Trong biệt viện tinh xảo ở thành đông.
Một thiếu nữ trẻ tuổi mặc một bộ váy dài màu vàng nhạt đang cầm khăn lụa chà lâu nhạc cụ trên tay, tỉ mỉ, bộ dáng nghiêm túc cực hạn, lục đạo cũng sẽ không nhiều hơn một phần, cũng không thiếu một phần.
Thực mau, truyền đến tiếng đập cửa, động tác trên tay thiếu nữa trẻ tuổi dừng một chút: “Vào đi.”
Nha hoàn mặc váy dài màu xanh đậm cất bước tiến vào, đang muốn hành lễ, thiếu nữ trẻ tuổi giơ giơ tay: “Nói đi, sự tình làm được thế nào rồi?”
Nha hoàn tất cung tất kính nói: “Quận chúa, sự tình đã làm thỏa đáng, nghe nói tay đối phương đã bị thương.”
Diệp Vân An đầu cũng không nâng nói: “Ngươi có chính mắt đi xác nhận lại không?”
Nha hoàn dừng một chút: “…… Không.”
Diệp Vân An lúc này mới giương mắt, nàng híp mắt nhìn chằm chằm nha hoàn cách đó không xa.
Nha hoàn kia tựa hồ là cảm nhận được, đột nhiên quỳ xuống đất: “Nô tỳ, nô tỳ…… Lập tức đi xác nhận!”
“Vậy ngươi còn không mau cút đi?”
“Vâng, nô tỳ liền đi!”
Nha hoàn cơ hồ là vừa lăn vừa bò rời đi sương phòng.
-
Thần Nam Vương phủ.
Trương ma ma theo Khương Ấu An đi vào Tử Lâm Viện.
Khương Ấu An từ trong rương lấy ra hai bộ quần áo hai ngày trước nàng vừa làm xong, giao cho Trương ma ma.
“Thế tử phi, lão nô có thể xem qua không?”
Khương Ấu An gật đầu: “Ma ma xem đi.”
Trương ma ma đem quần áo được gấp gọn giũ ra, vừa thấy đôi mắt đều sáng: “Không nói đến màu sắc này, liền kiểu dáng này, phu nhân khẳng định thích! Thế tử phi thật là có tay nghề! Hoa lan thêu thùa trên tay áo này, thật có thể so sánh với sự khéo tay của Nguyệt lan sư phó ở Cẩm Tâm Lâu.”
Ai cũng thích nghe lời nói dễ nghe, Khương Ấu An cũng chỉ là một người bình thường, nàng cười đến mi mắt cong cong, đang muốn mở miệng, Trương ma ma lại hỏi: “Lão nô nghe nói nhà mẹ đẻ của Thế tử phi là mở cửa hàng cầm đồ và cửa hàng trà, Thế tử phi ngàu như thế nào lại có tay nghề tốt như vậy?”
“Ta từ khi ra đời đã được đưa đến trong nhà tam thúc nuôi nấng, cho đến năm tám tuổi mới từ Từ Châu trở về Khương gia, tam thẩm ta cũng có một thay nghề dệt, ta từ nhỏ cũng cảm thấy có hứng thú với những cái này, thời điểm không có việc gì, liền cũng chú ý kiểu dáng quần áo thịnh hành ở kinh thành.” Khương Ấu An hơi hơi mỉm cười.
Trương ma ma cũng nghe nói qua chuyện Thế tử phi cùng nhà mẹ đẻ có hiềm khích, hiện tại nghĩ đến, trước lúc tám tuổi không ở bên người cha mẹ, luôn là không bằng tiểu nữ nhi nuôi dưỡng từ nhỏ ở bên người.
Trước đây khi Thế tử phi mới vừa gả vào, nàng xác thật cũng có chút xem thường thân phận nữ nhi nhà tiểu thương này của nàng, nhưng sau khi tiếp xúc cũng phát hiện đối phương tri thư đạt lý, điềm tĩnh đoan chính, không hề kém hơn so với những quý nữ thế gia đó.
“Thế tử phi, ngày sau người muốn cùng phu nhân đi phủ trưởng công chúa, vòng quý nhân kia có nhiều quy củ, người cần phải vạn phần cẩn thận, đặc biệt là chớ có đắc tội Trưởng công chúa.”
Khương Ấu An đời trước căn bản là không có bước vào giới quý tộc, bất quá nhưng thật ra có nghe nói qua, Khương Diệu Diệu ở trong giới quý tộc rất được hoan nghênh.
Làm nữ chính trong sách, tác giả miêu tả Khương Diệu Diệu chính là, ở trong nhà được người trong nhà sủng, người ngoài thấy nàng cũng thích nàng, sủng nàng.
Hơn nữa tác giả ở trong sách còn đề ra một câu, thân phận nữ nhi nhà thương nhân của Khương Diệu Diệu là không có tư cách gả cho nhị hoàng tử điện hạ, nhưng nàng là có được sự công nhận của Trưởng công chúa.
Đúng rồi!
Nàng nghĩ tới.
Khương Diệu Diệu cũng đi đến yến tiệc sinh nhật của trưởng công chúa!
“Ma ma, trưởng công chúa rất khó tiếp xúc sao?”
“Đúng vậy!” Trương ma ma nhỏ giọng: “Trưởng công chúa điện hạ không phải kiểu người khó ở chung, nói như thế nào đâu, phu nhân chúng ta chính là tính tình thẳng thắn, có chuyện liền nói, chính là nếu Trưởng công chúa khởi xướng tính tình, ngay cả phu nhân chúng ta đều không dám chỉ trích!”
Nghe tới là bộ dáng không dễ ở chung…….
