TÌNH NỒNG KHÓ PHAI



Hơn nữa người phụ nữ Ngũ Vận Uyển này quả là tài giỏi, năm đó mê hoặc mình đến nỗi thần hồn điên đảo, bây giờ cũng có bản lĩnh lừa gạt người chú không gần phụ nữ của anh ta.

Nhưng hôm nay anh ta đã vạch trần bộ mặt thật của người phụ nữ kia, để xem cô còn giả bộ như thế nào?
Trong lòng Nam Bá không muốn thừa nhận rằng ở nơi nào đó trong lòng mình, anh ta không muốn nhìn thấy Ngũ Vận Uyển và Nam Ngự tiếp tục dây dưa không rõ.

Bịch.

Sau khi xem xong thứ trong phong bì, Nam Ngự bỗng chợt buông xuống, anh đột nhiên quay đầu lại, nói với nhân viên phục vụ ở bên cạnh: “Có bật lửa không?”
Nam Bá sửng sốt.


Bật lửa?
Anh ta nhớ rằng người chú này của mình không hút thuốc cũng không uống rượu.

Nhân viên phục vụ nhanh chóng mang bật lửa tới, Nam Bá còn chưa kịp phản ứng thì Nam Ngự đã bật lửa và đốt phong bì kia.

“Chú, chú đang làm gì vậy?” Nam Bá kinh ngạc, nói xong, anh ta
ngước mắt lên đối diện với ánh mắt lạnh như băng của Nam Ngự.

Đột nhiên anh ta không khỏi run rẩy.


Ánh mắt đó vô cùng đáng sợ.

“Sao nào, Nam Bá, chẳng phải cậu chỉ muốn cho tôi xem thôi sao?” Khóe miệng Nam Ngự cong lên thành một nụ cười lạnh như băng, giọng nói cũng không hề có độ ẩm, “Bây giờ tôi xem xong rồi, đốt đi thì có vấn đề gì sao?”
Đùa à.

Mặc dù trong ảnh không chụp bộ phận nhạy cảm nào, nhưng đó là người phụ nữ của anh, là người mà người khác có thể tùy tiện nhìn
sao?
Nam Bá nhìn Nam Ngự, không khỏi nuốt nước miếng, anh ta cúi đầu, “Không có vấn đề gì”.

chiếc phong bì đựng ảnh nhanh chóng bị đốt sạch.

Nam Ngự ném chiếc bật lửa trong tay đi, anh dựa người vào lưng xe lăn, ánh mắt lạnh lùng rơi trên người Nam Bá, “Nói đi, ai đưa cho cậu bức ảnh này.”
Nam Bá kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Nam Ngự, anh ta không thể tin vào tai mình, “Chú à, chẳng lẽ chú không muốn hỏi xem bức ảnh là cô ta chụp cùng ai, tại sao lại có bức ảnh này sao?”


Bình luận

Truyện đang đọc