VÕ ĐẠO TINH HỒN



Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc là được Túy Tửu Tiên cùng Phong Bình đưa về Đế Tinh Học Viện, trong tay Túy Tửu Tiên mang hồ lô rượu, nhìn hai người phía trước lung lay bước vào học viện, phía sau còn theo một con tiểu cẩu tuyết trắng, khóe miệng của hắn không khỏi cười nhẹ.



- Chớ làm mất Tinh Thạch trên người.



Phong Bình thì thầm một tiếng, Túy Tửu Tiên biết Tần Vấn Thiên đi vào Thần Binh Các là vì Tinh Thạch, bởi vậy sau khi uống rượu xong hắn trước đưa Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc đến Thần Binh Các, sau khi Phong Bình giao Tinh Thạch cho Tần Vấn Thiên liền đưa bọn họ trở về Đế Tinh Học Viện.



- Yên tâm, hắn vẫn chưa hoàn toàn say.



Túy Tửu Tiên cười nói, hai người này cực kỳ thú vị, nhất là Phàm Nhạc, uống rượu say còn không ngừng hô mỹ nữ mỹ nữ.



Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc đích xác đã say, bọn họ bất quá là thiếu niên 16 tuổi, tuy có không ít ngăn trở, nhưng trong tính cách vẫn mang nhiệt huyết hào hùng, gặp phải diệu nhân như Túy Tửu Tiên, sẽ không khống chế được tửu lượng.



Túy Tửu Tiên là ai, được xưng Tửu Tiên, có khả năng say sao? Cho nên người say rượu đương nhiên là Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc rồi.



- Huynh đệ, ngươi nói Túy Tửu Tiên kia được xưng Tửu Tiên, còn không phải bị chúng ta uống sợ, ngoan ngoãn đưa chúng ta trở về.



Phàm Nhạc ôm Tần Vấn Thiên cười nói.



- Cút.



Tần Vấn Thiên bị mập mạp ôm, một cước đá hắn văng ra:



- Mập mạp chết bầm, chớ coi ta là mỹ nữ của ngươi.




- Huynh đệ, xem như ngươi lợi hại, mập mạp ta chỉ ưa thích nam tử, thế nào.



Phàm Nhạc nhìn Tần Vấn Thiên nhếch miệng cười nói, làm Tần Vấn Thiên cả kinh, toàn thân nổi da gà, bị kích thích đến thanh tỉnh hơn một chút, khẩn trương cùng mập mạp giữ một khoảng cách.



Học viên đi ngang qua bên cạnh nghe được lời của mập mạp đều hé miệng cười, có một nữ sinh không khống chế được càng cười to lên, hai người kia không phải nhân vật phong vân trong tân sinh sao, sao say thành như vậy, hơn nữa mập mạp kia... Hắn dĩ nhiên ưa thích nam tử.



- Cười cái gì cười, mỹ nữ có muốn cùng Bàn ca vui vẻ một chút không.



Mập mạp nhìn mỹ nữ học viên ở bên cạnh phun ra mùi rượu, nữ học viên kia sợ đến thét lên bỏ chạy.



- Ngươi mập mạp chết bầm này, sắp nổi danh rồi, ha ha.



Tần Vấn Thiên cười phá lên.



Hai người lung lay về tới ký túc xá, trực tiếp ngủ bất tỉnh, ngày thứ hai lúc tỉnh lại, mập mạp giật cả mình, nhìn Tần Vấn Thiên đứng ở bên người hỏi:



- Ngày hôm qua có phát sinh cái gì hay không?



- Không.



Tần Vấn Thiên lắc đầu.



- Vậy là tốt rồi, ta lại nằm mộng thấy ta giống như nói lung tung.



Mập mạp gãi gãi đầu, lập tức duỗi người, đi ra bên ngoài, bên cạnh có người nhìn tới bên này, nhìn Phàm Nhạc cười nói:



- Bàn ca, ngươi dậy rồi sao.



Mập mạp kinh ngạc, sao hôm nay bọn người kia nhiệt tình như vậy, lại chủ động chào hỏi hắn.



- Bàn ca, ngươi xem nam sinh ở đây, ngươi cảm thấy thích cái nào.



Lại có người trêu ghẹo, sắc mặt của mập mạp nhất thời đỏ lên, lẽ nào mộng là thật?



- Phóng rắm, lão tử thích nữ nhân, mỹ nữ biết chưa.



