SAU KHI TỐT NGHIỆP TÔI LÀM LONG VƯƠNG

Bức tranh địa thành hà┃┃Rút đất thành sông
Hơn hai mươi năm trước, Leviathan bị Elanor Lance chặt đầu ở vùng biển phía bắc, cơ thể nó cũng bị phá hủy.

Nhưng Leviathan cũng không hoàn toàn chết đi, nó còn để lại tinh phách.

Ban đầu tinh phách cũng không thể tạo được bất kì hậu quả nào.

Nhưng trùng hợp là, vào lúc đó Kháng Dương long vương tin rằng long tộc và nhân gian là giống nhau, muốn mở rộng tầm mắt, vì thế xuất ngoại khảo sát thử và lại tình cờ rong chơi đi ngang qua vùng biển phía bắc, Ngao Tục gặp tinh phách của Leviathan.

Làm một con rồng có khiếu thẩm mỹ, không bất ngờ khi Ngao Tục yêu từ cái nhìn đầu tiên với Leviathan, mang tinh phách hắn về sông Kháng Dương.

Ngao Tục bị sắc đẹp mê hoặc nên muốn làm lại cơ thể cho Leviathan, nhưng Leviathan nguyên hình là một con cự long khổng lồ, cơ thể nó rất khó tạo hình.

Thật may và cũng không may, Ngao Tục là một thiên tài hiếm có, cũng có tu vi cực kỳ cao.

Ông tìm sách cổ rồi tìm thấy một biện pháp, quyết định lấy xương mình để tạo nên một cơ thể mới cho Leviathan.

Vì thế một lần nữa, Ngao Tục lại hao tổn hết tu vi của mình.

Thiếu chút nữa là ông đã thành công.

Thiếu chút nữa.

Ác long vực sâu tuy rằng dịch ra thì cũng là rồng, nhưng giống loài bọn chúng là Dragon, cùng với Loong của phương đông là hai sinh vật khác nhau.

Đương nhiên, bọn chúng có rất nhiều điểm giống nhau.

Ví dụ như đều thích kho báu, thích hưởng lạc.

Nhưng so bản tính thì khác nhau một trời một vực.

Ngao Tục một lòng muốn làm lại cơ thể cho Leviathan nhưng Leviathan lại sinh ra dã tâm với vùng biển màu mỡ của Trung Hoa.

Tuy rằng vùng biển của phương bắc cũng rộng lớn nhưng lại lạnh khủng khiếp và hoang vắng, không giống mạng lưới sông Kháng Dương rộng lớn, lưu vực nội địa rộng lớn đông đúc thành thị và dân cư.

Thủy cung Kháng Dương lại xanh vàng rực rỡ, cất chứa vô số bảo vật.

Thứ khiến cho Leviathan khiếp sợ hơn chính là, nghe nói đống trân bảo này đều là nhân gian tự nguyện dâng lên cho Long vương.

Đãi ngộ của rồng ở Trung Hoa so với rồng ở phương tây thật khác biệt.

Tuy rằng Leviathan uy danh hiển hách ở vùng biển phương bắc nhưng lại là ác danh, hàng năm đều bị kỵ sĩ săn rồng đuổi giết không nói, kho báu đều đến từ việc cướp đoạt.

Có đôi khi đánh không lại thì còn bị cướp ngược lại, tức muốn khùng.

Mà rồng ở Trung Hoa lại được coi là thần linh mà tôn sùng.

Nhân loại sùng bái, hiến tế cho rồng, lấy súc vật (tam sinh lục súc là trâu bò lợn và gia súc), trăm vạn trân bảo thờ phụng long vương, tất cả đều là tự nguyện.

“Đãi ngộ cho long vương ở nơi này thật tốt.” Ánh mắt Leviathan lộ ra vài phần hâm mộ.

“Sao lại hâm mộ?” Tiết Thẩm lộ vẻ khinh thường.

Nếu không phải trên ngực hắn cắm một thanh kiếm, gần đất xa trời, cậu đã đá một phát cho bõ ghét.

“Quyền lợi và nghĩa vụ đều ngang nhau, đãi ngộ của rồng tựa đều từ công lao to lớn của nhiều thế hệ. Ở đây lũ quái vật xấu xí trèo lên từ vực thẳm, nhìn không biết đếm sao?”

