SỦNG TÌNH SỰ GIAM CẦM CẢ ĐỜI


"Sao lại đến tìm anh giờ này?" Tống Lãnh Thần thấy Chu Tịnh Sơ đã rời đi thì mới thu hồi tầm mắt, anh nhìn sang Cao Tố Cẩm và hỏi.

"Bác gái nấu canh bổ cho anh, bảo em mang đến." Cao Tố Cẩm tiến vào trong, cô đặt canh trong tay mình xuống bàn, không cần đợi Tống Lãnh Thần mời đã ngồi xuống tự nhiên.

"Cảm ơn em." Tống Lãnh Thần đứng dậy, anh đi lại sô pha và ngồi xuống đối diện Cao Tố Cẩm, khẽ hỏi cô: "Sức khỏe em sao rồi?"
"Đã tốt hơn rồi ạ." Cao Tố Cẩm đáp từ tốn, sự tò mò trong lòng cô về Chu Tịnh Sơ cứ thôi thúc cô, vì thế mà cô đã mở miệng nhắc đến chuyện này: "Cô gái lúc nãy là thư kí mới của anh sao?"
Giác quan thứ sáu của người phụ nữ cho Cao Tố Cẩm biết mối quan hệ giữa Tống Lãnh Thần và Chu Tịnh Sơ không hề bình thường.

Cao Tố Cẩm lần đầu gặp Chu Tịnh Sơ đã hỏi rằng cả hai từng gặp nhau bao giờ chưa, bởi cô ngửi thấy mùi hương của Chu Tịnh Sơ, nó rất quen thuộc.

Giờ gặp mặt Chu Tịnh Sơ ở đây thì cô mới biết, hóa ra là do vương lại trên người Tống Lãnh Thần.

Anh như một người trung gian để hai cô gái quen biết nhau, để rồi gặp mặt mới rõ ràng.


"Đúng vậy." Đối với Cao Tố Cẩm, Tống Lãnh Thần vẫn dùng giọng điệu hết sức dịu dàng và trầm ổn.

Bởi anh vốn xem cô là em gái, đã là em gái thì không thể nào dùng thái độ xa cách để nói chuyện được.

Cao Tố Cẩm gật đầu như đã hiểu, vài giây sau lại đặt ra câu hỏi:
"Cũng là người phụ nữ của anh?"
Lòng cô không khỏi dâng lên cảm giác hồi hộp, lỡ như điều này là sự thật thì cô sẽ đau lòng lắm.

Tống Lãnh Thần không trả lời ngay, ngược lại anh nhìn vào mắt Cao Tố Cẩm, mày nhẹ nhướng lên:.

Truyện Dị Năng
"Em nghĩ sao?"
Nhìn giọng nói hết sức hờ hững của Tống Lãnh Thần, Cao Tố Cẩm nghĩ bản thân cô đã quá đa nghi.

Cô lắc đầu cười trừ:
"Em lại đoán bừa rồi, vốn biết tính anh không động đến phụ nữ mà.

Vả lại anh cũng đã có vị hôn thê, hai người làm sao lại có quan hệ kia được chứ!"
Tống Lãnh Thần nghe Cao Tố Cẩm nhắc đến vị hôn thê của mình thì nhíu mày, cô ta chính là Thượng Quan Anh Xuyên, một người phụ nữ cao ngạo.

Anh không có ý định sẽ lấy cô ta, bởi cuộc đời này là do anh định đoạt, không cần ai phải sắp xếp thay mình.

"Đừng nhắc đến Thượng Quan Anh Xuyên, anh không thích cô ta, cũng không lấy cô ta."
Nghe lời nói lạnh nhạt của Tống Lãnh Thần, trái tim Cao Tố Cẩm đập "thịch" một cái thật mạnh, "Vì sao?"
Anh không thích vị hôn thê của mình, vậy anh có thích cô không? Dù một chút thôi cũng được, có hay không vậy?
Nếu anh nói ra lý do là vì cô, có lẽ Cao Tố Cẩm sẽ sung sướng đến phát điên.


Nhưng cô biết, Tống Lãnh Thần vốn dĩ luôn xem cô là em gái của anh mà thôi.

Cô đã luôn bên cạnh anh, ngắm nhìn anh từ phía xa, rất lâu về trước cô đã từng có ước mơ sẽ sống hạnh phúc cùng anh, được nắm tay anh dạo phố, được đi ăn cùng anh, đi mua sắm cùng anh.

Nhưng cô biết chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra, vì anh đã có vị hôn thê.

Cô rất ít khi nghe Tống Lãnh Thần nhắc về chuyện giữa anh và vị hôn thê của mình, nhưng hôm nay anh lại thẳng thừng phủ nhận hôn sự giữa anh và Thượng Quan Anh Xuyên, điều đơn giản này đã khiến trái tim cô rung rinh.

Nếu như có thể, cô thật sự muốn anh dành tình cảm của mình cho cô.

Cả cuộc đời này của Cao Tố Cẩm chỉ có một tâm nguyện duy nhất đó mà thôi, vậy là đủ rồi.

"Vì anh không thích thôi." Tống Lãnh Thần vẫn rất bình thản để trả lời thắc mắc của Cao Tố Cẩm, vài giây sau anh lại nói: "Lúc nãy em đoán đúng rồi đấy."
"Chuyện gì ạ?" Cao Tố Cẩm hoang mang, cô đã đoán chuyện gì chứ?
"Chu Tịnh Sơ quả thật là người phụ nữ của anh." Tống Lãnh Thần chỉ đơn thuần là nói ra suy nghĩ của mình mà thôi, anh có thể cảm nhận được Cao Tố Cẩm thích mình, nói ra lời này cũng mong cô có thể hiểu và từ bỏ đoạn tình cảm không nên níu giữ giữa hai người.

"Anh..." Lời nói trầm thấp kia như sét đánh ngang tai, nó khiến Cao Tố Cẩm nhất thời đơ người ra.


Cô không nghe nhầm chứ, tại sao bên cạnh Tống Lãnh Thần lại có phụ nữ, điều này thật lạ lùng!
Cao Tố Cẩm không biết bản thân làm sao đi ra khỏi Tống thị, hiện tại cô đang ngồi trên xe, hai mắt cứ đờ đẫn nhìn ra ngoài cửa sổ.

Được biết Tống Lãnh Thần là người không thích chạm vào nữ sắc, vậy mà giờ đây anh lại thay đổi.

Điều này khiến Cao Tố Cẩm ngỡ ngàng vô cùng.

Trái tim vì thế cũng bất giác nhói đau.

Nhớ lại lần trước gặp mặt, Cao Tố Cẩm thấy Chu Tịnh Sơ mua nhiều thuốc tránh thai như vậy, hóa ra hai người họ mỗi đêm đều phải ân ái nồng nhiệt.

Nghĩ đến cảnh tượng đó thôi thì lồng ngực của Cao Tố Cẩm bỗng thắt lại từng cơn, thật khó chịu làm sao.

Điều đau đớn nhất trong đời đó chính là yêu một người không hề yêu mình....


Bình luận

Truyện đang đọc