VỢ YÊU CỦA TỔNG TÀI (MỘ VI LAN - PHÓ HÀN TRANH)



Sau khi quan sát những con cá voi ven bãi biển, Phó Hàn Tranh muốn lái xe đưa Mộ Vi Lan đi tìm một khách sạn gần đó, nhưng trên con đường núi hẻo lánh này, thì khách sạn gần nhất trên bản đồ cũng rất xa, phải mất sáu bảy tiếng lái xe mới đến nơi được.

Mộ Vi Lan đề nghị: "Mà xe chúng ta đang lái là xe du lịch mà, hơn nữa mình còn mang theo hành lý, anh lái xe du lịch không phải để dự định ngủ qua đêm luôn trong xe hay sao?"
Hơn nữa, trời đã tối rồi, đường xá cũng mù mịt, ban ngày Phó Hàn Tranh còn không để cho Mộ Vi Lan lái xe, thì ban đêm càng không được, vì thế nếu tất cả nhiệm vụ lái xe chỉ dồn về một mình Phó Hàn Tranh, thì Mộ Vi Lan cũng không yên tâm.

Phó Hàn Tranh kéo Mộ Vi Lan vào trong xe: "Tối nay em có ngủ trong xe được không?"
Mộ Vi Lan mỉm cười, nghiêng đầu vào lòng anh: "Có ngài Phó đây làm gối cho em tựa, thì đương nhiên em ngủ được rồi."
Mộ Vi Lan liếc nhìn chiếc giường nhỏ trong xe, tuy rằng hơi nhỏ một chút nhưng cũng không nhỏ quá, ngủ qua một đêm cũng ổn rồi, bên cạnh còn có một chiếc ghế sô pha hình chữ nhật, nếu không được thì một người sẽ ngủ trên giường, người kia ngủ trên sô pha.

Bữa tối được chuẩn bị trong căn bếp đơn sơ của chiếc xe.

Mộ Vi Lan làm hai bát mì ăn liền với trứng luộc và giảm bông, hơi nóng bốc lên hun hút.

Hai người ngồi vào một chiếc bàn nhỏ để ăn mì.

Mộ Vi Lan cảm thấy mì rất thơm, nhưng Phó Hàn Tranh rất ít khi ăn loại mì ăn liền này, đương nhiên trong mắt Phó Hàn Tranh, mì ăn liền không chỉ là thức ăn nhanh, mà còn là một món ăn vặt.

"Anh ăn quen chưa?"
Phó Hàn Tranh bĩu môi: "Anh ở với em lâu rồi, nên mọi chuyện đều quen rồi."
Mì gói, cá ngâm chua, bánh gạo chiên, đồ nguội, cơm sủi cảo...!món gì nên ăn, món gì không nên ăn, Phó Hàn Tranh cũng đã đều nếm qua.


Loại cảm giác này rất thân mật, Phó Hàn Tranh vì cô mà phá bỏ nguyên tắc, làm tất cả những điều mà trước đây không thể làm được, cô là người đặc biệt duy nhất trong lòng anh.

Vừa ăn xong tô mì gói, Mộ Vi Lan đang dọn bàn thì đột nhiên có tiếng gõ cửa sổ vòng đến.

Phó Hàn Tranh và Mộ Vi Lan cùng lúc nhìn ra ngoài cửa sổ, và có một người phụ nữ châu Á đang đứng bên ngoài cửa sổ.

Lạ nước lạ cái, khi gặp người lạ, dù cho đó là một phụ nữ thì cũng cần phải cẩn thận đề phòng.

Phó Hàn Tranh đứng dậy nói với Mộ Vi Lan: "Để anh ra xem thử."
"Vậy anh cẩn thận đấy"
Phó Hàn Tranh khẽ gật đầu, khom lưng rồi mở cửa bước xuống xe.

Người phụ nữ châu Á đã bước tới trước cửa xe, rồi dùng tiếng Anh nói chuyện với Phó Hàn Tranh: "Xin chào, tôi và bạn đồng hành đã bị lạc nhau.

Giờ tôi chỉ có một mình lại không có xe.

Tôi có thể thuê một chỗ trong xe của anh để qua đêm được không?"
Thấy vẻ mặt Phó Hàn Tranh có chút hời hợt, người phụ nữ Châu Á chắp tay, lo lắng nói: "Xin anh giúp tôi, tôi chỉ ở lại một đêm thôi, tôi hứa sẽ không quấy rầy các anh đâu."
Mộ Vi Lan nghe thấy âm thanh rồi từ trong xe bước tới: "Hàn Tranh, có chuyện gì vậy?"
Khi người phụ nữ châu Á nghe thấy Mộ Vi Lan nói chuyện bằng tiếng Trung, cô ấy lập tức nở một nụ cười trên môi và nói bằng tiếng Trung: "Vậy là chúng ta là đồng hương.