Rồng Trung Hoa trời sinh là con vật mang điềm lành, phải phụ thuộc vào phúc và họa của con người.

Ở thời viễn cổ, khoa học kỹ thuật không phát triển đến như vậy, long tộc tận tâm và chăm chỉ làm mưa thuận gió hòa, quản lý thủy lợi, trấn thủy cung, giúp đỡ con người phát triển nông nghiệp.

Thời điểm đó, đối với nhân loại, rồng không khác gì thần linh.

Có thể nói, sự phát triển nông canh của xã hội Trung Hoa không thể không nói đến sức lực của long tộc.

Ở tình huống này, loài người yêu thích, sùng bái đến nỗi phải thờ phụng, hiến tế cho rồng, đây quả thực là điều bình thường.

Nhưng mà Leviathan không nhìn nhìn đến những gì long tộc đã trăm ngàn trả giá, nó chỉ nhìn thấy, ở thời đạt khoa học kỹ thuật đạt ngưỡng, con người đã không còn ỷ lại thần linh nhưng vẫn còn rất nhiệt tình đối với long tộc.

Long vương Kháng Dương Ngao Tục ở thế gian có vô số tín đầu, mỗi năm đều nhận được vô số lễ vật.

Lúc ấy Leviathan đã nghĩ đến, nếu Ngao Tục muốn buôn bán, loài người chắc sẽ kiếm chỗ cho ông bán luôn, nếu Ngao Tục gặp phải chuyện khó giải quyết, lợi dụng một chút thì loài người sẽ nhồi đống trân bảo đầy sông Kháng Dương.

Nếu muốn mở rộng vùng biển hơn nữa chẳng phải tất cả của cải của Trung Hoa đều nằm trong tay long vương sao.

Nghe nói, Long cung của Tứ hải long vương so với long cung của Kháng Dương còn tráng lệ hơn….

“Thật ra tao rất thích Ngao Tục, hắn đẹp, lợi hại, lại có tiền, hơn nữa nói chuyện lại dễ nghe.” Ánh mắt Leviathan mang theo một chút hoài niệm, còn có cả một chút tiếc nuối: “Nếu tam quan của hắn giống tao thì thì tốt rồi.”

“Mày mà cũng xứng nói đến tam quan?” Tiết Thẩm không nhịn được nổi khùng lên mắng: “Ác long theo chủ nghĩa đế quốc như mày làm mẹ gì có cái thứ gọi là tam quan? Ở cuốn “Tư bản” Marx đã vạch trần bộ mặt của mày, còn ở đây giả bộ cái gì.”

(“Tư bản” – Chỉ trích về kinh tế chính trị (tựa đề nguyên bản bằng tiếng Đức Das Kapital – Kritik der politischen Oekonomielà một tác phẩm về kinh tế chính trị quan trọng của nhà triết học và nhà học thuyết Karl Marx người Đức)

Leviathan: “…”

Dư Yên Sơn không ngại học hỏi: “Tôn giá, Marx đã nói gì ạ?”

“Tôi biết nè.” Tiểu Hồng đúng là không hổ danh là chú cá lớn lên từ môi trường đại học, lúc này trả lời: “Tôi có nghe đệ tử nói qua, chỉ cần có lợi nhuận thích hợp, tư bản sẽ dũng cảm đứng lên. Chỉ cần có 10% lợi nhuận, nó sẽ được sử dụng khắp nơi, có 20% sẽ hoạt động mạnh mẽ hơn…Nếu hỗn loạn và tranh chấp mang lại lợi nhuận, nó sẽ cổ vũ. Buôn lậu và mậu dịch là bằng chứng.”

“Thì ra là như vậy.” Dư Yên Sơn lộ ra vẻ giật mình, giơ thẳng ngón tay cái lên: “Ngài Marx này quả thật là một nhà thông thái.”

Xa Bích Quân thuần thục vuốt mông ngựa: “Tôn giá quả không hổ danh là rồng có bằng cấp chính quy, chính trị học đỉnh quá ạ.”

Mấy người Thủy tộc khác: “…”

Không hổ là thiên tài nhập môn!

Tuy rằng, những lời nói của Tiết Thẩm quả thật không sai.

Leviathan là ác long, suy nghĩ không khác với nhà tư bản chủ nghĩa đế quốc là mấy.

