THÍCH EM, THÍCH MÊ MUỘI VÌ EM

Editor: Dánh
Thần sắc cô gái nhỏ có chút ngây ra, hai mắt chậm rãi trừng lớn, mặt đỏ hồng nhìn anh, không nói lời nào.
Trong lòng Thương Yến tê dại, ôm eo cô gái nhỏ, thanh âm không nhanh không chậm nói: "Hoắc Tiêu gửi rất nhiều video, chúng ta có thể chậm rãi xem. Sau này kết hôn, tranh thủ mỗi cuối tuần học tập một, hai cái video."
Hơi ngừng, Thương Yến nhớ lại các loại động tác trong video, lòng bàn tay nóng lên, hai mắt hơi đỏ, thanh âm nhiễm chút ái muội: "Nguyệt Nguyệt, năng lực học tập của anh rất mạnh, tuy rằng trước kia chưa từng thực hành qua nhưng em yên tâm, anh nhất định sẽ khiến em hài lòng."
Kiều Nguyệt nghe anh nói ngày càng quá đáng, dùng sức đẩy anh ra, "Anh nói bậy cái gì đó, em mới không xem những thứ này."
Sắc mặt Thương Yến hơi gấp. cô gái nhỏ không xem sao được, anh còn muốn thảo luận với cô gái nhỏ, hỏi cô thích loại tư thế nào. Rốt cuộc thì hai năm rất nhanh, chờ cô đủ tuổi hai người liền lập tức kết hôn.
"Nguyệt Nguyệt," Anh ôm chặt cô gái nhỏ, nhẹ giọng dỗ cô: "hôm nay chúng ta học một tư thế trước. Không phải em rất thích bộ dáng hiện tại của anh sao? Anh xem qua những video đó rồi, có một cái là ở văn phòng."
Thương Yến bám vào bên tai cô, "Anh có thể mặc bộ quần áo này 'cắn' em."
Thanh âm anh trầm thấp khàn khàn, ngắn gọn thuật lại nội dung video một lần.
Nói xong, anh ngẩng đầu, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm cô gái nhỏ, đợi cô hồi thần.
Thân thể Kiều Nguyệt đã mềm nhũn, cô cắn răng trừng người đàn ông trước mặt, không được tự nhiên nuốt nước miếng vài lần, nghẹn họng xấu hổ đến nói không nên lời.
Cái người đàn ông không đứng đắn này, ngày thường toàn xem những thứ vớ vẩn gì đó. Cô gần như nghe hết lời anh nói, cả người nóng lên nhũn ra.
Thương Yến hôn lên mặt cô, "Nguyệt Nguyệt, em cũng thích đúng không?"
Tay anh đặt lên cổ áo cô, nhẹ nhàng kéo vài cái, thanh âm thấp thấp, mang theo khát cầu: "Nguyệt Nguyệt, chúng ta thử một lần được không?"
Anh muốn 'cắn' cô gái nhỏ đến phát khóc, khiến cô giống những người phụ nữ trong video, thoải mái cầu anh.
"Không được," Kiều Nguyệt khẩn trương nắm lấy tay anh, "anh, anh đừng xằng bậy. Thương Yến, sao anh lại không đứng đắn như vậy, cả ngày nghĩ loại chuyện này."
Ngữ khí cô mang theo một chút khóc nức nở, sợ anh thật sự không quan tâm cắn cô.
Thương Yến nghe ra cô gái nhỏ không tình nguyện, trong lòng hơi mất mát, lập tức nhỏ giọng hống cô: "Nguyệt Nguyệt, anh không xằng bậy, em không đồng ý thì anh sẽ không ép em."
"Thật sự?" Cả trái tim Kiều Nguyệt vẫn căng thẳng.
Cô quá hiểu người đàn ông này, trong loại chuyện này ban đầu luôn nghe cô, nhưng đến cuối vẫn vừa dụ vừa dỗ cắn cô.
Gắt gao nhìn chằm chằm Thương Yến, sắc mặt Kiều Nguyệt cảnh giác.
Nhìn sắc mặt cô gái nhỏ hoài nghi, trong lòng Thương Yến mềm nhũn, gật gật đầu: "Ừ, anh sẽ không ép em."
