SAU KHI TỐT NGHIỆP TÔI LÀM LONG VƯƠNG

115.

┃┃
Sự nghi ngờ đối với Long Vương sông Kháng Dương đã tồn tại từ lâu.

Trong khoảng thời gian này, Tiết Thẩm và Giản Lan Tư gặp phải đủ loại sự tình, hoặc nhiều hoặc ít cũng đều liên quan đến thủy phủ Kháng Dương.

Trong lưu vực sông Kháng Dương có số lượng thủy tộc thành tinh rất lớn, tinh quái mất khống chế, thần lực của long vương ở khắp các nơi dần dần biến mất, cảm ứng giữa long vương và trần gian cũng yếu bớt.

Trái lại, rất nhiều quái vật ở biển phương Bắc lại bị triệu hồi tới Trung Quốc, thủy tộc nước ngoài cũng được thiên vị bất thường trong khu vực sông Kháng Dương.

Diều Diện Kình được hướng dẫn cách tu luyện pháp thuật Trung Quốc cùng với Qua Lưu Quái có được quyền khống chế dòng xoáy ở sông Đại Hoang.

Tất cả hiềm nghi dường như đều chỉ về phía Ngao Tục.

Vị long vương nhiều năm qua lười biếng, chậm trễ việc chính sự nhưng lại tinh thông văn hóa và ngôn ngữ phương Tây.

Ngay từ đầu, Tiết Thẩm và Giản Lan Tư đều cho rằng như vậy.

Mãi đến khi ở thành Ô Thành, nhìn thấy cấm chế sống lưng thú mất hiệu lực cùng với hài cốt còn lại của Ngao Ngư rơi xuống, Tiết Thẩm mới bất ngờ nghĩ tới một khả năng khác.

Thần lực của các Long Vương ở khắp nơi biến mất, cuộc sống hỗn loạn, mặc kệ Thủy tộc quấy phá hay hạn hán lớn ở Ô Thành.

Thậm chí còn thất tín dù đã cầm hơn trăm vạn trân bảo làm lại cục phong thủy của suối Dương Nam.

Những việc này, chưa chắc là bởi vì Long Vương biếng nhác chuyện chính trị mà quên đi ân nghĩa.

Cũng có khả năng Long Vương đã không còn sức lực để duy trì, cũng không còn cách nào để thực hiện lời hứa.

Thậm chí, Long Vương có thể đã sớm gặp phải chuyện bất trắc.

Vấn đề là, nếu như Ngao Tục thật sự đã xảy ra chuyện vậy thì mấy năm qua, cái người đang ngồi ở ghế “Long Vương” trong thủy phủ Kháng Dương lại là ai?

Ai có thể có năng lực ngồi ở vị trí Ngao Tục lâu như vậy vẫn không bị vạch trần, làm loạn lưu vực sông Kháng Dương, thậm chí còn giao sông Đại Hoang cho thủy tộc ngoại quốc cai quản?

Vừa khéo vào buổi tối hôm đó, Tiết Thẩm đã phát hiện ra bí mật của Tường Vi Thẩm Phán.

Cây thánh kiếm được truyền từ bao đời của gia tộc Lan Tư vậy mà lại mang sự hận thù mãnh liệt đối với kỵ sĩ Lan Tư —— sau khí dính phải máu tươi của ác long địa ngục Leviathan.

Vũ khí pháp thuật sau khi giết chết quái vật sẽ bị ảnh hưởng bởi suy nghĩ của nó trong khoảng thời gian ngắn.

Nhưng sau khi quái vật tử vong, linh hồn biến mất, nỗi hận thù này cũng sẽ chậm rãi phai mờ, cuối cùng thì biến mất.

Nhưng dù đã cách thời gian Eleanor giết chết Leviathan được hơn hai mươi năm, mối hận bám trên Thẩm Phán Tường Vi của ác long vậy mà vẫn còn tồn tại, thậm chí còn chưa từng suy giảm.

Việc này cho thấy, ý chí của Leviathan vẫn còn tồn tại.

Ý chí của quái vật đã bị giết chết sao có thể tồn tại lâu đến như vậy?

Lúc ấy Tiết Thẩm và Giản Lan Tư đã nghĩ tới một khả năng… Có lẽ Levianthan, con ác long địa ngục từng khiến biển phương Bắc nghe tiếng là sợ mất mật chưa thật sự bị giết chết.