Ngay từ đầu hắn đã muốn cả hắn và Ngao Tục khống chế cả khu vực nội thủy, mưa gió và cả thần lực của long vương, ép loài người ngày càng dâng thêm nhiều trân bảo cho Kháng Dương long cung.

Thậm chí còn lĩnh hội được chiến thuật của một ít nhà tư bản, muốn cho nhân dân khắp nơi làm việc, ai tiến cống nhiều thì sẽ được nhiều nước (thủy lợi) và thần lực hơn.

Nghĩ cũng biết Ngao Tục sẽ không có khả năng đồng ý.

“Mẹ nó, mấy con rồng xã hội chủ nghĩa như mắc bệnh hiểm nghèo.” Nói đến đây, giọng điệu Leviathan thoáng kích động một chút, hùng hổ nói: “Ngao Tục không hề đòi tiền từ những người thường, ngược lại còn muốn học theo chính phủ chu cấp cho người nghèo! Làm từ thiện còn có thể trốn thuế, xóa đói giảm nghèo thì được lợi ích gì?”

Thực rõ ràng giữa rồng theo chủ nghĩa xã hội với rồng theo chủ nghĩa tư bản xảy ra xung đột cực mạnh.

Đối với rồng tư bản mà nói, tiền tài, quyền lực còn quan trọng hơn tình yêu.

Ngao Tục tuy rằng tốt lắm nhưng mà vùng biển mênh mông, vàng bạc châu báo đã mê hoặc long tâm.

Vì thế, Leviathan quyết định để bản thân trở thành long vương, chiếm lấy sông Kháng Dương, nếu có điều kiện thì sẽ mở rộng phạm vi lãnh thổ.

Chẳng hạn như, biển ở bốn phương so với sông Kháng Dương thì càng dồi dào xa hoa hơn.

Không khí để tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra trong tương lai.

Ngao Tục lúc đó đã đem phân nửa tu vi cho việc hình thành lại cơ thể cho Leviathan nên suy yếu hết sức, lại bị tình yêu che mờ hai mắt, cuối cùng bị Leviathan ám toán.

Kế hoạch ban đầu của Leviathan là chiếm lấy thân thể và tu vi của Ngao Tục, trực tiếp thay thế ông, để bản thân làm long vương tiêu dao tự tại.

Không nghĩ đến giờ phút cuối cùng, Ngao Tục lại phá hủy thân thể của mình, còn đánh tan tu vi của mình, hóa thành mưa to rơi xuống sông Kháng Dương.

“Ta vĩnh viễn không quên được ngày đó…..” Leviathan nhớ lại nói: “Ngày đó mưa thật lớn, so với ngày hắn về nhà còn to hơn…”

Mọi người: “…”

Khóe miệng tiểu Hồng giật giật: “Ác long cũng thâm tình dữ ha?”

Tiết Thẩm cũng nhớ đến gì đó: “Hai mươi năm trước, trên sông Kháng Dương mưa to, Thủy tộc bắt đầu tu luyện thành tinh… Thì ra là vậy.”

Hơn hai mươi năm trước, sông Kháng Dương mưa to mấy ngày liền, nước sông dâng cao ra khỏi sông Đại Hoang, cuối cùng xảy ra lũ lụt nghiêm trọng ở sông Đại Hoang và khu vực biển Ngọc Sắt.

Ngu Kiệt Xu chính là đi chống lũ rồi bất hạnh gặp nạn, sau đó được thiên đình sắc phong làm trấn thủ Đại Hoang, nắm giữ lệnh ấn thủy quan.

Hơn nữa, trận mưa lớn gây ra thảm hoạ kia lại là từ việc Kháng Dương long vương gặp nạn.

Như vậy cũng giải thích được vì sao chỉ qua ít năm, linh khí trên nhân gian ít đến lợi hại, sinh linh tu luyện trên mặt đất cực kỳ gian nan mà ở trong sông Kháng Dương đã có nhiều Thủy tộc có thể thành tinh như vậy.

Thì ra là do tu vi của Ngao Tục, mưa to năm đó đã chảy đi khắp nơi trong sông Kháng Dương.

……….

Sau khi mưa to, vương vị của long vương Kháng Dương đã đổi sang cho Leviathan.

Ngao Tục chết đi, cũng đánh bay sạch tu vi làm cho Leviathan không thể thành công thật sự hóa thành rồng, nhưng lúc trước trùng tu lại thân thể cho Leviathan đã để lại vảy và phân nửa tu vi.