Kiều Nguyệt nhìn một hồi, thấy anh thật sự không có hành động khác, lặng lẽ nhẹ nhàng thở ra, mềm mại dựa vào trong lòng anh.
Liếc điện thoại trên bàn một cái, mặt Kiều Nguyệt nóng lên, dùng sức nhéo tay anh: "Lần sau anh không được xem loại phim này nữa, biết chưa?"
Chỉ cần nghĩ đến Thương Yến đầy mặt không đứng đắn xem những thứ không đứng đắn, cả người cô liền cảm thấy khô nóng lên.
Thương Yến trầm mặc vài giây, thật sự nhịn không được mở miệng phản bác: "Nguyệt Nguyệt, anh không thể đồng ý với em. Em không thích anh không ép em, nhưng anh phải học tập nghiên cứu các loại tư thế, bảo đảm sau này em gả cho anh khiến em có thể đạt được thỏa mãn và hưởng thụ lớn nhất trong việc làm tình."
Anh cúi đầu nhìn cô gái nhỏ, sắc mặt bình tĩnh, thanh âm trầm ổn: "Khiến vợ hài lòng trên giường là nhân tố quan trọng giữ gìn hôn nhân hài hòa lâu dài."
Đối với sinh hoạt hôn nhân, anh đã điều tra nghiên cứu các phương diện. Trong đó nguyên nhân quan trọng khiến hôn nhân tan vỡ là chuyện trên giường không được hài hòa.
Sau này anh tuyệt đối sẽ không khiến cô gái nhỏ không thoải mái trong chuyện trên giường.
Thương Yến cắn cắn mặt cô gái nhỏ, nói: "Nguyệt Nguyệt em yên tâm, sau này anh chắc chắn sẽ khiến em thoải mái trên giường."
"Anh làm gì vậy?" Kiều Nguyệt che lại nơi bị anh cắn, e lệ trừng mắt nhìn anh, "Ai muốn thoải mái trong chuyện này chứ, anh không biết xấu hổ, đi nghiên cứu loại chuyện này."
Người đàn ông này sao cứ nói chuyện trắng trợn như vậy, loại chuyện này anh không thấy ngại sao, thế mà có thể mặt đứng đắn bình tĩnh thảo luận với cô loại chuyện này.
Thương Yến biết cô gái nhỏ đang thẹn thùng.
Anh vỗ nhẹ lưng cô, dỗ cô: "Nguyệt Nguyệt em không cần thẹn thùng, đây là sinh hoạt bình thường của vợ chồng, mỗi người gặp được người mình thích đều muốn lên giường với họ."
Kiều Nguyệt nghẹn đến mặt đỏ lên, đánh anh một cái, "Anh câm miệng, hiện tại em không muốn nghe anh nói chuyện."
Thương Yến sửng sốt, nhưng là rất nghe lời không nói chuyện nữa, chỉ lẳng lặng nhìn mặt cô gái nhỏ.
Ánh mắt anh trực tiếp mà nóng rực, Kiều Nguyệt chỉ nhịn được vài phút liền nhịn không được nữa, cả người không được tự nhiên đẩy anh, mềm giọng la lên, "Anh sao lại như vậy chứ, không được nhìn chằm chằm em."
Thương Yến cảm thấy cô gái nhỏ lại bắt đầu không nói đạo lý, không cho anh nói chuyện, cũng không cho anh nhìn.
Ngữ khí anh khẳng định: "Nguyệt Nguyệt, em đang bắt nạt anh."
Kiều Nguyệt hừ nói: "Ai bắt nạt anh chứ, rõ ràng là anh bắt nạt em, luôn là nói những chuyện không đứng đắn."
"Nhưng anh nghe lời em, không nói chuyện trên giường nữa, nhưng em lại nói không cho anh nhìn." Thương Yến trầm ngâm vài giây, "Nguyệt Nguyệt, em đang khi dễ anh quá thật thà."
(Editor: tui cười xỉu ?)
Kiều Nguyệt trừng anh, nói thầm: "Anh còn không biết xấu hổ nói bản thân thật thà, người không đứng đắn nhất là anh."
