VÕ ĐẠO TINH HỒN



Diễn võ trường của Đế Tinh Học Viện, hôm nay tụ tập rất nhiều người, trong những người này, có hai nhóm người nổi bật nhất, dừng lại ở phía trước nhất của Diễn võ trường, mắt nhìn đối phương, mơ hồ có tư thế đối chọi gay gắt.



Kỵ Sĩ minh, cùng với Thanh Vân minh, hôm nay là ngày song phương ước chiến.



Mộ Dung Phong, Đỗ Hạo đều đến, bọn họ đã gia nhập Kỵ Sĩ minh, trở thành một thành viên trong đó.



- Còn chưa tới sao.



Mộ Dung Phong dạo bước tiến lên, dừng lại ở trên Diễn võ đài, sau đó đứng chắp tay, Đỗ Hạo theo ở sau lưng hắn.



Tuy chỉ có 16 tuổi, nhưng Mộ Dung Phong lúc này, đã có một tia khí chất cường giả, đứng ở đó, liền cho người một loại cảm giác ngưỡng mộ núi cao.



Mười sáu tuổi, Song Tinh Hồn, Luân Mạch cảnh tứ trọng, Đế Tinh Học Viện tân sinh đệ nhất nhân, trên người hắn có rất nhiều quầng sáng.



- Mộ Dung Phong, thoạt nhìn rất tự tin nha.



Trong lòng đoàn người nói nhỏ.



- Tần Vấn Thiên tới rồi.



Thời khắc này, cách đó không xa, có mấy bóng người đi tới bên này, người cầm đầu chính là Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc, bọn họ đi thẳng tới trận doanh của Thanh Vân minh, dừng ở trước người Nhược Hoan.



- Sư tỷ.



Tần Vấn Thiên nở nụ cười.



- Có nắm chắc không.




Nhược Hoan cười quyến rũ, khiến người ta tâm viên ý mãn.



- Sẽ làm hết sức.



Tần Vấn Thiên cười nói, tuy nói như thế, nhưng trong lòng hắn vẫn có chút chắc chắn, mặc dù cảnh giới của hắn cùng Mộ Dung Phong chênh lệch không ít.



- Ta rất chờ mong, đi thôi.



Nhược Hoan cười nói, Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc đi lên Diễn võ đài, nhìn hai bóng người phía trước.



Mộ Dung Phong thấy hai người xuất hiện, thản nhiên nói:



- Đã chiến đấu, khó tránh khỏi sẽ thương tổn, nếu ta không cẩn thận xuất thủ quá mạnh làm các ngươi bị thương nặng, nên như thế nào.



Đôi mắt của Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc hơi híp hạ, Mộ Dung Phong này rất tự tin nha.



- Ngươi vẫn là lo lắng cho bản thân đi.



Tần Vấn Thiên đáp lại.



- Là sao?



Mộ Dung Phong nở nụ cười:



- Nếu ngươi có thể thương tổn được ta, là ta vô năng, ta bảo chứng, tuyệt không để Học viện truy cứu.



- Ta cũng giống như vậy, nếu ta bại, chết cũng không đáng kể, trái lại, các ngươi thì sao?



Ánh mắt của Đỗ Hạo sắc bén, bắn về phía Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc, làm cho người phía dưới hơi kinh hãi, này đến có chuẩn bị a, muốn cùng Tần Vấn Thiên và Phàm Nhạc lập giấy sinh tử.



Đương nhiên, chết là không thể nào, Đế Tinh Học Viện không cho phép, nhưng nếu xuất thủ nặng một chút, phế bỏ cũng không phải không có khả năng.



Tần Vấn Thiên nhìn Mộ Dung Phong cùng Đỗ Hạo, hàm nghĩa sau lời nói của hai người này, hắn há có thể nghe không rõ.



- Các ngươi, xác định sao?



Tần Vấn Thiên trầm mặc một chút, sau đó phun ra một câu.