Ý chí của nó vẫn còn tồn tại, cũng phản hồi lên thanh thánh kiếm từng dính lên máu tươi của nó.

Trước đây, khi Eleanor và Giản Lan Tư đang phân tích đến việc ai là người đã triệu hồi mấy con quái vật như Diều Diện Kình tới phương đông thì cũng đã nghĩ đến khả năng nó thuộc về sức mạnh của phương bắc.

Mà trong toàn bộ biển phương Bắc, có thể phá vỡ phong ấn viễn cổ trên người Diều Diện Kình chỉ có một quái vật.

Đó chính là ác long địa ngục Leviathan.

Nhưng lúc đó hai người đều cho rằng Leviathan đã chết cho nên đã xem nhẹ khả năng này.

Nhưng nếu như Leviathan vẫn chưa chết thì sao?

Một khi nắm giữ được manh mối nào đó, kéo tơ lột kén ra thì những việc tưởng chừng như không liên quan đến nhau lại đều có điểm tương đồng.

Sự nghi ngờ này, sau khi gặp được Tất An lại càng thêm rõ ràng.

Eleanor giết chết Leviathan vào hai mươi năm trước.

Mà theo lời Tất An, sau khi Ngao Tục ra phương Tây hơn hai mươi năm trước, tính cách cũng trở nên đổi khác sau khi quay trở lại.

Đủ loại chuyện lạ xuất hiện ở khu vực sông Khánh Dương cũng bắt đầu xuất hiện từ lúc ấy.

Nếu từ lúc đó, người ngồi trên vị trí Long Vương không phải là Ngao Tục, vậy những chuyện xảy ra trong mấy năm qua đều có thể giải thích.

Còn có rất nhiều dấu vết để lại, ví dụ như từ sau khi trở về từ phương Tây Ngao Tục liền sao vào rượu chè, gái gú, ham thích tiền tài, châu báu…, ơ kìa không đúng, đây là bệnh chung của rồng rồi.

Sau khi Ngao Tục trở về từ phương Tây, điều khiến cho Thiên Đình không thể chịu đựng được là không hoàn thành nhiệm vụ được giao, lại còn muốn được trần gian cung phụng

Hiện tại dưới trần gian đang kiên quyết đấu tranh chống tham ô, Thiên Đình cũng bắt kịp thời đại, từng bước xây dựng bộ máy chính quyền trong sạch, yêu cầu thần tiên khắp nơi phải thành lập quan hệ bình đẳng, thân thiện với trần gian.

Vậy mà đường đường là Long Vương sông Kháng Dương lại gây chuyện tại nơi đầu sóng ngọn gió này, thật sự rất đáng giận.

Hoàn toàn khác xa với phong cách làm việc của vị Long Vương thiên tài từng được trần gian ca ngợi kia.

Phải biết rằng, từ khi Ngao Tục tiếp quản sông Kháng Dương đến nay, luôn được xưng là người rất mẫn cảm với chuyện chính trị.

Thậm chí còn lật lọng đánh trượt người họ hàng Tất An trong thông báo tuyển dụng.

Quả thật khác xa với phong cách làm việc của rồng.

Nhưng thật ra lại giống với ác long Leviathan, hằng năm làm xằng làm bậy ở biển phương Bắc để đòi được hiến tế.

Nếu kẻ ở trên vị trí Long Vương là Leviathan, vậy thì có thể giải thích vì sao nó phải đánh rớt thân thích của Ngao Tục.



Nhưng dù cho có nhiều dấu vết để lại đến như vậy nhưng trước khi được làm sáng tỏ, tất cả đều chỉ là suy đoán.

Vậy nên, kế hoạch ban đầu của Tiết Thẩm và Giản Lan Tư chính là lợi dụng lúc tham gia lễ khánh thành cây cầu lớn băng qua phía đông sông Kháng Dương, lẻn vào Long Cung Kháng Dương, tìm kiếm chân tướng.

Không nghĩ tới trước khi xuất phát, bên chỗ Tiểu Lan Vĩ này lại xảy ra chuyện trước.

Càng bất ngờ hơn chính là, vị Long Vương sông Kháng Dương đáng lẽ ra phải ở đó tiếp nhận hiến tế của chính phủ trước khi lễ khánh thành băng qua phía đông sông Kháng Dương, cung cấp thần lực cho cây cầu, lại ở chỗ này.