Cô nhịn không được nhéo tay Thương Yến, nhỏ giọng oán giận la lên.
Vỗ nhẹ lưng cô gái nhỏ, Thương Yến yên lặng nghe cô mềm mại mắng anh. Chờ cô mắng xong, cúi đầu hôn mặt cô, "Nguyệt Nguyệt, anh là đàn ông, muốn ngủ với cô gái của mình là chuyện bình thường. Chuyện này không phải chuyện không đứng đắn, vì anh thích em nên anh muốn có được thân thể của em."
Kiều Nguyệt ngước mắt nhìn anh một cái, lại ghé vào ngực anh, rầu rĩ nói: "Anh đang dỗ em gạt em, muốn em xằng bậy với anh trong văn phòng thì có. Hừ, em mới không bị anh lừa đâu, dù hôm nay anh nói gì em cũng sẽ không cho anh cắn."
"Ừ, anh không cắn em." Thương Yến hùa theo lời cô gái nhỏ, "Vậy em có muốn xem thử không?"
Kiều Nguyệt ngơ ngác nói: "Xem cái gì?"
"Video." Thương Yến hạ giọng, "Nguyệt Nguyệt, em chắc canh sẽ thích tư thế này. Chúng ta xem trước mấy lần để quen toàn bộ quá trình, sau này thực hành sẽ không bị luống cuống tay chân."
Anh nhớ lại nội dung video, tưởng tượng cô gái nhỏ giống cô gái trong video, mềm mại cầu anh, lấy lòng anh, nơi nào đó phản ứng mãnh liệt.
Thương Yến hôn lỗ tai trắng nõn của cô, thanh âm khàn khàn: "Nguyệt Nguyệt ..."
Kiều Nguyệt cảm nhận được thân thể anh biến hóa, gấp đến độ cào anh, "Anh đã nói không ép em."
"Ừ, anh không ép em." Anh đáp có lệ, môi bồi hồi ở tai và mặt cô.
Kiều Nguyệt đỏ mặt đẩy anh ra, "Vậy anh đừng nói chuyện này với em nữa, em không muốn nghe."
Ổn định lại trái tim nhảy loạn, Kiều Nguyệt nhỏ giọng nói: "Anh lo làm việc đi, em không quấy rầy anh nữa."
Cô muốn chui khỏi ngực Thương Yến, lại bị anh ôm chặt lấy.
Kiều Nguyệt giận liếc anh một cái, bẻ tay anh: "Anh buông em ra, em muốn xuống."
"Nguyệt Nguyệt," Thương Yến ôm cô càng chặt, "anh muốn ôm em."
Kiều Nguyệt đẩy anh, "Nhưng anh phải làm việc, anh ôm em thì sao làm việc?"
Thương Yến điều chỉnh thân thể cô gái nhỏ một chút, ôm cô từ phía sau, nhẹ nhàng kẹp lấy hai chân trần trụi của cô gái nhỏ, một tay ôm eo cô, một tay cầm bút, mở văn kiện trên bàn ra, ở bên tai cô nhẹ giọng nói: "Nguyệt Nguyệt em xem, anh ôm em vẫn có thể làm việc."
Kiều Nguyệt không được tự nhiên xoay người vài cái, cuối cùng rầm rì nói: "Được rồi, em phá lệ cho anh ôm một lần."
Cô dựa vào ngực Thương Yến, chóp mũi ngửi hương vị trên người anh, tầm mắt dừng trên ngón tay thon dài của anh, mặt lại dần dần đỏ lên, thân thể không được tự nhiên vặn vẹo.
"Nguyệt Nguyệt," Bút trong tay Thương Yến dừng lại, "em lại động thì anh liền nhịn không được nữa."
Người cô gái nhỏ thơm ngọt, dục vọng anh thật vất vả áp xuống lại có xu hướng ngẩng lên.
Kiều Nguyệt bị giọng điệu khàn khàn của anh khiến cho sợ đến mức không dám động đậy, ấp úng nói: "Em, em không động, anh tập trung làm việc đi."
Ôm cô gái nhỏ, Thương Yến căn bản vô tâm làm việc. Trước kia anh luôn cho rằng, trên đời này không có việc gì người nào có thể dời sự chú ý của anh trong lúc anh làm việc.