- Nếu ngươi hi vọng ta thủ hạ lưu tình, có lẽ ta cũng có thể suy nghĩ một chút.



Ánh mắt của Mộ Dung Phong toát ra khiêu khích.



Tần Vấn Thiên nhìn hắn một chút, sau đó gật đầu:



- Đã như vậy, thì đánh đi.



Trước đây hắn cùng Mộ Dung Phong và Đỗ Hạo không có cừu hận quá lớn, nhưng đối phương đã chuẩn bị hạ ngoan thủ, như vậy Tần Vấn Thiên đương nhiên biết nên làm như thế nào.



- Lần chiến đấu này, sẽ là quyết định sai lầm nhất của ngươi đời này.



Thanh âm của Mộ Dung Phong bình tĩnh, ẩn chứa tự tin mãnh liệt, vừa dứt lời, Song Tinh Hồn nở rộ, ở trên đỉnh đầu của hắn, xuất hiện hai hư ảnh, một sư tử, một cự ưng, Yêu Thú cuồng bạo, lực công kích điên cuồng mãnh liệt, Mộ Dung Phong lựa chọn Tinh Hồn, đều là Yêu Thú Tinh Hồn.



Sư Tử Tinh Hồn giao cho lực lượng cường đại, cự ưng giao cho công kích đáng sợ cùng nhanh nhẹn, trên người của hắn, sẽ có tính chất đặc biệt của Yêu Sư cùng Yêu Ưng.



Giờ khắc này, đôi mắt của Mộ Dung Phong như Yêu Thú cuồng dã, không ai bì nổi, hơn nữa hắn thả ra khí thế, Luân Mạch cảnh tứ trọng, hơn nữa tuyệt không phải là khí tức mới vào Luân Mạch cảnh tứ trọng.




Đỗ Hạo cũng phóng thích Tinh Hồn, chia ra làm một cỗ phong bạo, cùng với một thanh đao hàn quang lóng lánh, bất quá cổ phong bạo này cũng không phải quá mức cường liệt, chính là Đỗ Hạo câu thông Võ Mệnh Tinh Thần ở Nhất Trọng Thiên ngưng tụ, Đao Tinh Hồn, còn lại là câu thông Võ Mệnh Tinh Thần trên Nhị Trọng Thiên ngưng tụ.



Phàm Nhạc phóng thích ra Cung Tiễn Tinh Hồn, ở trong tay hắn xuất hiện Tinh Thần Cung, ba mũi Tinh Thần Chi Tiễn đã ở trên cung, vận sức chờ phát động.



- Chơi thế nào đây?



Phàm Nhạc nhìn Tần Vấn Thiên, nhếch miệng cười nói.



- Ngươi có thể làm được Đỗ Hạo không.



Tần Vấn Thiên nhìn Phàm Nhạc hỏi.



- Không có áp lực.



Khóe miệng Phàm Nhạc hiện lên một tia tự tin, làm cho Đỗ Hạo ở đối diện hừ lạnh một tiếng.



- Được, giao Mộ Dung Phong cho ta.



Trên mặt Tần Vấn Thiên hiện lên một tia tiếu dung, Thiên Chùy Tinh Hồn nở rộ mà ra.



- Luân Mạch cảnh nhị trọng.



Mộ Dung Phong lắc đầu cười, nhưng sau một khắc, thân thể hắn đột nhiên chạy hết tốc lực, trong sát na, Mộ Dung Phong an tĩnh kia tiêu thất, trở thành Yêu thú tràn đầy khí thế cuồng bạo, hắn cấp tốc chạy ở trên chiến đài, làm không gian nổi lên một trận cuồng phong.



Thân thể nhảy một cái, Mộ Dung Phong giống như Thương Ưng bay lên trời, sau đó nhắm Tần Vấn Thiên đánh ra một trảo, lợi trảo phong duệ không ngừng đánh giết về phía Tần Vấn Thiên, ẩn chứa yêu khí khủng bố.