Quá là không để tâm tới công việc quan trọng!

Bình thường không hợp tác với bộ đặc thù còn chưa tính, ngay cả việc hiến tế thần nước của chính phủ quan trọng như vậy mà Long Vương cũng không có mặt?

Việc này nghe có lý không?

Đây tất nhiên là vô cùng kỳ cục.

Vậy nên, từ sau khi nhìn thấy “Ngao Tục”, Tiết Thẩm và Giản Lan Tư đều vô cùng đề phòng và…liên tục thử hắn.

Vừa nãy khi còn ở ngoài kết giới, Tường Vi Thẩm Phán đã bị một thứ sức mạnh nào đó kích thích, sinh ra dao động mãnh liệt.

Ban đầu, Giản Lan Tư còn tưởng rằng là do ảnh hưởng của rắn chín đầu, nhưng chờ tới lúc phá vỡ kết giới, gặp được “Ngao Tục”, trong lòng anh và Tiết Thẩm đều có suy nghĩ mới.

Vậy nên khi rắn chín đầu ngoi ra khỏi mặt nước, Tiết Thẩm lại trước ngăn cản động tác rút kiếm của Giản Lan Tư, sau đó ra nắm đấm, rời đi lực chú ý của “Ngao Tục”.

Đợi tới khi “Ngao Tục” thả lỏng cảnh giác, cậu lại cố ý kích thích rắn chín đầu, sau đó lợi dụng cơ hội Giản Lan Tư chém rắn chín đầu để đem Tường Vi Thẩm Phán đâm về phía “Ngao Tục”.

Trên Tường Vi Thẩm Phán có chứa ý chí của Leviathan khi còn sống, nếu “Ngao Tục” thật sự có liên quan đến Leviathan, thánh kiếm sẽ có phản ứng.

Mà thánh kiếm, quả nhiên đến nửa đường liền ngưng tấn công.

Không phải là bản thân Giản Lan Tư tự mình dừng lại mà là chính thánh kiếm không chịu làm tổn thương đến “Ngao Tục.”

Đáp án rõ như ban ngày.

Lời khai của Hail Hydra, chẳng qua chỉ là bằng chứng cuối cùng cho kết luận này.

Leviathan còn sống, hơn nữa còn đang ở trước mặt bọn họ.

Dưới tác dụng của pháp thuật minh châu đại nguyệt, ánh sáng của long châu đã chiếu ra hình dáng thật sự của “Ngao Tục”… Không, hẳn phải là Leviathan mới đúng.

Leviathan bất ngờ không kịp đề phòng, trơ mắt nhìn bàn tay hiện ra vảy đen cùng móng vuốt sắc nhọn.

“Phục Ba Quân!!”

Leviathan kinh ngạc một lúc, sau đó ánh mắt trở nên hung ác, nham hiểm: “Thì ra mày chính là con rồng cướp địa bàn của bổn vương!”

“Cướp?”

Tiết Thẩm buồn cười, châm chọc nói: “Tao chính là Long Vương sông Kháng Dương được Thiên Đình chính thức sắc phong, mà mày chỉ là tà thần giả mạo mà thôi, rốt cuộc là ai cướp địa bàn của ai?”

“Mày nói mày là ai?” Leviathan sửng sốt một chút: “Không thể nào, con trai của Quảng Trạch Vương đã bị tao giết chết rồi.”

“Không ngờ tới việc ta còn sống đúng không.” Tiết Trầm cười lạnh: “Nếu mày không lợi dụng lúc tao tu luyện để ám toán, mày đã sớm bị vạch trần gương mặt thật, sau đó bị đưa đi tiếp thu trừng phạt của trời, bị sấm sét oanh tạc rồi. Mày là thứ gì, bản thân còn không rõ sao?”

Sau khi xác định người đang ngồi trên vị trí Long Vương không phải Ngao Tục mà là Leviathan, như vậy thân phận của người ám toán Tiết Thẩm lúc trước cũng có thêm suy đoán càng thêm hợp lý.

Bởi vì Long Vương sông Kháng Dương thay đổi người cai trị, cho nên một khi Tiết Thẩm xảy ra chuyện, người đầu tiên bị nghi ngờ trong tộc Rồng chắc chắn sẽ là Long Vương hiện tại.