Leviathan tiện tay dùng vảy rồng và tu vi cải trang thành bộ dáng của Ngao Tục.

Nhưng lớp da tạm thời này cùng với một con rồng thật sự khác nhau quá nhiều.

Leviathan chỉ có thể tém lại mà làm việc.

Hắn vừa gồng mình đóng vai Ngao Tục, mặt khác lại tiếp tục chuẩn bị để hóa rồng.

Ác long chủ nghĩa tư bản muốn đoạt lấy của cải của vùng biển Trung Hoa, điều đó đối với Thủy tộc vô cùng đáng lo, biện pháp tốt nhất vẫn là một lần nữa triệu tập đám đàn em của mình lại.

Nhưng mà, Leviathan cũng biết rằng đạo đức của yêu quái vô cùng yếu ớt, để đề phòng sơ xuất đám yêu quái có chút nhân phẩm này bán đứng hắn.

Cho nên, hắn đã sắp xếp hết mọi thứ, Leviathan không bại lộ thân phận của mình, hắn chỉ âm thầm bí mật bồi dương bọn chúng.

… Tất nhiên, hắn chỉ nghĩ đám quái vật cũng lắm chỉ là bán đứng hắn, không nghĩ tới lại còn chạy vào cả đến trận doanh của quân địch.

Leviathan đúng là đã đánh giá quá cao giới hạn cuối của đám quái vật này.

Quá đáng nhất là có cả Hydra.

Tuy rằng Ngao Tục đã phá hủy cơ thể của mình nhưng Leviathan đã sớm biết được từ trong miệng ông biết được cách hóa rồng, trong đó có một cách đó là nuốt long châu.

Vừa lúc, trong giếng Long Tuyền dưới chân núi Lan Quang có một viên long châu.

Lúc ấy Leviathan chỉ mới khoác lên người làn da của Ngao Tục, chưa thật sự thuần thục nên không tiện ra mặt, sau khi suy nghĩ kỹ hắn quyết định giao nhiệm vụ này cho Hydra.

Leviathan lấy tên thủy phủ Kháng Dương, yêu cầu thuộc hạ mời Kim Vọng Nguyệt, người thủ hộ của giếng Long Tuyền đến sự yến tiệc.

Hydra dựa theo chỉ thị của Leviathan nhân cơ hội đánh cắp long châu nhưng bất ngờ chưa, Hydra gặp long châu nảy lòng tham, ôm long châu chạy trốn.

Không có long châu, Leviathan không thể thật sự hóa rồng, bất đất dĩ chỉ có thể tiếp làm việc cẩn trọng.

Hơn hai mươi năm qua đi, Leviathan khoác lên mình một chiếc vỏ giả, sợ những vị long vương có tu vi không tầm thường phát hiện ra chân tướng nên không dám đi tu hội với long tộc, chỉ có thể giả bệnh, ru rú ở trong nhà.

Đồng thời, hắn cũng không thể thực hiện chức trách của long vương sông Kháng Dương, mỗi ngày phê công văn, xử lý chính vụ, chấp hận ý kiến của người phàm.

Quả thật phiền không chịu nổi.

Leviathan đã sớm không còn giữ được bình tĩnh, hơn nữa hắn còn muốn tu luyện nên thường lấy lý do là bế quan, nghỉ làm, ngẫu nhiên rời đi, nhưng thế mà cũng rất thích uống rượu hưởng thụ, yêu cầu lễ bái.

Như thế, theo thời gian, “long vương sông Kháng Dương” làm cho nhiều người bất mãn,  những đối với Thủy tộc, nhân tộc của Ngao Tục trước kia đều đến thiên giới trách cứ, đòi bãi chức Ngao Tục.

Theo thời gian trôi qua, thần lực còn sót lại của Ngao Tục cũng dần biến mất, khắp nơi xảy ra hỗn loạn, thần lực biến mất, thủy tộc quấy phá.

Cuối cùng Thiên giới không nhịn nổi nữa, ra quyết định cuối cùng, đổi long vương sông Kháng Dương.

Nhưng sau cùng, Ngao Tục đã quản lý sông Kháng Dương hàng trăm năm, danh tiếng trước đây của hắn luôn rất tốt, trước khi chính thức bổ nhiệm long vương mới, Thiên giới vẫn còn có chút chần chừ, muốn đợi Ngao Tục xuất quan đến Thiên đình giải thích.