Tần Vấn Thiên giơ tay lên, một tiếng rồng ngâm, Hàng Long Quyền hóa thành Thương Long cuồng bạo, xé ra hết thảy.



Cũng ngay lúc này, thân thể Mộ Dung Phong từ trên trời giáng xuống, lợi trảo hóa thành quyền mang, thanh âm Sư Hống trận trận, nắm đấm cuồng bạo như xé rách hư không, nghiền ép về phía Tần Vấn Thiên.



Ở lúc này, Tần Vấn Thiên ngửi được một tia khí tức nguy hiểm, Thiên Thủ Ấn thức thứ nhất Kim Cương Ấn nộ phách mà ra, một tiếng nổ vang ầm ầm, Nguyên Lực cuồng bạo đánh hư không nổ nát, quyền mang của Mộ Dung Phong tiếp tục nghiền ép xuống, cùng thủ chưởng của Tần Vấn Thiên giao hội, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy Luân Mạch ở cánh tay không ngừng chấn động, dường như muốn vỡ vụn.



Chân đạp một cái, thân thể Tần Vấn Thiên bắn ngược lui về phía sau, hai chân ma sát mặt đất phát ra âm thanh xùy xùy, trong cơ thể có một cỗ lực lượng kinh khủng tựa hồ còn đang tàn phá bừa bãi, tâm tạng khiêu động.



- Thần Thông thật lợi hại, đẳng cấp không kém Thiên Thủ Ấn.



Tần Vấn Thiên ăn thiệt thòi nhỏ, Mộ Dung Phong mạnh mẽ hơn hắn hai cảnh giới, hơn nữa đồng dạng sử dụng Thần Thông Địa cấp trung phẩm, trận chiến này tựa hồ không nhẹ nhõm như vậy.



- Liệt Không Quyền.



Ở dưới, sắc mặt của Nhược Hoan cực kỳ khó xem, Mộ Dung Phong dĩ nhiên tu luyện Liệt Khai Quyền đến tình trạng khí thế phóng ra ngoài, trận chiến này có chút nguy hiểm, nàng không khỏi lo lắng thay cho Tần Vấn Thiên, mặc dù Tinh Hồn của Tần Vấn Thiên có ưu thế, Tinh Thần Chi Lực càng thêm mạnh mẽ, nhưng kém hai tiểu cảnh giới dù sao cũng đặt ở chỗ đó.



Bên kia, Đỗ Hạo cùng Phàm Nhạc bạo phát chiến đấu, Đỗ Hạo tay cầm Tinh Thần Đại Đao, trên Tinh Thần Đại Đao còn cuốn theo phong lực nhè nhẹ, làm cho đao của hắn cực nhanh, hơn nữa mờ ảo, trừ lần đó ra, tốc độ của Đỗ Hạo cũng rất nhanh, cực kỳ khó chơi.



- Hai trăm Tinh Thạch, Thanh Vân minh chuẩn bị xong chưa.



Ánh mắt của Âu Thần nhìn về phía Nhược Hoan, 200 viên Tinh Thạch trên Nhị Trọng Thiên, lần này Thanh Vân minh cũng nhỏ máu rồi.



Nhược Hoan liếc nhìn Âu Thần một cái, sau đó nhìn Tần Vấn Thiên trên chiến đài, trong lòng nói nhỏ:



- Tiểu tử, xem ngươi rồi, trận chiến đấu này, là có rất nhiều người nhìn đó.



Tuy nói trận chiến này chỉ là Kỵ Sĩ minh cùng Thanh Vân minh ước chiến, nhưng vai chính chiến đấu quá mức đặc thù.



Tần Vấn Thiên, Tinh Hồn mạnh mẽ, đệ nhất nhân trong lịch sử Đế Tinh Học Viện, tương lai thành tựu không thể đo lường.




Mộ Dung Phong, thiếu niên thiên tài hiếm thấy của Đế Tinh Học Viện, 16 tuổi đã có tu vi Luân Mạch cảnh tứ trọng, hơn nữa Nhược Hoan còn nghe được một tin tức, không biết là thật hay giả, nếu như thật, như vậy trận chiến này, Tần Vấn Thiên sẽ rất nguy hiểm.