Thật tình cờ.

Tôi cũng là người Trung Quốc." App
Mộ Vi Lan sửng sốt, nhìn Phó Hàn Tranh, Phó Hàn Tranh giải thích: "Cô ấy muốn ở nhờ qua đêm."
Ánh mắt của Phó Hàn Tranh như có ý là em coi đó mà tính.

Nếu Mộ Vi Lan đồng ý, thì anh cũng chẳng có vấn đề gì, nếu Mộ Vi Lan không đồng ý, thì anh cũng sẽ không đồng ý.

Người phụ nữ rất biết quan sát thái độ, vừa nhìn một cái thì biết rõ mọi quyền quyết định đều nằm trong tay Mộ Vi Lan, rồi cô ta nhìn Mộ Vi Lan bằng ánh mắt đáng thương: “Cô gái tốt bụng, cầu xin cô cho tôi ở nhờ qua đêm nay, tôi có thể trả tiền ăn tiền ở cho cô.

Trời tối như vậy, thực sự tôi không biết đi đâu mà tìm khách sạn cả."
Mộ Vi Lan mềm lòng, sắc mặt cũng mỏng đi, hơn nữa đối phương còn là đồng hương người Trung Quốc, tất nhiên cô cũng không ngại từ chối, vô thức nhìn Phó Hàn Tranh rồi hỏi: "Hay là chúng ta cho cô ấy ở nhờ một đêm đi?"
"Em đồng ý là được rồi."
Cuối cùng, họ cũng cho phép người phụ nữ đó ở nhờ một đêm.

"Hi, tôi tên là Lâm Lâm, nên xưng hô thế nào với mọi người đây?"
Lâm Lâm bắt tay Mộ Vi Lan, rồi Mộ Vi Lan tự giới thiệu: "Tôi tên là Mộ..."
Còn chưa nói xong, Phó Hàn Tranh đứng cạnh bên đã nói trước: "Tôi tên là Phó Hàn, còn cô ấy là vợ tôi, Mộ Vi."
Mộ Vi Lan: "..."

Lâm Lâm cười nói: "Tên của hai người hay thật đấy."
Mộ Vi Lan gật đầu với nụ cười vui vẻ.

Phó Hàn Tranh nói ra tên giả của hai người họ thì cũng là điều bình thường
Một lúc sau, bụng của Lâm Lâm kêu ùng ục, Lâm Lâm lúng túng xoa bụng, xấu hổ cười: “Cả đêm nay tôi vẫn chưa ăn gì cả, ở đây có gì ăn được không? Tôi sẽ trả tiền để mua lại chúng, tôi thực sự đói đến rã rời tay chân rồi..."
Mộ Vi Lan hỏi: "Ở chỗ chúng tôi có mì gói và bánh mì, cô muốn ăn gì?"
"Nếu được thì, tôi muốn ăn mì gói."
Mộ Vi Lan xoay người đi lấy mì gói trong tủ, vừa khi xoay người đi ra ngoài, thì đụng phải thân hình cao to của Phó Hàn Tranh, Mộ Vi Lan giật mình.

"Anh làm em sợ đấy, sao đứng sau lưng em mà anh không nói tiếng nào vậy."
Phó Hàn Tranh lặng lẽ nhìn cô: "Anh muốn bàn với em về việc tối nay chúng ta ngủ như thế nào."
Mộ Vi Lan đở người ra: "À, phải." Không phải là trong xe không có chỗ ngủ, mà là...!Phó Hàn Tranh và Mộ Vi Lan là vợ chồng, nếu ngủ với nhau trước mặt người ngoài thì có vẻ không hay lắm.

Mộ Vi Lan để gói mì trong tay xuống, lau hai tay trên chiếc tạp dề, rồi nói lấy lòng Phó Hàn Tranh: "Hay là đêm nay anh dọn dẹp ghế sau rồi ngủ trên đó luôn được không?"
Bởi vì Phó Hàn Tranh là đàn ông, ngủ chung một phòng với hai người phụ nữ thì làm sao coi được, hơn nữa người phụ nữ kia lại là người lạ.