Đáng tiếc chính là, ở vị trí long vương kia không phải là Ngao Tục.

“Ta ghét lũ rồng xã hội chủ nghĩa các ngươi!” trong giọng nói Leviathan tràn ngập phẫn nộ, hắn mắng to: “Hơn hai mươi năm qua chưa bao giờ thực sự được hưởng lộc một cách chân chính. Ngày nào ta cũng làm việc, duyệt hồ sơ, làm thêm giờ! Ta chưa bao giờ trải qua sự đau khổ đến như vậy ở vùng biển phía Bắc trong suốt hàng nghìn năm qua, ta mệt nên bế quan nghỉ ngơi vài năm, thế mà cũng bị báo cáo!! Ta khao khát chức vị để khiến người phàm hiến dâng cho ta, không phải ta hiến dâng cho người phàm! “

Leviathan khổ cực hai mươi năm, còn chưa kiếm được nhiều trân bảo thế mà bị mất chức, hắn làm sao nuốt trôi cục tức này.

Điều quan trọng nhất là, một khi vị trí long vương Kháng Dương đổi chủ, vị Kháng Dương long vương ban đầu sẽ lên Thiên Đình phụng mệnh, hắn còn chưa hóa rồng lại còn bị bắt đi thiên đình, còn không bằng

Hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng, suốt đêm Leviathan đã động chạm đến kết giới mà Tiết Thẩm tu luyện, thừa lúc Tiết Thẩm tập trung tu luyện ám sát cậu.

Nhưng mà có chuyện ngoài ý muốn.

Bản thân Leviathan chính là tinh phách đào tẩu nên mới được Ngao Tục cứu.

Sau khi phá hủy thân xác của Tiết Thẩm, Leviathan sẽ không bỏ qua, tiếp tục đuổi theo hơi thở của Tiết Thẩm đến tận Phù Thành.

Tại đó, hắn bắt được một đống tinh phách của long tộc, luyện đám tinh phách này vào trong hài cốt của Ngao Tục.

Cũng bởi vì những tinh phách này, Leviathan chắc chắn Tiết Thẩm đã tan thành mây khói, không tiếp tục đuổi theo nữa, mới cho Tiết Thẩm cơ hội thể hiện ở nhân gian.

Sau đó Leviathan nắm chắc thời gian, truy ra được chỗ của Hydra, mưu tính lấy được long châu trước khi Thiên giới phát hiện Quảng Trạch vương gặp chuyện không may.

Đến lúc đó, cho dù Thiên giới có hoài nghi hắn nhưng không tìm thấy chân thân hắn, thế là tránh được đại họa.

Vốn dĩ Leviathan còn tưởng rằng sẽ mất một khoảng thời gian, nhưng không ngờ mấy ngày sau núi Tiểu Lan Vĩ xảy ra một trận lở đất,

Rắn chín đầu vẫn không kiềm chế được đi bán hàng đa cấp.

Để đề phòng, lần này Leviathan quyết định đến đó và bắt sống Hydra, nhưng cơ thể của long vương Kháng Dương xuất hiện trên núi Tiểu Lan vĩ quá lớn, sẽ dễ bị phát hiện.

Trùng hợp với việc khánh thành cầu Đông Kháng Dương, các tu sĩ trên thế gian đều đi đến đó tế thủy, vì thế Leviathan gọi đến một con thủy quái, chặn cầu Đông Kháng Dương, giữ chân toàn bộ tu sĩ.

Như thế, người phàm sẽ tập trung chú ý tới chỗ cầu Đông Kháng Dương, mà vị ‘Long vương” vốn nên ở sông Kháng Dương nhận nghi thức tế thủy này lại yên lặng đi tới núi Tiểu Lan Vĩ.



Đến đây, mọi thứ đều đã rõ.

Mấy người thủy tộc nhìn nhau, vẻ mặt một lời khó có thể nói hết, không nghĩ đến chuyện xưa giữa long vương sông Kháng Dương cùng với ác long đến từ vực sâu Leviathan lại là chuyện như này.

Bên trong rất là máu chó, còn mơ hồ có chút buồn cười khà khà.

Còn ẩn theo một chút xung đột giữa các giá trị hệ thống xã hội.

Rất quốc tế hóa, rất có ý nghĩa đại biểu.