Nếu là Ngao Tục, ông chắc chắn sẽ nắm rõ đạo lý này, cũng hoàn toàn không có khả năng làm ra việc này.

Nhưng nếu đó là Leviathan thì lại khác.

Lúc trước Tiết Trầm cũng đã từng có suy đoán, ở nơi đầu sóng ngọn gió này lại mạo hiểm việc bị hoài nghi để ra tay với cậu, rất có thể không chỉ đơn thuần là vì vị trí Long Vương.

Mà còn có nguyên nhân càng quan trọng hơn.

Đối với Leviathan mà nói, bị bại lộ thân phận thật còn nghiêm trọng hơn cả việc chỉ đơn giản mất đi vị trí Long Vương.

Có lẽ, còn không chỉ có lý do này.

Quả nhiên, sau khi nghe được Tiết Thẩm nói, trên mặt Leviathan cũng lộ ra ra biểu cảm ngây ngẩn: “Tao rõ ràng đã bắt được tinh phách của một con rồng! Nếu mày còn sống, vậy tinh phách mà tao bắt được là cái gì?”

“Mày bắt được tinh phách?”

Trong đầu Tiết Thẩm xuất hiện một ý tưởng mơ hồ nhưng tạm thời vẫn chưa thể xác định, vậy là liền mở miệng trào phúng trước: “Mày lại bị lừa rồi à? Hay là mua phải hàng giả ở mấy chỗ lái buôn?”

Leviathan: “……”

Cái từ “Lại” này thật là làm rồng tổn thương.

Nhưng những lời này của Tiết Thẩm cũng làm thức tỉnh hắn, hắn chợt nhận ra điều gì, giật mình nói: “Thì ra là vậy, khó trách dù tao đã đem tinh phách kia luyện vào hài cốt Ngao Tục lại không hề có tác dụng gì, còn tưởng rằng con trai của Quảng Trạch vương chỉ là có tiếng mà không có miếng mà thôi.”

“Hài cốt của Ngao Tục.”

Giọng nói Tiết Trầm lạnh lùng, trong mắt củng nổi lên gió lốc: “Long Vương sông Kháng Dương quả nhiên đã bị mày hãm hại.”

Tuy rằng trong lòng sớm đã có dự đoán nhưng khi thật sự nghe được, cơn phẫn nộ vẫn không kiềm chế được mà thoát ra.

Tộc Rồng trời sinh đã thích bênh vực người nhà, cho dù Ngao Tục không có quan hệ huyết thống trực tiếp gì với cậu nhưng vị Long Vương này vẫn là người cùng tộc với cậu, lại còn là một trong những vị Long Vương tiếng tăm vang dội nhất.

Vị thiên tài nổi tiếng gần xa này vậy mà lại bất ngờ gặp bất trắc.

Nếu đổi thành bất kỳ con rồng nào cũng đều sẽ phẫn nộ như vậy thôi.

“Leviathan.” Hai mắt Tiết Thẩm lạnh như sương, trên trán mọc ra hai cái sừng, mu bàn tay cũng trồi lên tầng vảy trắng: “Hôm nay chỉ có một con rồng có thể trở về sông Kháng Dương.”

“Tao cũng nghĩ như vậy.” Leviathan cười lạnh một tiếng: “Nếu là mày, vậy thì vừa lúc, bổn vương sau khi xử lí mày xong sẽ đem về địa bàn, rồi nuốt long châu, vậy thì trên Thiên Đình sẽ không có người nào có thể nhìn thấy hình dáng thật của bổn vương, đến lúc đó, sông Kháng Dương chắc chắn sẽ nằm dưới sự quản lý của tao.”

“Còn cả mày nữa.” Hắn quay đầu, ánh mắt dừng lại trên người Giản Lan Tư cùng Tường Vi Thẩm Phán: “Kỵ sĩ Lan Tư, không ngờ mày cũng tới Trung Quốc, thật là hiểu chuyện, đỡ tốn công ta phải trở về biển phương Bắc, hôm nay ta cũng tiện thể báo luôn mối thù với bà già Eleanor kia.”

Hắn không còn che giấu thân phận, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng, âm trầm, cũng càng trở nên áp lực khiến mỗi câu nói đều đè nặng lên lồng ngực.

