(QUYỂN 2) [XUYÊN CHẬM] SAU KHI ĐẠI LÃO VỀ HƯU

Editor: Đào Tử

_________________________

Khoảng cách càng gần mục đích, biểu lộ ba anh em Thanh Long Yển Nguyệt Đao càng nghiêm túc.

"Em có một điều thỉnh cầu, hi vọng các chị có thể đáp ứng."

Bùi Diệp đang cúi đầu chơi điện thoại, phát hiện đỉnh đầu phủ một tảng bóng đen lớn, ngẩng đầu liền thấy đầu chó to xù lông của Thanh Long.

"Thỉnh cầu gì? Nếu chị có thể làm chủ đáp ứng, sẽ tận lực thỏa mãn em."

Ánh mắt Thanh Long tràn ngập sát khí hướng về căn cứ tư nhân nhỏ, hai lỗ tai dựng thẳng lên.

Nó nói, "Đội trưởng đội cảnh khuyển thường xuyên nói 'Oan có đầu, nợ có chủ', chúng em sẽ không tổn thương người vô tội hoặc dị thú, nhưng kẻ thù tổn thương chiến hữu, chúng em sẽ đích thân xé nhát chúng nó. Chuyện này hi vọng các anh chị đừng nhúng tay, đây là việc tư bộ hạ cũ cảnh khuyển."

Dị thú và dã thú, hai cái khác biệt lớn nhất không ở chỗ dị thú có thể sử dụng dị năng, mà là chỗ cái trước có được trí tuệ và lý trí sánh ngang nhân loại.

Trí tuệ để bọn chúng học được suy nghĩ, lý trí để bọn chúng khống chế bản năng dã thú bẩm sinh.

Thanh Long xuất thân cảnh khuyển, mặc kệ lúc trước, hiện tại hay về sau, nó đều không cảm thấy mình là chó, nó là chiến sĩ cống hiến vì đội cảnh khuyển, cống hiến vì vinh quang tổ quốc.

Có tầng nhận thức này, lửa giận nội tâm Thanh Long dù thịnh cũng sẽ không liên luỵ người sống sót vô tội.

Mục tiêu của nó rất rõ ràng ——

Tinh chuẩn tấn công tội đồ hại chết chiến hữu của nó!

Đây cũng là thù riêng bộ hạ cũ đội cảnh khuyển, Thanh Long hi vọng để bọn nó tự mình động thủ, mấy người Bùi Diệp xem kịch là được.

Chân hán tử đều giảng bốn chữ "Trung can nghĩa đảm"!

Bùi Diệp và Thanh Long bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt đối phương kiên định mà khẩn thiết.

"Được, các em chú ý an toàn, tụi chị sẽ phụ trách giải quyết tốt hậu quả."

Có câu trả lời khẳng định, Thanh Long hít sâu một hơi, quay đầu nói với Yển Nguyệt và cô em Đao nói, "Đi theo anh!"

Chó đen Đầu Trọc giãy dụa khỏi chỗ ngồi trên xe buýt.

"Gâu gâu gâu —— "

【 Khoang, tao cũng đi! 】

Ngoại thương của Đầu Trọc đã khỏi hẳn, nhưng mất máu quá nhiều, mấy ngày chưa có ăn uống nước, lúc này ngay cả đứng đều tốn sức, nó vẫn dựa vào nghị lực kinh người lung la lung lay đứng lên.

Trong cổ Thanh Long phát ra tiếng sủa nhẹ trầm thấp, thanh âm lộ uy hiếp mãnh liệt.

Đầu Trọc bị uy thế Thanh Long chấn nhiếp, không thể không lung lay lui lại một bước.

Nó nhượng bộ làm Thanh Long hết sức hài lòng.

【 Tao mới là đội trưởng! 】

Lông mao bao quanh lỗ tai Thanh Long sững lên từng sợi, nó dùng vũ lực và uy thế cảnh cáo chó đen Đầu Trọc, ai mới là cường giả và người lãnh đạo!

【 Hiện tại, tôi lấy danh nghĩa đội trưởng mệnh lệnh cho cậu —— Đầu Trọc, ngồi xuống! 】

【 Tại chỗ chờ lệnh, chờ đợi điều phái! 】

Bọn Bùi Diệp đương nhiên không hiểu tiếng chó, nhưng từ tiếng sủa trầm thấp mang tính uy hiếp của Thanh Long, chó đen Đầu Trọc lui lại hai bước, cụp lỗ tai cúi đầu các kiểu động tác cũng có thể phán đoán một hai. Thái độ Thanh Long đối với Đầu Trọc không tính thân mật ôn hòa, ngược lại rất bá đạo!

Hướng Thụy Quân nhìn Thanh Long uy phong lẫm liệt, bỗng trêu đùa một câu, rước Tuân Minh Viễn âm thầm ghé mắt.

Cô nói, "Độc thân lâu năm, nhìn một chú chó đều cảm thấy mi thanh mục tú còn có sức hút bạn trai..."

Vừa rồi Thanh Long đúng là uy vũ bá đạo, hai đầu lông mày lộ ra uy nghi của một cấp trên cường thế.

Đẹp trai một thớt!

Chó đen Đầu Trọc ngoan ngoãn ngồi trên xe buýt, đưa mắt nhìn ba anh em Thanh Long Yển Nguyệt Đao nhảy khỏi cửa xe.

Nhảy xuống xe, chân bỗng nhiên phát lực, hóa thành ba cái bóng lao như tên bay, nhắm thẳng toà căn cứ nhỏ tư nhân cứ thế mà đi.

Trên đường Zombie du đãng cản đường trực tiếp bị bọn nó đâm đến nát nhừ, hoặc một móng vuốt đập thành thịt nát.