"Em không thấy thương chồng em à?"
"Thế biết làm thế nào bây giờ, cô ấy thì không thể ngủ chung với vợ chồng chúng ta được."
Phó Hàn Tranh cười khúc khích: "Chứ không phải ý định ban đầu của em là để Lâm Lâm ngủ trên ghế sao?"
"Thế thì sao mà coi được, đó là anh nói chứ em nói bao giờ."
Hai người đang "tán tỉnh ve vãn" nhau trong toa hành khách thì Lâm Lâm đột nhiên đi vào, nhìn thấy hai người đứng sát nhau, liền sửng sốt nói: "À ừm...!Tại vì tôi đói quá...!nên mới..."
Mộ Vi Lan đỏ mặt, liền bước ra khỏi vòng tay của Phó Hàn Tranh, sau đó đưa mì gói cho Lâm Lâm: "Mì của cô đây."
"Vâng."
Phó Hàn Tranh vẫn còn đứng đó, đưa những ngón tay dài của mình lên bóp chặt thái dương.


Anh đã nghĩ rằng có thể sẽ có một đêm khó quên cùng Mộ Vi Lan vào tối nay, nhưng cuối cùng lại bị đổ vỡ chỉ vì người phụ nữ tên Lâm Lâm này.

Vui sướng trong xe cái gì chứ, cuối cùng cũng chỉ là mơ mộng hão huyền.

App
Sau khi pha mì gói, Lâm Lâm vừa ăn mì đang bốc hơi hun hút vừa trò chuyện với Mộ Vi Lan.

Lâm Lâm thích thú liếc nhìn chiếc xe: "Tôi thực sự ngưỡng mộ hai người đấy, hai người tự lái xe đi du lịch à?"
"Chúng tôi đến đây bằng xe du lịch để xem cá voi.

Ngày mai chúng tôi sẽ lái xe đến khách sạn."
"Thật là lãng mạn, thật ngưỡng mộ hai người, hẳn là hai người rất ân ái nhỉ?" Mộ Vi Lan sờ vào cổ, rồi nói một cách khiêm tốn nhã nhặn: "Cũng ổn thôi."
Cô ấy thực sự không muốn tiết lộ quá nhiều về chuyện của cô ấy và Phó Hàn Tranh trước mặt người lạ, hơn nữa vừa nãy Phó Hàn Tranh cũng chỉ nói ra tên giả của họ.

Nhưng Lâm Lâm này thì thường rất tự nhiên: "Oa, món mì ăn liền này ngon thật đấy, sống bao nhiêu năm rồi, bây giờ tôi mới được ăn một tô mì ngon đến thế này đấy."
"Chỉ là cô đói quá thôi."
Lâm Lâm bắt đầu nói phiếm, thao thao bất tuyệt: "À à, hai người là người vùng nào vậy?"
"Chúng tôi là người Bắc Thành, còn cô thì sao?"
"Thật là trùng hợp, mẹ tôi cũng là người Bắc Thành.

Khi tôi còn nhỏ, mẹ thường dẫn tôi về nhà bà ngoại chơi."
Phó Hàn Tranh bước ra từ bên trong phòng bên cạnh và nói với Mộ Vi Lan: "Anh ra ngoài đợi một lúc.".


Bình luận


T
Thoa Phạm Thị Kim
01-04-2023

truyện hay nữ chính cảm giác mạnh mẽ thật thích

P
Phương Nguyễn
01-04-2023

Nam Cung Tử Thiêm con trai cả của Nam Cung Phi Vũ và Mộc Thuần nè

K
kim le
01-04-2023

Mình rất thích truyện có nữ chính mạnh mẽ truyện nước ngoài tg viết hay rất lo rích ko có câu từ phan cảm câu chuyện hấp dẫn loi cuốn người nghe chúc mc và tác giả một buổi tối an lành ấm áp van sự bình an trong cuộc sống

Y
Yori Elyzie
01-04-2023

Mới nghe nội dung đã thấy hấp dẫn ngược đến ức chế luôn Cảm ơn người đẹp nhiều.

H
Huệ Nguyễn
01-04-2023

Chuyện này phần 2 của Chuyện vô tình nhặt đc tổng tài đúng k Min

H
Huong Tran
01-04-2023

Truyện hay

L
Lien NGUYEN
01-04-2023

Thích nử 9 nha. Dù sắp chết nhưng rất mạnh mẻ.

H
Hanh Kieu
01-04-2023

Truyện này bao nhiêu tập vậy bạn

H
Hoa My
01-04-2023

Truyện tào lao quá. Trọng sinh vào người khác còn đc cứ trọng sinh ngược trẻ lại thì quá tào lao

Truyện đang đọc