Dư Yên Sơn liếc mắc nhìn Hydra một cái, thổn thức hâm mộ nói: “Không nghĩa tới, âm mưu to lớn như vậy lại bị sự không xấu hổ của mấy người kiềm lại.”

Hydra: “…..”

Cho dù con cá to này dùng giọng điệu rất lợi hại nói thì hắn cũng biết là đang mắng hắn đó!

“Hydra, tất cả đều là tại mày!” Ánh mắt Leviathan như thiêu đốt mọi thức: “Tao ngàn không nên vạn không nên tin mày.”

Chắc là nộ khí công tâm, hai mắt Leviathan đỏ lên, dùng hết một hơi cuối cùng dồn sức đánh về phía rắn chín đầu.

“Aaaaaa, đừng có lại đây!” Hydra kêu lên rồi trốn sau lưng Dư Yên Sơn.

Dù cho Leviathan đã nỏ mạnh hết đã, quái vật phương bắc cũng sợ hãi hắn theo bản năng.

Nhưng người khác cũng chạy lại muốn ngăn cản Leviathan, không ngờ Leviathan lao tới một nửa, đột nhiên quay đầu lại hướng về phía Tiết Thẩm.

Ai cũng không nghĩ tới, ác long đến từ vực sâu này đến lúc hấp hối còn không hết hy vọng, thậm chí còn dương đông kích tây.

Tiết Thẩm đột nhiên bị đụng phải, đang muốn bấm quyết niệm chú, nhưng mục tiêu thật sự của Leviathan không phải là cậu.

Leviathan đã lựa chọn góc đâm vào Tiết Thẩm một cách tỉ mỉ, Tiết Thẩm lui từng bước, Leviathan hao hết thần lực còn sót lại của Ngao Tục, lấy long châu trong người của Tiết Thẩm ra.

Leviathan há miệng nuốt mất long châu ngay tại chỗ.

Động tác hắn rất mạnh, những người khác không kịp phản ứng, hắn đã nuốt long châu xuống.

Biểu cảm của mọi người đồng loạt thay đổi.

“Hahahahaha —-“

Leviathan ngửa mặt lên trời và cười một cách điên cuồng, tiếng cười nặng nề, thậm chí không thể diễn tả được làm cho người ta sợ hãi, tiếng cười cổ quái khiến cả ngọn núi nhưng sôi trào lên.

Chim bay tứ tung, thú dữ chạy loạn xạ, nước sông sôi ùng ục.

Leviathan đặt tay lên chuôi kiếm của Tường Vi Thẩm Phán, rút thánh kiếm ra, máu chảy ồ ạt rồi vết thương mau chóng liền lại.

Cùng lúc đó trên người hắn cũng xảy ra biến hóa khủng khiếp.

Trên cơ thể hắn xuất hiện một lớp vảy đen nặng và cứng, hai tay hắn biến thành móng vuốt sắc nhọn.

Đầu hắn biến lớn. Có hai hàng răng sắc nhọn mọc trong cái miệng to như vực thẳm. Đồng tử hắn là màu đỏ như máu. Khi quan sát kỹ hơn,  có thể thấy ngọn lửa đang thiêu đốt.

Còn thân thể hắn hóa khổng lồ, to gấp hai lần Hydra.

Phía sau thân rắn là một đôi cánh có màng đen giống như cánh dơi.

Đây chính là nguyên hình của ác long đến từ vực sâu.

Hai mươi năm trôi qua một lần nữa Leviathan lại có được cơ thể thật sự của hắn.

Tuy nhiên, đối với những người đã quen thuộc với ác long đến từ vực sâu mà nói, đây một chút cũng không đáng sợ.

Nhưng đáng sợ là, hai chân của Levitahan thế nhưng cũng hóa móng vuốt.

Ở hình dạng này, hắn có tận bốn móng vuốt.

Mà ác long đến từ vực sâu, từ viễn cổ đến nay luôn chỉ có hai chân.

Điều này cho thấy ác long lấy được sức mạnh từ long châu, nó có sức mạnh để hóa thành một con rồng thật sự.

Điều này khác với Hydra chỉ biết cầm long châu, Leviathan biết cách làm thế nào để sử dụng long châu.

“Phục Ba Quân, cho dù mày có sắc lệnh từ Thiên Đình, nhân gian phong là thần thì như thế nào? Mày có thể ngăn tao hóa rồng hay sao?” Hắc long cười rộ lên, bay lên: “Tao mới là long vương chân chính____ long vương vực sâu đến từ vùng biển phía bắc!”