Cái đầu của rắn mười bốn đầu cũng sắp vỡ tung rồi, mười mấy cái đầu đều hoảng sợ co rụt lại, chỉ còn lại cái đầu bất tử kiên cường đứng thẳng, lắp bắp kêu ra tiếng: “Le, Leviathan… Ngươi là Leviathan?”

Không thể sai được.

Tuy rằng bây giờ hắn mang khuôn mặt phương Đông nhưng lớp vảy đen, đám vuốt sắc, cùng với giọng nói đáng sợ kia.

Chỉ cần là quái vật từng sống ở biển phương Bắc nơi Leviathan từng thống trị, ai cũng có thể nhận ra!!

Mười mấy cái đầu của Hail Hydra sợ tới mức rớt vảy.

Lúc trước nó trộm mất viên long châu mà Leviathan muốn cũng đủ để phán tội chết.

Lúc nãy hắn còn nói năng lỗ mãng, lại còn ở trước mặt Leviathan mắng hắn thanh danh bại hoại…

Chỉ trong thời gian ngắn, trong đầu Hail Hydra đã nhìn xong cuộc đời của chính mình.

Rắn vỡ ra. jgp

“Hail Hydra! Mày là con rắn đê tiện!”

Leviathan cũng không quên con quái vật rắn phản bội lời hứa này, lộ ra nụ cười âm trầm độc ác về phía nó: “Nhờ ơn mày mà mấy năm qua, tao vẫn luôn phải trốn trong thủy phủ, không thể tham gia tụ hội với tộc rồng, cũng không thể tự tiện ra ngoài tuần tra… Hai mươi năm qua, mày có biết tao bởi vậy mà nhận được ít đi bao nhiêu đồ cung phụng cùng với lãnh địa và tín đồ không?”

“Hai mươi năm qua bổn vương không nhận được bao nhiêu tiền, lại còn phải xét duyệt công văn, viết báo cáo, xử lý công vụ! Chẳng qua chỉ bế quan hơi lâu một chút, ngủ nướng nhiều hơn một tí thôi đã bị người ta cử báo không làm tốt công việc! Chức vị cũng sắp mất tới nơi rồi.”

Leviathan càng nói càng hận, gần như nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Hail Hydra, những gì mày nợ tao phải trả thế nào đây?”

Leviathan bẩm sinh đã có lực uy hiếp đối với các quái vật biển phương Bắc, lúc trước vì để giả mạo Ngao Tục cho nên mới cần phải che giấu thân phận, không thể bày ra thực lực chân chính của mình, vậy nên mới có thể để cho Hail Hydra lợi dụng thời cơ.

Mà hiện tại hắn vừa để lộ ra uy áp của bản thân,  cả người Hail Hydra lập tức run lên liên tục, mười mấy cái đầu rắn chen chúc lại với nhau mêm như bông, cái đầu bất tử làm đại diện, run cầm cập nói: “Ngươi muốn cái gì…… Cái gì ta cũng đưa, cái gì cũng cho?”

Leviathan chỉ vào Tiết Thẩm và Giản Lan Tư, ý bảo Hail Hydra: “Nếu mày giết chết hai bọn chúng, tao sẽ tha cho mày.”

Hail Hydra: QAQ

Rắn nhỏ im lặng. jgp

“Đại ca, tôi không đánh lại được bọn họ.” Hail Hydra sắp khóc tới nơi rồi, nó nghẹn nước mắt nhìn Tiết Trầm một cái: “Cậu ta đánh tôi rất đau, đầu tôi đến giờ vẫn còn choáng váng đây này, ngài có thể đưa ra yêu cầu khác được không, hay là để tôi đi trộm một chiếc xe điện trả lại cho ngài nhé?”

“Đồ vô dụng.” Leviathan giận sôi máu.

Sắp chết đến nơi rồi mà tất xấu của con rắn già bán hàng đa cấp này cũng không thay đổi, vừa mở miệng ra cái đã không trộm thì lừa.

Còn trộm xe điện!

Rốt cuộc con rắn này học cái gì ở Trung Quốc vậy?!

“Mày cho rằng mày có quyền được chọn sao?”