Hiện tại cô gái nhỏ đang ngoan ngoãn dựa vào ngực anh, cả tâm trí anh đều là cô, công việc thường ngày yêu nhất cũng xếp sau cô gái nhỏ.
Nhìn khuôn mặt trắng nõn của cô, Thương Yến nhịn không được muốn nói chuyện với cô, "Nguyệt Nguyệt, chúng ta trò chuyện đi."
Kiều Nguyệt hừ nói: "Nói cái gì chứ, anh nghiêm túc làm việc đi."
"Anh làm xong rồi." Thanh âm Thương Yến bình tĩnh.
"Nhưng những văn kiện này anh cũng chưa xem xong." Kiều Nguyệt nghi hoặc mở miệng.
Cô xem không hiểu nội dung trong văn kiện, nhưng cũng biết đây là phương án hợp tác, Thương Yến chỉ lật xem một nửa, căn bản chưa xử lý xong.
Kiều Nguyệt có chút chột dạ, cắn cắn môi nói: "Có phải em làm phiền anh làm việc không? Em không cố ý."
Cô giống như cô gái hư hỏng, khiến người đàn ông của mình hồn xiêu phách lạc.
"Không có." Thương Yến hôn cô, "Anh thích em bồi anh như vậy."
Trước khi gặp cô gái nhỏ, anh không thích nhất là lúc làm việc có người khác làm phiền.
Hiện tại lại hy vọng cô gái nhỏ mỗi ngày có thể ở bên anh, để anh có thể hôn cô, ôm cô, sờ cô trong lúc làm việc.
Thương Yến giơ tay xoa nhẹ bụng nhỏ của cô, "Nguyệt Nguyệt, anh thích em ở bên anh."
"Nhưng nếu em ở đây thì anh không thể tập trung làm việc được, còn phải tốn thời gian dỗ dành em." Kiều Nguyệt cảm thấy mình vô cớ gây rối quá rồi, cô nhỏ giọng nói: "Em rất hiểu chuyện, sau này em sẽ không làm phiền anh trong lúc làm việc nữa."
Động tác trên tay Thương Yến dừng lại, "Nguyệt Nguyệt, em đừng suy nghĩ lung tung, anh thích em ở bên anh."
"Thật sao?" Kiều Nguyệt ngước mắt, hai mắt sáng lấp lánh, "Anh thật sự không thấy em phiền?"
Cô rất thích nhìn Thương Yến làm việc, cũng muốn ngốc bên người anh bồi anh.
"Ừ." Thương Yến cúi đầu hôn hai mắt cô, "Anh còn sợ em thấy chán nữa kìa."
Kiều Nguyệt mặt đỏ hồng lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Không chán đâu, em rất thích cùng anh ở bên nhau."
Cô thật sự ngày càng thích người đàn ông này.
Thương Yến ngơ ngác nhìn khuôn mặt hồng hào của cô gái nhỏ, trái tim đập nhanh, "Nguyệt Nguyệt, có phải em thích anh nhiều hơn trước rồi không?"
Kiều Nguyệt liếc yêu anh một cái, giả vờ hung dữ rống anh, "Anh mau làm việc đi."
Thương Yến đã không còn tâm tình làm việc. Anh vội vàng hỏi lại lần nữa, "Nguyệt Nguyệt, có phải em thích anh nhiều hơn trước rồi không?"
Anh có trực giác, cô gái nhỏ đã rất yêu anh.
Kiều Nguyệt ấp úng một hồi, "Đúng rồi, em thích anh nhiều hơn trước rồi."
Thương Yến hạ giọng, ngữ khí mang theo hưng phấn: "Nguyệt Nguyệt, anh cũng thích em nhiều hơn trước. Tình cảm của chúng ta đã đậm sâu hơn rồi phải không?"
Tình cảm hai người đậm sâu hơn, có nhiều chuyện liền có thể tăng thêm bước. Ví dụ như anh có thể chân chính ngủ cô gái nhỏ.
********************************
Lời editor: đếm ngược 10 chương đến khi hoàn chính văn

Bình luận

Truyện đang đọc