Cánh khổng lồ mở bung ra, che khuất bầu trời, nháy mắt đã che lấp một nửa không trung.

Sắc trời đột nhiên tối sầm xuống.

Nhưng người ở trong thành phố cũng nhận ra sự khác lạ, ngẩng đầu.

“Đó là gì thế? Thật giống một túi nilong đen!?

“Cái gì mà túi nilong, đây là mây đen đó!”

“Có lầm hay không đó, sẽ mưa nữa hả?”

“Thời tiết hôm nay làm sao thế, sao cứ lặp đi lặp lại?”

“Trời đất thánh thần ơi!!!!! Đó là cái gì?!!!!”

“Là lửa! chính là lửa!”

“Ai lại phun lửa lên trời?????”

….

Trên bầu trời của núi Tiểu Lan Vĩ, toàn thân cự long che khuất bầu trời, cả ngọn núi như chìm vào đêm đen.

Bấy giờ, một ánh lửa sáng lên.

Con rồng há cái miệng to khủng khiếp, phun ra một cột lửa lớn lên bầu trời.

Ngọn lửa sôi trào như thiêu đốt thác nước cuộn trào, bao phủ các ngọn núi, sau đó lan rộng ra ngoài các ngọn núi.

Ngọn lửa tuôn ra hàng nghìn dặm.

Dãy núi Lan Quang nháy mắt biến thành một biển lửa.

“Ahhhhh! Ngọn lửa của vực sâu, ngọn lửa của vực sâu!!” Những con quái vật ở vùng biển phía bắc kinh hoàng hét lên.

“Lửa lớn quá, Leviathan chưa bao giờ phun lửa lớn như vậy. “

Hydra sợ hãi, rắn chín đầu hiện nguyên hình, mười mấy cái đầu rắn múa may điên cuồng: “Hết rồi, hết rồi! Người đầu tiên bị Leviathan đốt chắc chắc sẽ là tôi.”

Nó càng nghĩ càng sợ, la lên một tiếng, mười mấy cái đầu hôn mê bất tỉnh.

Những thủy tộc khác: “……”

Từ trên bầu trời giọng nói của ác long đến, quỷ dị, u ám, mang theo ầm ầm bị bóp nghẹt, như thể đến từ vực sâu: “Phục Ba Quân, tao đã hóa thành rồng, bây giờ tao sẽ thiêu rụi ngọn núi và thành phố này. Các người có thể làm gì với tao? “

Trong biển lửa vô cùng tận, Tiết Thẩm đứng sừng sững, sát cánh cùng kỵ sĩ Lan Tư, nghiêm nghị nhìn về hướng bầu trời.

“Leviathan, mày mà cũng xứng đáng là Long Vương sao?” Tiết Thẩm lật bàn tay phải  lên, huyền phù Vũ Vương Lệnh lơ lửng trên lòng bàn tay cậu, trên lệnh bài xuất hiện kim quang: “Mày thậm chí không biết dùng Vũ Vương Lệnh như thế nào.”

“Bây giờ, tao sẽ cho mày xem cách Long Vương thực sự ra lệnh Vũ Vương Lệnh.” Tiết Thẩm hạ giọng, cậu hóa thành bạch long.

Đồng thời, Giản Lan Tư kinh ngạc, anh lập tức tập trung nâng kiếm lên, đứng trên đầu của bạch long.

Bạch long gầm lên một tiếng dài, giống như tia chớp chói mắt, bay về phía hắc long.

Vũ Vương Lệnh tuôn ra, nhập làm một với sức mạnh của bạch long.

Kỵ sĩ bay lên không trung, giơ cao thánh kiếm, vung về phía trước, kiếm quang tỏa ra, linh hồn kỵ sĩ biến thành một thanh kiếm vô hình.

Bạch long trên không trung xoay tròn, bay đến chỗ vô hình chi kiếm (linh hồn kỵ sĩ biến thành một thanh kiếm vô hình)

Vũ Vương Lệnh là do Đại Vũ khi trị thủy luyện ra, có thể ra lên cho mạch nước ở khắp đất trời.