Mập mạp nổi giận mắng, những học viên kia đều nở nụ cười, cười to nói:



- Chúng ta hiểu.



Tần Vấn Thiên nhấc chân đi vào đoàn người, hắn quyết định cùng mập mạp phân rõ giới hạn.



- Lão đại.



Mập mạp làm bộ đáng thương đuổi theo Tần Vấn Thiên, nhất thời làm Tần Vấn Thiên nổi da gà.




- Tần Vấn Thiên, Phàm Nhạc, hôm nay có một khóa công khai, lão sư giảng bài là một mỹ nữ Khách Khanh trưởng lão, các ngươi có muốn đi nghe một chút hay không.



Có người nhìn Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc cười nói.



- Mỹ nữ Trưởng lão.



Ánh mắt mập mạp sáng lên nói:



- Đi, đương nhiên đi.



- vậy cùng đi đi.



Đoàn người lại nở nụ cười, cùng đi đến một chỗ đất trống, trên mảnh đất này có rất nhiều bồ đoàn, phía trước thì có một cái đài cao, nơi này tên là đài giảng bài.



Cũng không phải mỗi học viên đều có cơ hội bái nhập môn hạ của Trưởng lão, bởi vậy Học viện sẽ thường kỳ có Khách Khanh trưởng lão thay phiên giảng bài, giảng giải một chút tri thức phương diện tu luyện.



Hôm nay đài giảng bài tới rất nhiều tân học viên, từng hàng thiếu niên, lộ vẻ tràn đầy phấn chấn.



- Mộc Vũ trưởng lão tới rồi.



Lúc này, ánh mắt của mọi người nhao nhao nhìn tới, Tô Mộc Vũ mặc thanh y, lộ vẻ đoan trang tú lệ, trên người không có quá nhiều trang điểm, nhưng sạch sẽ thanh khiết, phối hợp với ngũ quan đoan trang cùng da thịt trắng noãn, cho người ta một loại cảm giác thoát tục, rất đẹp, đưa tới một trận tiếng kinh hô.



- Ngự tỷ nữ thần.



Mập mạp ngồi ở trên thạch đài hai mắt phóng quang, tròng mắt muốn lồi ra ngoài.



Tô Mộc Vũ ngồi xếp bằng ở trên đài giảng bài, nhìn người phía dưới, thanh âm tinh tế mà rõ ràng truyền ra:



- Tu vi của các ngươi phần lớn là Luyện Thể thượng tam trọng hoặc Luân Mạch cảnh, hôm nay ta liền giảng một chút tri thức về Luân Mạch cảnh.



- Được, lão sư nói cái gì, chúng ta nghe cái đó.



Mọi người ở dưới la to.



- Các ngươi hẳn đều rất rõ ràng, thân thể con người chính là một vật chứa vô hạn, vật chứa này có thể không ngừng mở rộng, Võ tu đệ nhất cảnh là Luyện Thể, ý ở luyện thành thân thể hoàn mỹ, chỉ có thân thể hoàn mỹ, mới có thể tu hành tốt hơn, Luyện Thể cảnh, là cảnh giới cơ sở, làm nền cho Luân Mạch sau này.



- Nhưng thân thể hoàn mỹ của Luyện Thể cảnh, thực sự hoàn mỹ sao? Hiển nhiên đây chỉ là một thuyết pháp mà thôi, theo cảnh giới Võ tu trở nên mạnh mẽ, thân thể chúng ta cũng không ngừng hoàn thiện, cái này vốn không có tận cùng, có chút cường giả Luyện Thể, thân thể của bọn họ đều có thể khai sơn đoạn hải.



- Luân Mạch cảnh, là Luyện Thể cảnh thăng hoa, sau khi đả thông khiếu huyệt mở Luân Mạch, bộ vị toàn thân đều thông qua Luân Mạch tương liên, nó liên tiếp đầu lâu, trái tim,… lúc chúng ta tu luyện, Tinh Thần Chi Lực thông qua Luân Mạch lưu chuyển quanh thân, cũng là đang tiếp tục tôi luyện thân thể, thời điểm chúng ta chiến đấu, Tinh Thần Chi Lực có thể thông qua Luân Mạch thông suốt hết thảy bộ vị.