Leviathan cười lạnh một tiếng, lệnh bài màu đen trong tay vung lên, gió trên sông Thoái Bích đột ngột nổi lên, gió mạnh cuốn theo nước sông, hình thành nên vô số bức tường nước khổng lồ, gào thét nhào về hướng Tiết Thẩm và Giản Lan Tư.

Tiết Thẩm đã đề phòng từ trước, lúc Leviathan vung lệnh bài đã bấm xong chỉ quyết, long tức xuất hiện nháy mắt đã làm cuồng phong giận dữ bình ổn trở lại, sóng lớn ngập trời cũng ngừng lại một lát giữa không trung, sau đó từng tầng, từng tầng sóng quay trở lại lòng sông.

“Không hổ là con trai của Quảng Trạch Vương, vậy mà lại có thể chống đỡ được sức mạnh của vũ vương lệnh.” Giọng điệu của Leviathan có vài phần bất ngờ.

Vũ vương lệnh là pháp khí thượng cổ, theo như truyền thuyết, nó được Đại Vũ luyện ra khi đang trị thủy, trong lệnh bài có sức mạnh của vũ vương, có thể ra lệnh cho tất cả mạch nước trong thiên hạ, đây cũng là pháp lệnh của sông Kháng Dương.

Vậy mà Tiết Thẩm lại có thể bình ổn sức mạnh của lệnh bài, có thể thấy được tu vi cũng rất tinh thâm.

Nhưng Leviathan cũng không hề căng thẳng, trong giọng nói còn có chút thong dong khi xem diễn: “Chỉ tiếc, dù tu vi của mày có mạnh thế nào cũng chỉ là rồng Trung Quốc mà thôi, cho dù mày có thể khống chế được nước ở nơi này, nhưng mày làm sao có thể quản được thủy tộc ở nước ngoài?”

Bức tường nước “Xôn xao” biến mất, tầm mắt của Tiết Thẩm và Giản Lan Tư lại một lần nữa trở nên trống trải.

Sau đó, bọn họ liền nhìn thấy phía sau Leviathan xuất hiện mấy con quái vật khổng lồ.

Mỗi con quái vật đều to như một ngọn núi nhỏ, lơ lửng trên bầu trời gần như tạo ra cảnh tương che trời lấp đất vậy.

Nếu đổi thành một ai khác,  sợ rằng chỉ cần nhìn liếc qua một cái thôi cũng đều sẽ run rẩy không ngừng.

Tiết Thẩm và Giản Lan Tư lại đều: “……”

Thật không khéo, mấy con quái vật này bọn họ đều quen biết, lại còn vô cùng quen mặt nữa.

Chỉ thấy các con quái vật sắp xếp theo thứ tự trên không trung lần lượt là: Đầu chim thân cá Diều Diện Kình Gerard, quái vật Prister trên đầu có dòng xoáy, cùng với rắn chín đầu Hail Hydra vừa mới nãy còn đang thương lượng với Leviathan chuyện trộm xe điện.

Tiết Thẩm nhìn phía sau một lát, rắn chín đầu đã biến mất, lại sờ sờ túi, quả nhiên quái vật xoáy nước trong túi cũng không có tung tích.

Mấy con quái vật này vốn dĩ đều được Leviathan triệu hoán tới Trung Quốc, hiện tại bởi vì hắn đã để lộ gương mặt thật vậy nên chỉ cần một cái pháp quyết, đã có thể gọi toàn bộ bọn chúng tới đây.

Dưới pháp lệnh của Leviathan, mấy con quái vật này đều hiện ra nguyên hình khổng lồ của mình, mỗi một con đều đủ để san bằng cả một ngọn núi.

Lúc này chúng lại chen chúc ở bên nhau, hiển nhiên đã hình thành nên thế chân vạc của ba ngọn núi.

Sức ảnh hưởng cùng với thanh âm của Leviathan gây nên áp lực đối với mấy con quái vật khổng lồ này: “Mấy người bọn mày có nhận ra tao không?”

Rắn chín đầu vốn đã biết từ trước cho nên vẫn giữ được bình tĩnh.

Còn hai con cá Diều Diện Kình và Qua Lưu Quái vừa mới bị gọi ra, nét mặt vẫn còn chưa hoàn hồn, vừa mới nghe thấy giọng nói cùng với uy áp này, đều lộ ra vẻ hoảng sợ: “Leviathan! Là đại ca Leviathan!”