Cho nên đối với trận chiến này, có rất nhiều người tới đây ngắm nhìn.



Trên chiến đài.



- Thiên Thủ Ấn, rất mạnh sao, ta nói rồi, trận chiến này, sẽ là việc hối hận nhất trong đời của ngươi.



Mộ Dung Phong dạo bước đi về phía trước, khí tức trên người càng cuồng bạo, một cỗ khí thế vỡ vụn hết thảy lan tràn tới Tần Vấn Thiên.



Thấy Mộ Dung Phong từng bước đạp tới, trong cơ thể Tần Vấn Thiên ngưng tụ Thần Nguyên lưu động, hắn có Luân Mạch Tinh Thần hoàn mỹ nhất, Nguyên Lực trong cơ thể lưu động thông thuận hơn những người khác rất nhiều, chỉ cần Tần Vấn Thiên nguyện ý, tốc độ phát ra công kích của hắn, đều có thể mau hơn người khác.



- Là sao.



Tần Vấn Thiên nở nụ cười, lấy Tinh Thần Chi Lực cuồng bạo trên Thiên Chùy Tinh ngưng tụ thành Thần Nguyên, lại phối hợp Thiên Thủ Ấn, uy lực sẽ mạnh như thế nào?



Tần Vấn Thiên còn chưa bao giờ thực chiến qua.



- Đùng!



Mặt đất đột nhiên run rẩy, chỉ thấy thân thể của Mộ Dung Phong điên cuồng nhào về phía Tần Vấn Thiên, cường thế như mãnh thú, mẫn duệ như Thương Ưng, cương phong tàn phá bừa bãi, đánh vào trên người Tần Vấn Thiên.



- Sám hối đi.



Thần sắc của Mộ Dung Phong bình tĩnh không gì sánh được, trận chiến này, vốn không có bất kỳ huyền niệm gì.



- Ầm ầm!



Trong cơ thể Tần Vấn Thiên, Thần Nguyên đáng sợ điên cuồng hội tụ ở trên cánh tay, Tần Vấn Thiên đứng tại chỗ, cánh tay hắn giơ lên, ấn về phía hư không, vẫn là Thiên Thủ Ấn thức thứ nhất Kim Cương Ấn.



Lúc này Kim Cương Ấn càng thêm rực rỡ, cổ ấn cường đại ẩn chứa một cỗ uy áp kinh khủng, phảng phất như thiên ngoại thần chưởng, muốn ép vỡ hết thảy, nghiền ép phá toái hết thảy.



Công kích của hai người va chạm, cương phong cuồng bạo bị quét sạch.



- Cút!



Tần Vấn Thiên phun ra một đạo Thần Nguyên, Thần Nguyên này lại cũng hội tụ thành chưởng ấn, trực tiếp phát ở trên người Mộ Dung Phong, làm cho thân thể Mộ Dung Phong lùi gấp, kêu lên một tiếng đau đớn, mà Tần Vấn Thiên thì đứng sững ở đó, vững vàng như núi.



- Kia thật là Kim Cương Ấn sao, làm sao có thể cường đại như thế?



Thần sắc của Nhược Hoan ngưng tụ, nàng đương nhiên gặp qua Thiên Thủ Ấn Pháp, nhưng Tần Vấn Thiên phát ra Kim Cương Ấn, vì sao đáng sợ như vậy.



- Hơn nữa, miệng phun chưởng ấn, Luân Mạch này phải thông thuận như thế nào? Lại là làm sao hội tụ thành chưởng?



Nội tâm Nhược Hoan chấn động, nhưng sau đó khóe miệng hiện ra nụ cười quyến rũ, tiểu sư đệ này, thật đúng là càng ngày càng khiến người ta ưa thích.


Bình luận

Truyện đang đọc