[THẬP NIÊN 80] XEM MẮT NHẦM, TÔI ĐÃ KẾT HÔN VỚI SĨ QUAN MẠNH NHẤT

Đồ trang sức trong cửa hàng này vừa tỉnh xảo vừa đẹp, nam nữ đều có thể mua được món trang sức mà mình thích, hơn nữa giá cũng rẻ, lần nào đến cũng phải mua rất nhiều.

Dù chỉ mua món đồ trang sức với giá một tệ thì cũng sẽ được giảm bớt 20 xu, nếu như mua hai tệ tiền trang sức thì sẽ chỉ còn một tệ sáu, tiết kiệm được bốn mươi xu, như vậy thì còn có thể mua thêm một chiếc trâm cài ngực đẹp, dù tính thế nào thì cũng vẫn có lời.

Cho nên phần lớn mọi người đều lựa chọn đợi thêm vài ngày nữa, đợi đến ngày Quốc Khánh thì sẽ tới mua đồ.

Thế là thu nhập của mấy ngày cuối tháng chín đều giảm xuống.

Nếu so sánh với thu nhập mười mấy tệ của lúc trước thì thu nhập bây giờ rất ảm đạm, gần như không có đầu thu.

Nhưng mà Bạch Vi cũng không thèm để ý, ngày nào cũng tan làm sớm, sau khi về nhà thì sẽ chuyên tâm làm trang sức.

Nguyên liệu trong nhà cũng gần hết, Bạch Vi lại đến thị trường bán si một chuyến, mua rất nhiều nguyên liệu trở vê. Tới gân Quốc Khánh, phố lớn ngõ nhỏ đều vô cùng ồn ào, giăng đèn kết hoa giống như đến năm mới.

Người lớn trẻ nhỏ đều nghỉ, mọi người đều chen chúc trên đường.

Trong cửa hàng của Bạch Vi cũng có không ít người, nhưng mà cũng không có mấy người mua đồ, mấy ngày nay, buổi tối Bạch Vi đều không cần phải tính toán sổ sách, bởi vì căn bản là thu nhập chưa đến hai tệ.

Cuối cùng đã tới ngày mùng 1 tháng 10 hôm nay.

Bạch Vi dậy thật sớm, đặc biệt ăn diện một chút, trang điểm nhẹ nhàng, ghim đầu tròn, sau đó cầm túi xách đến cửa hàng.

Bởi vì Lục Tư Đình không cần đi làm, cho nên đây là lần đầu tiên Bạch Vi ra ngoài sớm hơn Lục Tư Đình.

Bên ngoài đã rất ồn áo, có tiếng khua chiêng gõ trống từ xa vang đến, hình như có người đang múa sư tử, Bạch Vi nghe thấy vậy thì rục rịch, nếu không phải còn đang mở cửa hàng thì cô nhất định phải đi ra ngoài xem một chút.

Vừa mở tiệm chưa đến 2 phút, hai cô bé nhìn mười lăm mười sáu tuổi kéo tay nhau chạy chậm đi vào.

"Bà chủ, hôm nay giảm giá 20% đúng không?"

"Đúng vậy." Từ khi hai cô bé này bắt đầu thì gần như liên tục có người đi vào.

Bình thường đều phải mua trang sức với giá thông thường, hôm nay chỉ cần trả 80% liền có thể mua cho nên có rất nhiều người muốn nhân dịp này mua nhiều một chút cho nên mọi người đều mua không ít.

Thẩm Quyên cũng biết ngày 1 tháng 10 có hoạt động, vốn là bà muốn đến một mình, nhưng nhìn thấy Bạch Diệu Thiên được nghỉ định kỳ mà cũng không ra khỏi cửa cho nên cũng kéo ông qua.

"Dù sao thì ông cũng ở nhà nhàn rỗi, hôm nay cửa hàng của con gái cũng có nhiều việc, ông đi theo tôi đến đó hỗ trợ đi."

Lúc đầu Bạch Diệu còn không muốn ra khỏi cửa, nhưng sau khi nghe thấy là ra ngoài để giúp con gái thì lập tức đứng lên thu dọn.

Lúc Thẩm Quyên cùng Bạch Diệu Thiên đến, cửa hàng vừa mới mở được hai mươi phút, lúc này bên trong cửa hàng đã có rất nhiều khách, Bạch Vi cũng đang vội vàng túi bụi, hai người vội vàng đi vào hỗ trợ.

Đầu óc Bạch Vi linh hoạt cho nên đứng nhận và trả tiền thừa.

Càng lúc càng có nhiều người trong cửa hàng, cô có chút vội vàng, nhìn thấy ba mẹ mình tới thì mới thả lỏng một hơi.

Mặc dù Bạch Diệu Thiên không hiểu nhiều, nhưng mà có Thẩm Quyên ở đây, hai người cùng nhau chào đón khách cho nên cũng rất ra dáng.

Qua thêm vài phút đồng hồ, cách cửa ra vào không xa, có một chiếc xe Jeep màu xanh lục dừng lại, Lục Tư Đình ra khỏi xe.

Bởi vì nghỉ định kỳ cho nên anh mặc trang phục bình thường, áo sơ mi trắng cùng quần màu đen, chân dài 1m8, dáng người giống như một minh tỉnh điện ảnh, dọc theo đường đi có không ít cô gái lén lút nhìn anh.

Lục Tư Đình ở nhà nhàn rỗi không có việc gì làm cho nên muốn đến xem Bạch Vi ai biết vừa tới thì đã thấy tình huống bận rộn như vậy.

Cho nên Lục Tư Đình cũng đi vào hỗ trợ.

Bình luận

Truyện đang đọc