Đôi mắt của Diều Diện Kình cũng trợn tròn cả lên: “Đại ca, thì ra người vẫn còn sống!”

Quái vật xoáy nước thuần thục lấy lóng: “Thật tốt ca, đại ca ở phương Bắc của chúng ta vẫn còn sống!”

Thấy được mọi chuyện Tiết Thẩm nhịn không được mắng: “… Đệt!”

Mấy con tinh quái này thật là không biết xấu hổ,  lúc trước ở sông Đại Hoang, quái vật xoáy nước còn ồn ào nói rằng sau khi Leviathan chết nó phải lên làm đại ca đấy, vậy mà bây giờ đã nịnh nọt được rồi.

“Tốt lắm.” Leviathan vô cùng hài lòng với thái độ của mấy con quái vật, tuy rằng đã lâu không làm đại ca, nhưng chỉ cần hắn vừa xuất hiện, mấy con quái vật khổng lồ hoành hành một phương này vẫn phải cúi đầu trước hắn.

Leviathan gật gật đầu, nói: “Bọn mày nghe đây, là chính tao đã gọi bọn mày từ biển phương Bắc đến đây, còn dạy bọn mày tu luyện pháp thuật, bọn mày đã được hưởng lợi rất nhiều…… Đặc biệt là mày, Prister, tao còn cố ý tặng cho mày một con sông làm lãnh địa để tu luyện xoáy nước. Bây giờ đến lượt bọn mày trả ơn tao.”

“Thì ra là anh, vậy mà người truyền âm bí mật với em lại là đại ca Leviathan, em thật sự hết sức vinh hạnh.” Quái vật xoáy nước lộ ra ánh mắt lấp lánh giả trân cực kì: “Đại ca, có việc gì xin anh cứ phân phó, em nhất định sẽ tận tâm tận lực, tuyệt đối sẽ không khiến anh thất vọng.”

Diều Diện Kình chỉ co rụt cái đầu giống như cú mèo của mình, không nói một lời.

Leviathan cũng không để tâm, mấy con thủy tộc phương Bắc khi đứng trước mặt hắn ngoan ngoãn nghe lời là chuyện hết sức bình thường.

Hắn quay đầu, cười đầy càn rỡ trước mặt Tiết Thẩm và Giản Lan Tư: “Thấy được không? Mấy thứ này đều được ta mang từ biển phương Bắc tới đây, còn rồng Trung Quốc mày đây nếu có bản lĩnh thì đi mà quản chúng nó đi.”

Nói xong hắn búng tay một cái: “Gerard, Prister, Hail Hydra, tiến lên xé nát bọn nó cho tao.”

Theo tiếng ra lệnh của hắn,  gió nổi lên trên hang núi, không khí lập tức trở nên căng thẳng.

Cùng lúc đó, mấy con quái vật khổng lồ đang đứng xem… Cũng yên lặng?

Leviathan:?

Hắn cho rằng mấy con quái vật kia nghe không rõ, lại búng tay một cái, nhưng mấy tên kia vẫn đứng yên không nhúc nhích, giống như bị ấn nút tạm dừng vậy.

“Bọn mày thất thần làm gì?” Leviathan ngạc nhiên quay đầu, sau đó, liền nhìn thấy mấy con quái vật kia đang nhìn Tiết Thẩm…….

Run rẩy?!

Quái mắt xoáy nước mới nãy thôi hai mắt còn sáng lấp lánh giờ đã biến thành mắt cá chết,  thấy Leviathan nhìn qua, nó hít hít mũi, bĩu môi nói: “Đại ca Leviathan, em không thể giết cậu ta được, cậu ta là đại ca mới của em.”

Cả một bó đầu của rắn chín đầu chen chúc ở bên nhau, run bần bật: “Đại ca, em cũng thế, em vừa bị cậu ta thu phục làm rắn của cậu ta, em không thể phản bội cậu ta nhanh như vậy được, sẽ ảnh hưởng đến danh dự.”

Diêù Diện Kình thì “Oa” một cái khóc ra tiếng, tru lên thất thanh: “Em muốn về nhà, em vốn không hề muốn tới nơi này, anh hại em bị cá sấu nhục nhã, em không muốn làm người, em phải về biển phương bắc làm một con cá đơn thuần, ô oa oa oa ——”

Leviathan:????

Bình luận

Truyện đang đọc