack rung động như vậy.

Hư ảnh nữ tính kia mày tóc bạc trắng, da mặt trắng thuần lạnh lùng như tuyết, hai mắt thâm thúy như hắc diện thạch, gương mặt rất lạ lẫm.

Dáng dấp cô ta hoàn toàn khác "Tiểu Tú", ngũ quan thâm thúy có chiều sâu hơn người sau, cao lãnh tựa tiên nhân thế ngoại chót vót tầng mây.

Liễu Diệp Tiên cả kinh cắn đầu lưỡi.

"Thụy Quân... Em nói... Đây là Tiểu Tú?"

Hướng Thụy Quân nói, "Trừ cậu ta, còn có thể là ai?"

Hư ảnh này cao đến đội trời đạp đất, cũng không thể là thực vật biến dị tạo ra.

Liễu Diệp Tiên đứng trên nóc nhà tương đối an toàn, ngóng nhìn hư ảnh nữ tính kia.

Gió tựa hồ mang lời cô nói mớ.

"Thì ra... Cô ấy lớn lên trông thế này..."

Lỗ tai Hướng Thụy Quân khẽ động, cảm thấy lộp bộp.

"Chị nói cái gì? ? ?"

Liễu Diệp Tiên một mặt vô tội, tỏ vẻ rất mờ mịt hỏi lại Hướng Thụy Quân.

"Chị có nói gì đâu? Vừa rồi chị không có nói chuyện mà."

Hướng Thụy Quân: "..."

Biểu lộ Liễu Diệp Tiên không có chút sơ hở, Hướng Thụy Quân cũng không nhịn được hoài nghi mình nghe lầm.

Thực vật biến dị ở trung tâm chiến đấu náo động tĩnh quá lớn, khí bay lôi cuốn tro bụi và xi măng, thổi cuốn tứ phương.

Cửa sổ thủy tinh, biển quảng cáo, cửa chính tòa nhà quanh mình dồn dập gặp vạ lây, thanh thế to lớn như điềm báo diệt thế.

Chắc là sinh nghe nhầm rồi.

Có lẽ là tiếng gió?

Không ai chú ý tới ngay khi hư ảnh xuất hiện, Thanh Long Yển Nguyệt Đao đang ma quyền sát chưởng muốn làm lớn một phen nằm sấp trên mặt đất, trong cổ phát ra tiếng nghẹn ngào.

Chỉ thấy móng vuốt chúng nó khảm sâu vào xi măng, lưu lại dấu vết thâm sâu.

Nhắm hai con ngươi lại, thân thể run rẩy trong luồng khí.

Vốn thân hình cao lớn lại có xu thế bành trướng.

Thanh Long xao động bất an nghẹn ngào, cơ bắp tứ chi lấy mắt trần có thể thấy tốc độ sưng lên.

Xương cốt va chạm, không ngừng truyền đến thanh âm lốp bốp, nghe mà ê răng.

Khi thân thể bọn nó sưng đến điểm cực hạn, trong cổ nghẹn ngào thành gầm thét thê lương vang vọng chân trời.

Một trận tiếng rống giận dữ khiến toàn thân thực vật biến dị run lên, rễ cây giương nanh múa vuốt cũng vì đó co rúm lại.

"Muốn chết!"

Thanh Long cảm giác có lực lượng mạnh mẽ đâm phá trong thân thể, cần con đường phát tiết cấp bách. Nó lung la lung lay đứng lên, vừa phóng ra chân trước vuốt sắc ánh kim, một luồng ánh sáng nhạt từ trong cơ thể lan tràn ra phía ngoài, vầng sáng lưu chuyển thành giáp trụ cổ quái bao trùm chỗ hiểm yếu cơ thể bọn nó.

Không chỉ nó, Yển Nguyệt và Đao bên cạnh cũng xuất hiện biến hóa tương tự.

Thực vật biến dị cảm giác được nguy cơ mãnh liệt, chuẩn bị xử lý ba anh em Thanh Long Yển Nguyệt Đao trước.

Ai ngờ Thanh Long vừa rồi một móng vuốt mới cắt vỡ vỏ rễ cây dưới cơn táo bạo mạnh mẽ trảo, máu đỏ tươi vỡ đê tuôn ra.

Rễ cây đứt đoạn đập xuống đất, run rẩy hai lần liền bất động.

Vết thương máu tươi chảy xuôi rất nhanh mọc ra cái mới, tiếp tục ngăn cản.

"Thanh Long, các em đập 'Trái cây' trên thân cây đi."

Bùi Diệp cho là Thanh Long bọn nó lâm trận đột phá đẳng cấp dị thú, không ti mỉ truy vấn, cạo chết kẻ địch quan trọng.

"Không chừa một viên!"

Tứ chi ba anh em Thanh Long Yển Nguyệt Đao bỗng nhiên phát lực, như đạn pháo phóng tới thực vật biến dị, rễ cây cản đường bị vuốt bén cắt thành từng khối.

Hướng Thụy Quân móc ống nhòm vây xem tình hình chiến đấu.

Ngay từ ánh nhìn đầu tiên đã chú ý ba cẩu Thanh Long bộc phát.

"Cắn thuốc rồi?"

Đột nhiên mạnh như vậy?

Tình hình chiến đấu lại sinh biến cố.

Thực vật biến dị thế mà có thể điều khiển Zombie ngăn cản Thanh Long bọn nó.