- Thông suốt mắt, thị giác mạnh; thông suốt tai, thính giác nhạy; nhưng thời điểm chúng ta chiến đấu, bình thường là thông suốt tay cùng chân, bởi vì hiện tại các ngươi tu luyện Thần Thông chi thuật phần lớn đều là thông qua tay chân phóng thích, những có Tinh Hồn đặc thù, hoặc cường giả thực lực đáng sợ thì sao? Một ánh mắt của bọn hắn, thậm chí có thể đầu độc nhân tâm, bọn họ phun ra một hơi, thậm chí có thể giết người đoạt mệnh.



- Cho nên, các ngươi không nên nghĩ cực hạn, mà mở rộng tư duy, thường ngày tu hành nên dùng Tinh Thần Chi Lực luân chuyển quanh thân, tôi luyện mỗi một bộ vị, đồng thời không ngừng khai mở khiếu huyệt, để dung lượng của khiếu huyệt trở nên lớn hơn, cho đến tiếp tục mở Luân Mạch mới, đương nhiên, các ngươi cũng phải căn cứ Tinh Hồn của bản thân, tới điều chỉnh bản thân tu hành, lựa chọn công pháp, Thần Thông...



Theo thanh âm nhẹ nhàng của Tô Mộc Vũ không ngừng truyền ra, mảnh không gian này dần dần yên tĩnh trở lại, mọi người đều nghiêm túc lắng nghe, thanh âm của nàng phảng phất như có ma lực, hấp dẫn đoàn người tiến nhập hải dương tri thức tu hành.



Tần Vấn Thiên bởi vì có Hắc bá giáo dục, hắn lý giải tu hành cơ sở còn khắc sâu hơn người khác, nhưng hắn vẫn nghe đến mê mẩn, trong ba người tất có sư ta, không ai có lý niệm tu hành là hoàn mỹ tuyệt đối, nghe nhiều nghĩ nhiều ngộ nhiều, đối với tu hành đương nhiên là có chỗ tốt.




Bài giảng này kéo dài hai canh giờ, lúc Tô Mộc Vũ rời đi, rất nhiều người không bỏ được, dường như còn muốn nghe nàng giảng giải nhiều hơn nữa.



- Ta muốn truy nữ thần.



Mập mạp hoài niệm nhìn thân ảnh Tô Mộc Vũ rời đi.



- Ngươi tỉnh lại đi, một tay của Tô trưởng lão là có thể phách chết ngươi.



Tần Vấn Thiên trừng mập mạp một cái, mập mạp nhất thời lộ ra phiền muộn, xem ra vẫn phải nỗ lực tu hành a.



- Còn có mười ngày, các ngươi chuẩn bị xong chưa.



Lúc này, một thanh âm đột ngột truyền đến, ánh mắt của Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc chuyển qua, lập tức liền thấy được Mộ Dung Phong cùng Đỗ Hạo đứng ở đó, trong mắt mang theo vài phần khiêu khích.



Đám người chung quanh thấy hai người này, nhất thời lộ ra thần sắc thú vị, bọn họ là biết, còn dư lại mười ngày, bốn người này sẽ có một hồi quyết đấu oanh động, cuộc tỷ thí này, là rất được mọi người quan tâm.



- Đối phó các ngươi, cần chuẩn bị sao?



Phàm Nhạc cười nói.



- Miệng cũng rất cứng nha.



Đỗ Hạo hừ lạnh một tiếng.



Mộ Dung Phong nhìn Tần Vấn Thiên nói:



- Nghe nói ngươi tu luyện Thần Thông Địa cấp, hi vọng đến lúc đó, không để cho ta quá thất vọng, chiến đấu chỉ một bên tàn bạo, sẽ không có ý gì.



Nói xong, Mộ Dung Phong cùng Đỗ Hạo xoay người rời đi, trong sát na xoay người, trong mắt Mộ Dung Phong có một đạo hàn mang lạnh lùng, hiển nhiên, đối với kế hoạch của Âu Thần, hắn đã có quyết định.



- Cực kỳ kiêu ngạo a.



Phàm Nhạc thì thào nói nhỏ, nhìn hai người rời đi.



- Mập mạp, nên nỗ lực, không thì đến lúc đó sẽ rất mất mặt.



Tần Vấn Thiên nhấc chân, khóe miệng hiện lên nụ cười thản nhiên, cuộc tỷ thí này nhất định phải thắng, nhưng này chỉ là bắt đầu mà thôi, ở trong Thiên Mộng Lâm bọn họ tàn nhẫn đối phó mập mạp, Tần Vấn Thiên sẽ không quên, vĩnh viễn không.


Bình luận

Truyện đang đọc