Chương 1210:
Phó Mặc Tranh: Vừa thỏa thuận xong cuộc cá cược, đột nhiên, trên đường núi có tiếng xe khởi động.
Bốn chiếc xe tư sang trọng màu đen đang đi lên đỉnh núi.
Anh Long nhìn theo tiếng xe: “Cái gì vậy, xe tư nhân sao lên được đường núi?”
Tay sai sau lưng nghỉ hoặc, lắc đầu: “Em đâu biết đâu.”
Cố Đình Xuyên cùng Phó Mặc Tranh đồng thời nhìn sang.
Cửa sau chiếc Maybach màu đen mở ra, một người đàn ông cao ngạo bước ra.
Âu phục giày da, một thân chỉnh tề, chân dài, dáng cao, toàn thân toát lên khí chất sắc bén mạnh mẽ.
Cậu còn hỏi tớ có được không, chúng ta sẽ tuyệt Vô cùng lạnh lùng.
Sau đó, mấy chiếc xe khác lên đến, mười mấy vệ sĩ bước xuống.
Anh Long bị hơn mười vệ sĩ bao vây.
Lâm Bạc Thâm bước nhanh đến bên cạnh Phó Mặc Tranh đang dựa người vào đầu xe.
Ánh mắt người đàn ông khóa chặt cô, ẩn nhẫn kiềm chế, đáy mắt giấu sự tức giận bừng bừng.
Cố Đình Xuyên hơi híp mắt lại: “Sao anh lại tới đây?”
Phó Mặc Tranh lẳng lặng rời mắt khỏi người của Lâm Bạc Thâm.
Thế mà Lâm Bạc Thâm lại đi tới trước mặt cô, ánh mắt lóe lên lửa giận, nhưng lại cố gắng kiềm chế.
Cố gắng không hung dữ với cô.
Hầu kết người đàn ông chuyển động lên xuống một vòng, cụp mắt, đôi mắt đen láy bình tĩnh nhìn chăm chằm vào cô, lạnh lùng nói: “Đua xe vui không?”
Cố Đình Xuyên kéo Đường Đậu bên cạnh ra đằng sau, đứng lên trước bảo vệ cô, đứng song song với Lâm Bạc Thâm.
Cố Đình Xuyên bình thường là loại người cà lơ phất phơ, nhưng tới thời điểm quan trọng cũng tuyệt đối không phải là một kẻ nhu nhược hèn nhát.
Từ trong nội tâm chất chứa dòng máu đàn ông mạnh mẽ của nhà họ Cố, dám làm dám nhận, dù là gây chuyện rắc rối.
“Là tôi dẫn Đường Đậu tới chơi đua xe, chúng tôi chơi đua xe không ảnh hưởng gì tới anh chứ nhỉ?”
Ánh mắt của Lâm Bạc Thâm vẫn một mực nhìn về phía gương mặt của Phó Mặc Tranh, từ lúc bắt đầu tới giờ đều không nhìn bất kỳ một người nào khác.
Cho dù là lúc trả lời câu hỏi của Cố Đình Xuyên, ánh mắt cũng vẫn nhìn chằm chăm vào Phó Mặc Tranh, giọng nói của anh lạnh lùng mà mạnh mẽ, nói: “Chỉ cần là chuyện cô ấy làm có tổn thương tới chính mình, làm những chuyện nguy hiểm, vậy thì sẽ ảnh hưởng tới tôi, tôi muốn can thiệp vào”
Cố Đình Xuyên nhíu mày, không kiên nhẫn nhắc nhở: “Lâm Bạc ‘Thâm, không phải anh đã quên rồi chứ, anh và Đường Đậu đã sớm chia tay rồi mà?”
“Giữa tôi và cô ấy, không bao giờ chia tay”
Chỉ có ở góa.
Lúc nói câu này, ánh mắt của Lâm Bạc Thâm bình tĩnh nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Cố Đình Xuyên.
Trong ánh mắt chất chứa sự ngang tàn mạnh mẽ không thể nào lay chuyển được, cùng với sự mạnh mẽ kiên quyết.
Cố Đình Xuyên hừ lạnh một tiếng, nói “Anh nói không chia tay là không chia tay à, anh xem Đường Đậu là búp bê đồ chơi sao? Tôi nói cho anh biết Lâm Bạc Thâm, có tôi ở đây, anh đừng hòng ăn hiếp Đường Đậu!”
Cố Đình Xuyên tung ra một cú đấm.
Lâm Bạc Thâm bỗng nhiên chặn được quả đấm này, khựng lại giữa không trung, nắm chặt cánh tay chất chứa sức mạnh của Cố Đình Xuyên.
Ánh mắt của hai người tràn ngập mùi thuốc súng, va chạm vào nhau, trong không khí tràn ngập sự khiêu khích và ngọn lửa chiến tranh chỉ cần chạm vào một cái là phát nổ.
Phó Mặc Tranh vốn đứng đằng sau Cố Đình Xuyên, mặt mày lạnh lùng, giọng điệu hờ hững nói: “Nếu muốn đánh nhau thì tìm một chỗ đánh cho đã”
Sau đó Phó Mặc Tranh đi tới bên cạnh xe đua, nói: “Đình Xuyên, không đi sao?”
Nam Cung Tử Thiêm con trai cả của Nam Cung Phi Vũ và Mộc Thuần nè
Mình rất thích truyện có nữ chính mạnh mẽ truyện nước ngoài tg viết hay rất lo rích ko có câu từ phan cảm câu chuyện hấp dẫn loi cuốn người nghe chúc mc và tác giả một buổi tối an lành ấm áp van sự bình an trong cuộc sống
Mới nghe nội dung đã thấy hấp dẫn ngược đến ức chế luôn Cảm ơn người đẹp nhiều.
Chuyện này phần 2 của Chuyện vô tình nhặt đc tổng tài đúng k Min
Truyện hay
Thích nử 9 nha. Dù sắp chết nhưng rất mạnh mẻ.
Truyện này bao nhiêu tập vậy bạn
Truyện tào lao quá. Trọng sinh vào người khác còn đc cứ trọng sinh ngược trẻ lại thì quá tào lao
truyện hay nữ chính cảm giác mạnh mẽ thật thích