“Rút đất thành sông.” Bạch long nói ra pháp lệnh

Phát lệnh vừa dứt, bạch long và vô hình chi kiếm xuyên qua bầu trời, nơi ánh kiếm chĩa vào, sông lớn rộng vô cùng hiện ra.

Sông lớn cuộn sóng xanh biếc, một đầu nối với trời, một đầu nối với đất, chảy mãi đến vô tận.

Tất cả sinh linh ở núi Tiểu Lan vĩ đều mở mắt nhìn.

Người trong thành phố cũng nhìn thấy.

Đoán là Ngân hà lạc chín ngày.

Và dải ngân hà này đang đi xuyên qua cơ thể khổng lồ của Leviathan. Hắn bị cắt thành hai mảnh.

“Không– không thể–” Leviathan khó có thể tin mà gầm lên một tiếng.

Ác long đến từ vực sâu gầm lên một tiếng cuối cùng, nhưng lần này hắn không thể xoay chuyển trời đất được nữa.

Thân hình khổng lồ của hắn vỡ thành hai mảnh rơi xuống, rơi xuống một nửa rồi hóa thành khói bay, hắn vốn dĩ chỉ là tinh phách sót lại.

Hiện tại, tinh phách cũng hoàn tòan biến mất.

Toàn bộ thủy tộc ở dãy núi Lan Quang đều kinh ngạc nhìn cảnh tượng này.

Bạch long thế mà không hề liếc mắt nhìn một cái, biển lửa còn đang rực cháy.

Cậu bay trở về, dùng đầu rồng đỡ Giản Lan Tư lên, mở miệng nói: “Lan Tư, em truyền cho anh một đạo kiếm quyết.”

Giản Lan Tư gật đầu, năng lực học tập của kỵ sĩ Lan Tư là không thể coi thường, anh nhanh chóng học xong bí quyết, nâng thánh kiếm trong tay, được sự hỗ trợ của bạch long, bay qua ngàn dặm núi non.

Nơi nào anh đi qua, ngọn lửa vực sâu đều biến mất.

Tường Vi Thẩm Phán hấp thu sức mạnh của Ngao Ngư thượng cổ, có thể năng nuốt lửa.

Nhưng trong tích tắc, ngọn lửa vô cùng tận đã biến mất.

Ngay sau đó, Bạch long thở ra một hơi, bầu trời ngưng tụ mây sau đó mưa nhỏ tí tách tí tách, rơi xuống cỏ cây và da lông của động vật bị ác hỏa thiêu rụi.

Sông Thoái Bích hiện ra một lần gợn sóng.

Vạn vật một lần nữa khôi phục như lúc ban đầu, tràn đầy sức sống mạnh mẽ.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: ha ha, không thể tưởng được đúng không, hôm nay còn đánh boss!

Haha______

Cuối cùng có thể giải thích được hết mọi thứ! Không dễ dàng gì hết!

Đây là toàn bộ đại cương của tôi đó!

! Ban đầu tôi muốn viết tất cả những gì liên quan đến Leviathan vào ngày hôm nay cho xong, nhưng nó vẫn còn một chút, chúng ta sẽ tiếp tục vào ngày mai.

_(: 3∠)_

Sau đó phiên ngoại mọi người muốn gì?

Tiện tay giới thiệu chút sách tham khảo: (Cái phía sau là tên sách nên em để nguyên ạ)

《 sách tranh kỵ sĩ thế giới 》《 hải quái: thế kỷ cùng văn hoá phục hưng thời kì bản đồ trung đích hải dương dị thú 》《 hải quái: Âu Châu cổ hải đồ dị thú đồ khảo 》《 quái vật khảo: thời Trung cổ ảo tưởng nghệ thuật đồ văn chí 》《 kim chi 》《 kim diệp 》

《 Trung Quốc thần thoại cùng dân gian truyền thuyết 》《 Trung Hoa long truyền thuyết 》《 long vương đích diễn biến: bạch tộc thuỷ thần tín ngưỡng hệ thống đích nhân loại học thấu thị 》《 tử không nói 》《 môn sắt đàm quỷ lục 》《 mộng khê bút đàm 》《 cha mẹ sinh con trời sinh tính 》《 đồ giải phong thuỷ nhập môn 》《 Trung Quốc Nam Hải dân tộc phong tình văn hóa biện 》《 bảo thạch danh giám 》《 bà đồng tuyên ngôn 》《 tứ đại môn 》

Bình luận

Truyện đang đọc