[THẬP NIÊN 80] XEM MẮT NHẦM, TÔI ĐÃ KẾT HÔN VỚI SĨ QUAN MẠNH NHẤT

Nghe nói Bạch Vi muốn nghỉ việc, rất nhiều đồng nghiệp đều ngạc nhiên, cảm thấy cô bị điên.

Dù sao công việc ổn định như vậy, nếu không có nguyên nhân gì đặc biệt, sẽ không có ai chủ động xin nghỉ.

Nhưng sau nhiều lần từ chối khi được sếp giữ lại, không có ai thuyết phục cô nữa.

Bưu điện đã tuyển một cô gái khác đến thay thế công việc của Bạch Vi, Bạch Vi cũng được cho phép nghỉ trước thời hạn.

Vì vậy, cô càng tập trung hơn vào việc tu sửa cửa hàng của mình.

Sắp xếp ổn thỏa đồ trưng bày, sau khi đến, Bạch Vi mở cửa thông gió.

Mặc dù vẫn chưa chính thức khai trương nhưng Bạch Vi đã làm rất nhiều đồ trang sức.

Làm rất nhiều loại vòng tay với nhẫn, sau đó còn làm một số đồ phối cùng như ghim cài áo, dây đeo ngang bụng, mỗi cái đều có những đặc điểm riêng.

Hôm nay, Bạch Vi lại làm một vài chiếc quạt nhỏ và kẹp tóc xinh xắn.

Mùa hè đến, các bé gái đều sợ nóng.

Học sinh ở thời đại này cơ bản đều để tóc ngắn, đôi khi sẽ dùng kẹp tóc kẹp gọn phân tóc ở gáy và hai bên lên, như vậy sẽ đỡ nóng hơn.

Hơn nữa, các cô gái đều yêu cái đẹp, các loại kẹp tóc cũng được họ cẩn thận chú ý.

Ngoài ra một chiếc quạt nhỏ xinh, cũng được coi là nhu yếu phẩm cần thiết.

Người người nhà nhà đều có một chiếc quạt lớn, nhưng gần như không có cô gái nào từ chối một chiếc quạt nhỏ xinh.

Bên trên những chiếc quạt giấy có nhãn dán và hình vẽ, đủ loại đủ kiểu, trên nan quạt có mấy tua rua, hoặc là chuông nhỏ, đẹp mắt và vui nhộn, Bạch Vi cũng làm cho mình một chiếc.

Cô vốn rất yêu cái đẹp, bản thân làm nhiều đồ trang sức như vậy, nhưng vẫn không thể đeo được bao nhiêu.

Bạch Vi để tóc dài, hàng ngày đều dùng những chiếc dây buộc tóc khác nhau để buộc lên, khuyên tai, dây chuyền, vòng tay, hầu như ngày nào cũng thay đổi.

Song cô cũng biết rõ tâm quan trọng của việc phối đồ.

Hàng ngày cô đổi các loại khuyên tai ngọc trai và khuyên tai tua rua khác nhau, gần như không trùng lặp.

Mỗi ngày, Bạch Vi đều ăn mặc đẹp, nhanh chóng thu hút được sự chú ý của những người phụ nữ trong đại viện của quân khu. Những người sống ở đây đều là vợ quân nhân, nơi nào có phụ nữ, nơi đó sẽ không ngừng có tâm lý làm đẹp.

Họ nhìn Bạch Vi ngày ngày thay đổi đồ trang sức khác nhau, tất cả trông đều khá đẹp, lòng ai cũng ngứa ngáy. Nhưng vì ngại cô là vợ mới cưới của Lục Tư Đình, lại không quen biết nên không có ai đến hỏi Bạch Vi là cô mua những thứ này ở đâu.

Nhìn thấy Bạch Vi đi ngang qua một lần nữa, vợ của một trung đội trưởng, cô Chung đã gọi Bạch Vi lại: "Xin chào, xin hỏi cô có phải là vợ của tiểu đoàn trưởng Lục không? Chồng tôi được tiểu đoàn trưởng Lục dẫn dắt, bây giờ là một trung đội trưởng."

Người phụ nữ cười híp mắt làm quen, Bạch Vi suy nghĩ một chút, rất nhanh đã nhận ra cô ấy là ai, cô hỏi: "Là cô Chung à, có chuyện gì vậy?"

Cô Chung ngượng ngùng hỏi: "Tôi thấy sợi dây chuyền trên cổ cô rất đẹp, cô có thể cho tôi biết cô mua nó ở đâu không?"

Hôm nay Bạch Vi đeo dây chuyền do cô tự làm, rất tỉnh xảo và đẹp mắt, kết hợp với bộ quần áo được đặc biệt chọn, cả người vô cùng trẻ trung, xinh đẹp.

Bạch Vi sờ sợi dây chuyền trên cổ, cười nói: "Đây là đồ trong cửa hàng của tôi, tất cả đều do tôi tự làm, nếu cô Chung thấy có hứng thú, tháng sau cô có thể đến cửa hàng của tôi xem qua, chúng ta là người quen, tôi chắc chắn sẽ cho cô một mức giá ưu đãi."

"Ha ha, vậy thì cảm ơn, cô Lục khéo tay quá, vậy tháng sau nếu có thời gian, tôi tới xem thử!"

Cô Chung cười thoải mái, hỏi Bạch Vi địa chỉ của cửa hàng rồi rời đi.

Bốn ngày trôi qua rất nhanh, cửa hàng của Bạch Vi gần như đã hoàn thành.

Khi Lục Tư Đình rảnh rỗi, anh sẽ đến xem có việc gì cần làm hay không.

Bình luận

Truyện đang đọc