“Cho nên ngàn vạn không cần đắc tội trưởng công chúa điện hạ, phải nói, nàng nếu là đối với ngươi ấn tượng không tốt, Thế tử phi ngươi phải càng ít xuất hiện ở trước mặt nàng……….”
Khương Ấu An bỗng nhiên có loại cảm giác nguy cơ.
Bởi vì tác giả cho nàng là nữ phụ pháo hôi, không hợp mắt duyên.
Chính là dùng để phụ trợ nữ chính Khương Diệu Diệu.
Trương ma ma lại nói: “Trưởng công chúa ở cảm nhận của Thánh Thượng phân lượng không nhẹ, phải biết rằng lúc trước khi Thánh Thượng vẫn là Thái Tử…… Tóm lại a, tiên đế đối với Thánh Thượng không quá vừa lòng, ít nhiều nhờ Trưởng công chúa ở giữa chu toàn, giúp không ít việc…..”
Trương ma ma dù sao cũng là một nô tài, cũng không dám quá mức nghị luận, nói đến đó liền lập tức dừng lại.
Khương Ấu An gật gật đầu: “Ma ma, ta nhớ kỹ, ta sẽ tiểu tâm vì thượng.”
Nhìn đến Khương Ấu An hiểu chuyện như vậy,Trương ma ma cũng nói nhiều hơn một chút: “Còn có Vân An quận chúa, Thế tử phi ngươi cũng tốt nhất không cần đi trêu chọc nàng, tuy nói nàng là được Trưởng công chúa nhận nuôi nuôi lớn, nhưng cũng là ký thác duy nhất của Trưởng công chúa.”
Khương Ấu An sửng sốt.
“Vân An quận chúa là nhận nuôi?”
Trương ma ma nhỏ giọng nói: “Mười bảy năm trước phò mã sau khi tòng quân xuất chinh, c.h.ế.t trận sa trường…… Aizzzzz, ngày xưa Trưởng công chúa cùng phò mã chính là trai tài gái sắc, trưởng công chúa rất yêu phò mã, lúc trước hai người thật đúng là phu thê tình thâm, ngay cả phu nhân cũng đều hâm mộ quá, đáng tiếc phò mã đoản mệnh……..”
Thấy Trương ma ma l.i.ế.m liếm môi, Khương Ấu An vội đổ ly trà cho nàng, Trương ma ma uống xong, tiếp tục nói: “Sau khi tin dữ truyền đến, Trưởng công chúa bị bệnh nửa năm, lão nô theo phu nhân đi phủ Trưởng công chúa gặp nàng, người gầy ốm không ra hình người. Đây cũng là không có cách nào, Thánh Thượng thấy vậy, liền đem tiểu nữ nhi của thân đệ đệ của phò mã mới sinh được mấy ngày đưa đến bên người Trưởng công chúa, làm nàng có một người ký thác, lúc sau Trưởng công chúa mới chậm rãi hồi phục lại….”
“Đừng nói Trưởng công chúa điện hạ sủng ái Vân An quận chúa, ngay cả Thánh Thượng cũng sủng ái Vân An quận chúa, cho nên Thế tử phi, ngàu đi đến phủ Trưởng công chúa, ngàn vạn không cần đắc tội hai mẹ con kia. Đặc biệt là Vân An quận chúa, đừng nhìn nàng ở trước mặt Trưởng công chúa ngoan ngoãn, bên ngoài cũng là một người điêu ngoa tùy hứng, chọc không được, chọc không được.”
Khương Ấu An nghĩ đến tin tức chính mình từ An Hoài Lâu tìm hiểu được.
Hạ nhân phủ Trưởng công chúa vì cái gì sẽ ra tay đối với Tuyết Dao tỷ?
Đừng nói là Tuyết Dao tỷ, ngay cả nàng cũng chưa cùng bất luận kẻ nào ở phủ Trưởng công chúa giao tiếp qua, nếu nói là bởi vì Khương Diệu Diệu, nhưng thời điểm này, Khương Diệu Diệu cũng vừa mới cùng Mặc Tử Hiên nhận thức không lâu a!
Khương Ấu An nghĩ trăm lần cũng không ra.
Bất quá mặc kệ như thế nào, vẫn là đi đến phủ Trưởng công chúa lại nói.
“Lão nô liền không cùng Thế tử phi người tiếp tục tán gẫu, phu nhân khẳng định chờ không kịp, lão nô đến mau chút trở về, bằng không nên bị mắng.” Trương ma ma cầm lấy quần áo muốn đi.
“Ma ma xin dừng bước.”
Còn không đợi Trương ma ma ra cửa, Khương Ấu An mở miệng.
“Thế tử phi còn có cái gì không hiểu sao?”
“Không phải, ma ma trước từ từ.”
Nói xong, Khương Ấu An liền đi đến bàn trang điểm tìm trong ngăn tủ, sau đó bước nhanh đi đến trước mặt Trương ma ma, hướng trong tay nàng đưa hai bình ngọc nhỏ.
“Ma ma, đa tạ hảo ý của ngươi.”
Trương ma ma thấy bình ngọc nhỏ liền biết là cái gì.
Vừa lúc, lúc trước mỹ dung cao hỏi Thế tử phi dùng hết rồi.
“Thế tử phi, lão nô như thế nào không biết xấu hổ……”
“Ma ma liền thu đi, ngày sau dùng không sai biệt lắm, ta làm Xuân Đào lại cho ngươi đưa chút.”
“Kia…… Vậy cảm tạ thế tử phi!”
Trương ma ma lòng tràn đầy vui mừng đem mỹ dung cao thu hồi, trước khi đi còn không quên nói: “Thế tử phi, mỹ dung cao này lão nô dùng tốt, có rất nhiều người hỏi, chỉ là cái này không bán ở kinh thành….. Bằng không những quý nhân đó khẳng định muốn tranh nhau để mua.