Căn cứ nhỏ tư nhân xây một tòa tháp canh, dùng để quan sát kiểm tra Zombie phụ cận và người sống sót tìm đến trú ngụ.

"Đó là thứ gì thế?"

Người sống sót trực ban trên tháp dùng kính viễn vọng phát hiện nơi xa có ba vật thể cấp tốc tới gần căn cứ.

Cẩn thận nhìn lại, phát hiện là ba con chó lớn hình thể khổng lồ.

Chẳng lẽ là dị thú tới tìm nơi nương nhờ?

Nghĩ đến đây, người sống sót dùng bộ đàm vô tuyến liên hệ nhân viên gác cổng căn cứ và phụ trách phòng ngự tiền trạm. Vốn cho rằng bọn chúng cũng là dị thú tìm nơi nương náu đến căn cứ nhà mình, ai ngờ bọn chúng căn bản không để ý nhân viên trước tiền trạm cảnh cáo, tốc độ xông vọt dưới chân không giảm chút nào.

"Cảnh cáo lần một! Lập tức dừng lại!"

"Cảnh cáo lần hai!"

"Cảnh cáo lần ba, lập tức dừng lại, không được tới gần căn cứ, nếu không bọn ta sẽ nổ súng!"

Ba lần dồn dập cảnh cáo kết thúc, ba chú chó hình thể khổng lồ căn bản không ngừng, phớt lờ tiếng súng cảnh cáo của nhân viên trước tiền trạm.

Điệu bộ này rất rõ ràng, người ta đến bất thiện.

Họng súng bí mật trực tiếp nhắm ngay chỗ yếu ba chú chó lớn, tỉnh táo vô tình bóp cò súng.

Đạn từ họng súng vọt ra, đánh thẳng giữa mi tâm con chó lớn dẫn đầu kia.

Dựa theo kịch bản bình thường, con chó này hẳn né tránh hoặc trúng đạn ngã xuống.

Ai ngờ nó phát hiện tập kích, há miệng phát ra gầm thét cao vút, ánh sáng xanh nồng đậm từ trong cơ thể tràn ra phía ngoài, luồng sáng cổ quái lưu chuyển thành giáp trụ nháy mắt hoàn mỹ bao trùm chỗ yếu hại quanh thân nó. Đạn bắn vào mi tâm, sau khi hiện từng vòng từng vòng gợn sóng hóa thành bột mịn dạng kim loại.

Hai đầu chó lớn khác cũng xuất hiện biến hóa tương tự.

Liên tiếp mười mấy phát đều không đánh bại ba con.

"Móa —— Đầu năm nay ngay cả chó đều tiến hóa rồi?"

Trận thế ban nãy cực giống hoạt hình ma pháp hồi nhỏ từng xem.

Người sống sót trông coi trước tiền trạm nói xong, ba chó bỗng nhiên phát lực lần nữa, vượt qua chướng ngại người sống sót dựng.

Không thèm để ý bọn họ.

Người sống sót không cam lòng giơ súng xạ kích ba bốn lần, chỉ có thể trở mắt nhìn ba cẩu cẩu biến mất khỏi tầm mắt.

"Bọn chúng tới làm gì?"

Khí thế hung hung, không giống là công kích căn cứ người sống sót, giống như là đến trả thù.

Trả thù?

Trả thù?

Người sống sót trông coi bỗng nhiên nhớ tới một điều, lập tức thông tri lão đại căn cứ người sống sót.

Xảy ra chuyện lớn!

Quả thật là trả thù!

Căn cứ người sống sót khác không rõ là chính sách gì, nhưng căn cứ bọn họ là căn cứ nhân loại hiếm có nguyện ý tiếp nhận dị thú.

Bởi vì lão đại căn cứ chính là một ngự thú sư có thể giao tiếp cùng dị thú.

Dị thú đồng hành của hắn là một con trăn.

Con trăn này trước dị thú hóa đã bảy mét, sau dị thú hóa dài đến mười mét, dựa vào thôn phệ dị năng tiến hóa đến dài hai mươi mét, phần thân rộng nhất bằng cánh tay người đàn ông trưởng thành. Trăn không độc, nhưng con trăn này sau khi tiến hóa dị thú mang kịch độc!

Không chỉ có độc, sức ăn còn lớn hơn, ưu điểm duy nhất chính là thực lực cường đại.

Có nó tọa trấn căn cứ nhỏ tư nhân, Zombie phổ thông phụ cận không dám du đãng tới.

Thỉnh thoảng sẽ có một hai con miệng hôi sữa, một phát là ngay đầu.

Con trăn dị thú cung cấp hoàn cảnh sinh tồn tương đối an ổn cho hơn ngàn người sống sót trong căn cứ.

Có lợi cũng có hại.

Con trăn dị thú cung cấp che chở, bọn họ cũng phải thỏa mãn sức ăn người ta.

Con trăn dị thú không thích động đậy, sức ăn còn lớn.

Cho dù là lão đại căn cứ sai sử nó, cũng phải cung cấp cống phẩm để nó hài lòng.

Nó không ăn gà vịt thịt cá bình thường, ghét bỏ bọn chúng ốm nhách, chất thịt không tốt, nó muốn ăn dị thú!

Chỉ có dị thú mới có thể để nó thu hoạch đầy đủ năng lượng, nhanh chóng tăng dị năng.

Vì thế căn cứ mới nghĩ biện pháp lừa gạt những dị thú đơn thuần thân cận người.

Như hai mươi con chó dị thú hồi trước tìm căn cứ nương náu.

Bình luận

Truyện đang đọc