Những con Zombie hành động phá lệ linh hoạt, ngẫu nhiên còn nhìn thấy mấy con Zombie cấp hai hình thù kì quặc đánh lén từ sau lưng.

Nhưng trên người Thanh Long bọn nó đều bao trùm lấy giáp trụ không rõ chất liệu, răng nhọn móng Zombie không phá được lớp da thép của bọn nó.

Zombie không cách nào tổn thương bọn nó, nhưng chiến thuật biển người quá đáng ghét, lít nha lít nhít Zombie như châu chấu quá cảnh, thật sự nhiều lắm.

Cô em Đao nổi giận, há miệng ngưng tụ ra một biển lửa hình quạt bán kính mấy chục mét, Zombie bên trong ánh lửa nháy mắt hóa thành tro tàn.

Yển Nguyệt trông ôn hòa hơn xíu, nhưng đối phó kẻ địch cũng không mềm vuốt.

Làm chú chó sở hữu dị năng hệ băng, nó há miệng, nửa bầu trời bị băng tuyết bao trùm.

Thanh Long biểu hiện không thế nào rõ ràng, làm gió lốc cỡ nhỏ góp náo nhiệt đi.

Hướng Thụy Quân: "? ? ?"

Qua mấy hơi thở thanh lý hơn mười ngàn Zombie, ba cẩu Thanh Long thẳng đến mục tiêu mà đi.

Bùi Diệp bên này cũng không nhàn rỗi.

Hư ảnh nữ tính vung tay lên, tay phải xuất hiện một thanh đao hẹp dài.

Một đao vung xuống, dễ dàng chặt đứt rễ cây và cành cây không ngừng quấn tới.

Thực vật biến dị có trí tuệ không thấp, năng lực cảm giác nguy hiểm cực kì ưu tú.

Bùi Diệp vừa động thủ, nó liền biết đối phương có tính uy hiếp tính mạng nó.

"Đây là muốn chạy trốn?"

Bùi Diệp nhạy cảm phát hiện dự định của thực vật biến dị.

Hư ảnh nữ tính xoay chuyển đao một cái, rồi vung thân đao ra, trường đao một đao xuyên thấu thân cây thực vật biến dị, đâm nó vào trên mặt đất.

Ba anh em Thanh Long Yển Nguyệt Đao huy động vuốt sắc, đập nát "Trái cây" trên cây.

Cái gốc cây này không biết mang bao nhiêu "Trái cây" .

"Trái cây" kích thước khá nhỏ, toàn bộ giấu trong lá cây che lấp lại, ánh mắt không tốt rất dễ coi nhẹ.

Bùi Diệp thủ pháp quyết dẫn động thiên lôi, thanh lý Zombie còn đứng đấy, hư ảnh nữ tính thì mật thiết chú ý động tĩnh thực vật biến dị.

Thực vật biến dị bất động lùi rễ cây và cành cây về, thỉnh thoảng còn động nhẹ một cái, tựa hồ hướng thân cây vận chuyển thứ gì đó.

Thân cây mỗi khi khẽ động một cái, "Trái cây" giấu giữa lá cây sẽ bành trướng một phần.

"Thanh Long, các em mau đi."

Bùi Diệp thúc giục một câu.

Ba cẩu Thanh Long tăng tốc độ hạ vuốt.

Bùi Diệp hơi khép hai mắt, nhìn như lắng nghe tiếng gió, kì thực lắng nghe thanh âm người bình thường không nghe được.

Thịch thịch thịch ——

Có tiếng tim đập tiết tấu nhỏ nhưng đặc biệt kiên định.

Chỉ qua nửa phút, thực vật biến dị trước kia còn hung hãn vô cùng thành một gốc cây rỗng ruột bị móc sạch.

Vỏ cây đổ sụp đập xuống đất, một bộ phận vỡ thành bột phấn giống tro cốt.

Bùi Diệp giẫm lên một chỗ phế tích, đến trước thi thể thực vật biến dị.

Không bao lâu, ba anh em Thanh Long Yển Nguyệt Đao chạy đến trước gót chân cô.

Thanh Long vừa muốn mở miệng, nó liền bị một vuốt của cô em Đao đập vào mặt, đối phương vượt lên trước tranh công.

"Toàn bộ làm xong."

Bọn nó tìm trong phế tích chạc cây ba lần, vững tin không lưu lại một viên "Trái cây" .

"Các em xác định?"

Cô em Đao chần chờ nói, "Chắc là... Xác định rồi..."

"Nhưng chị thấy, hình như có cá lọt lưới."

"Cá lọt lưới?"

Cô em Đao lông toàn thân đều muốn phát dại.

Vất vả lắm mới được phân công, chuyện đầu tiên liền làm hư hại?

Nó muốn đích thân xé đầu "Cá" kia!

"Không có việc gì, chị đi bắt."

Vừa mới nói xong, mặt đất chấn động kịch liệt mấy cái, nhìn thấy hư ảnh nữ tính sau lưng đâm một đao vào mặt đất.

Tay đối phương nắm lấy một vật, biểu lộ ghét bỏ quăng tới trước mặt Bùi Diệp.

"Thật không ngờ mình còn gặp đồ chơi đã sớm diệt chủng ở đây."

Kia là một sinh vật kì lạ cứ như bị lột da. 

Bình luận

Truyện đang đọc