Chu Thanh Nga dắt Vương Nghiêm ra trạm dừng xe buýt, bà muốn đưa cháu đến công viên Thống Nhất chơi.
Dù sao cũng gần nhà, không xa lắm.
Chỉ mới gặp nhau được một chút thời gian nhưng bà rất yêu quý đứa cháu ngoại này.
Bà không có con trai, chỉ có Trần Thanh Ngọc là con gái.
Hoàng Khải Minh gia đình êm ấm, bà không còn phải lo nữa.
Giờ chỉ còn Trần Thanh Ngọc mà thôi.
Công viên Thống Nhất là một trong những công viên lớn ở Hà Nội, Việt Nam.
Trong công viên có Hồ Bảy Mẫu.
Nó tiếp giáp với 4 mặt phố : phố Trần Nhân Tông, Nguyễn Đình Chiểu, Lê Duẩn và Đại Cồ Việt, thuộc địa bàn quận Hai Bà Trưng, Hà Nội.
Là một trong những công viên lớn của Hà Nội, có Hồ Bảy Mẫu nằm ở trung tâm, tuy tiếp giáp tới tận 4 mặt phố nhưng công viên lại rất yên tĩnh, thoáng mát, luôn là lựa chọn lý tưởng để thư giãn, vui chơi, sinh hoạt nhóm, hay học tập.
Có 2 lối vào cổng, một là trên Phố Lê Duẩn, Hai Bà Trưng, mặt khác là nằm trên Phố Đại Cồ Việt, gần với Đại học Bách Khoa và Rạp Xiếc trung ương, có thể dễ dàng di chuyển tới đây bằng mọi phương tiện.
Hà Nội không chỉ là thiên đường ăn uống ẩm thực thu hút du khách trong nước và quốc tế mà còn hấp dẫn bởi những công viên tuyệt đẹp, trong lành, yên tĩnh.
Với diện tích trên 50ha, được thành lập từ năm 1997.
Công viên Thống Nhất là một thắng cảnh thiên nhiên nằm giữa lòng thủ đô Hà Nội được trồng nhiều cây xanh với khí hậu trong lành, mát mẻ.
Nằm yên tĩnh giữa hồ Bảy Mẫu, sẽ thấy rất nhiều khu vực trồng hoa, cây cảnh với nhiều hàng ghế đá dài nép mình bên vòm hoa.
Là nơi nghỉ ngơi, trò chuyện hay thư giãn khi tới đây tham quan, khám phá.
Trong công viên còn có cả khu trồng phong lan với hàng trăm chủng loại lan và nhiều loại cây : Cây cảnh, cây thế,....tồn tại lâu năm.
Nơi đây Bác Hồ cũng trồng cây đa với hàng chục rễ lớn cắm sâu trong lòng đất, tỏa bóng cây xum xuê trên diện tích rộng lớn, trở thành cây cổ thụ đẹp nhất công viên.
Vì thế mà dễ dàng thu hút thực khách khi tới đây.
Hơn thế có nhiều bể lớn, bế nhỏ với nhiều loại cá đẹp, lạ mắt.
Ngoài ra, với không gian rộng lớn được chia làm nhiều khu vực riêng biệt, công viên cũng là nơi lý tưởng để tổ chức các chương trình lớn ngoài trời : Tổ chức hội chợ Hoa Xuân với hàng nghìn loài hoa xinh đẹp, tỏa ngát hương thơm.
Đặc biệt vào những ngày lễ tết còn tổ chức nhiều trò chơi dân gian, hội sách, thu hút rất nhiều ngươi dân nơi cũng như du khách tới tham quan, khám phá và cảm nhận bầu trời trong lành nơi đây sau những ngày áp lực mệt mỏi.
Được mệnh danh là " lá phổi xanh ".
Công viên Thống Nhất vẫn luôn hứa hẹn điểm đến tuyệt vời cho du khách thập phương khi tới đây, là nơi thư giãn cuối tuần lý tưởng cho gia đình sau những ngày làm việc mệt mỏi, áp lực.
Vương Nghiêm thắc mắc không biết bà định đưa em đi đâu, em có sở thích khi đi xe thường nhìn ra bên ngoài.
Xe buýt đến nơi, 2 bà cháu lên xe.
Chu Thanh Nga chưa phải là già, bà mới ở độ tuổi 48.
Vương Nghiêm nhìn ra ngoài, em lại thấy một cái hồ rất lớn và rộng.
Xe thông báo điểm dừng " Công viên Thống Nhất " hai bà cháu xuống xe.
Vương Nghiêm nhìn xung quanh, em cười tít cả mắt.
Em chưa bao giờ đến hồ nước bao giờ cả, đây là lần đầu tiên.
Cũng bởi ở Mỹ ba em là người có sức ảnh hưởng, nhiều kẻ thù vây quanh nên em ít khi ra ngoài.
Nếu có đi thì cũng phải có nhiều vệ sĩ đi theo, giờ ở Hà Nội thì em không còn lo ngại điều đó nữa.
- “ Bà ngoại ơi, đây là đâu thế ạ.
” Vương Nghiêm
- “ Là công viên Thống Nhất, một trong những công viên lớn ở Hà Nội.
Cháu thích không? ” Chu Thanh Nga
- “ dạ thích ạ, nó rộng và đẹp quá.
” Vương Nghiêm
Vương Nghiêm thích thú chạy nhảy tung tăng, em chưa từng được đi những nơi như vậy.
Tuy là đứa trẻ ngoại quốc nhưng em vẫn mang nét đẹp châu Á, nét đẹp của người Hà Nội.
Tiếng Việt giờ vẫn còn ngọng, chưa rõ ràng nhưng học thì em sẽ phát âm thành thục thôi.
Chu Thanh Nga sức khỏe vẫn tốt, mọi hoạt động còn rất khỏe mạnh.
Bà nhanh chân đi theo Vương Nghiêm, nếu chồng bà còn sống thì ông sẽ rất vui.
Bên cạnh con cháu nhưng đáng tiếc, bà sẽ thay ông nhìn con cháu sống vui vẻ và hạnh phúc.
Thời gian trôi nhanh, vậy mà trời đã gần tối.
Mặt trời cũng sắp xuống, hai bà cháu cũng chuẩn bị về cho kịp.
Trần Thanh Ngọc ngủ dậy là 6h, cô không thấy ai cả.
Cô nghĩ hai bà cháu đã đi chơi rồi, cô chờ nửa tiếng vẫn không thấy họ về.
Trần Thanh Ngọc lo lắng, cô lấy điện thoại gọi cho Chu Thanh Nga.
- “ Alo mẹ, hai người đang ở đâu thế.
”
- “ Mẹ đang ở trạm dừng bên công viên Thống Nhất, một lát nữa sẽ về đến nhà thôi.
” Chu Thanh Nga nói
- “ Công viên Thống Nhất trên phố Đại Cồ Việt hay chỗ nào mẹ.
” Trần Thanh Ngọc
- “ Ngay Đại Cồ Việt, gần Đại học Bách Khoa con ạ.
” Chu Thanh Nga
- “ Vậy được rồi, cũng gần.
Hai bà cháu nhớ về sớm nha.
” Trần Thanh Ngọc