Lúc Kiều Diệp và Lục Thiều nói lời phía sau, âm thanh không có áp thấp, Lục đại tẩu và Lục nhị tẩu vừa vặn đều nghe được. Hai người lập tức tỏ thái độ: “Tức phụ Ngũ Lang, ngươi hiện tại đã là người của Lục Gia chúng ta rồi, chúng ta khẳng định bảo hộ ngươi. Nếu người của lão Kiều Gia dám đến tìm ngươi gây phiền phức, chúng ta tuyệt đối sẽ không khách khí với bọn hắn. Càng sẽ không để cho bọn hắn động đến ngươi một cái.”
Tận mắt nhìn thấy nhang muỗi và cây nến tốt bán như vậy, hiện tại bọn họ nâng Kiều Diệp còn không kịp. Làm sao có thể để cho nàng bị người của lão Kiều Gia bắt nạt. Chỉ bằng đám đàn bà kia của Lão Kiều Gia, đến một người bọn họ đánh một người. Hán tử đến cũng không sợ, nam nhân của bọn họ đánh lộn cũng là hảo thủ.
Kiều Diệp đối với hai người cười nói: “Ta liền biết rõ Đại bá mẫu các ngươi sẽ bảo hộ ta. Chúng ta mới là người một nhà, phải nhất trí đối ngoại.”
Hai người Lục đại tẩu cảm thấy nói quá đúng rồi: “Nhất định.”
Kế tiếp Kiều Diệp mang theo bọn hắn đi tiệm mì, một người ăn một bát mì thịt dê. Ăn đến mấy người Lục đại tẩu, Lục đại lang đều khoan khoái không thôi. Bọn hắn có loại cảm ngộ rất sâu, hiện tại sống mới gọi là cuộc sống, nhớ tới những ngày trước kia liền nát tâm. Vì vậy đối với Lục Thanh Vinh em chồng ngũ thúc này oán khí lại làm sâu thêm.
Trở về trong thôn.
Chẳng những lão thái thái ở nhà, Lục lão đại mấy người ăn xong cơm cũng còn không có đi trong ruộng. Từng người từng người trong lòng giống như mèo cào chỉ nhớ nhung nhang muỗi bán như thế nào, vô tâm làm chuyện khác.
Lão thái thái thấy bọn hắn trở về, nhịn không được vội vàng tiến lên hỏi: “Như thế nào? Nhang muỗi có người mua không?”
Kiều Diệp còn chưa có nói chuyện, Lục đại lang liền xúc động nói: “Toàn bộ bán hết rồi, về sau còn không ngừng có người đến hỏi. Tức phụ Ngũ Lang quá lợi hại rồi, nàng……”
Hắn đem quá trình Kiều Diệp làm sao đem nhang muỗi bán đi nói một lần. Sau khi mấy người lão thái thái nghe xong, ánh mắt từng người từng người nhìn về phía Kiều Diệp đều toả sáng.
Tức phụ Ngũ Lang làm sao lại lợi hại như vậy chứ. Khó trách là phúc tinh có thể được chọn đi hầu hạ Hà Thần đại nhân. Nhà bọn hắn cũng là có phúc khí, cưới cháu dâu như vậy vào cửa. Tiếp đó lão thái thái kéo Kiều Diệp khen một trận
Kiều Diệp cũng cười ngược lại khen lão thái thái một trận, dỗ lão thái thái mặt mày hớn hở.
Nghỉ ngơi xong, Kiều Diệp nói: “Chúng ta khay nhang muỗi, tại trong thôn khẳng định che giấu không được mấy ngày. Ta còn nghĩ chúng ta đưa một phần nhang muỗi cho trong nhà các trưởng thôn, thôn lão cùng lão tộc nhân, tỏ vẻ chút. Cũng xem như để cho bọn hắn biết trước là chúng ta đang khay nhang muỗi.”
Lão thái thái nghĩ nghĩ nói: “Làm như vậy phù hợp, trong thôn này lúc nhất trí đối ngoại tương đối đoàn kết nhưng nếu nhà ai sống rất tốt, cũng có người đỏ mắt ghen tị. Cần phải có các tộc lão và trưởng thôn giúp đỡ đè áp một chút.”
Bà làm quả phụ nhiều năm như vậy, có thể lĩnh hội những điều này nhất Trước kia, khj con trai út không có khảo trúng tú tài, cuộc sống của bọn hắn khó khăn, sau lưng liền có người xem thường nhà bọn hắn, còn muốn bắt nạt đến cửa. Đợi Lão Ngũ có nổi bật rồi, những người đó lại thay đổi sắc mặt, kể cả một vài người trước kia quan hệ tốt, đều sẽ có chút ghen tị nhà bọn hắn, chỉ là những người này cũng sẽ không làm cái gì nhưng quan hệ rất kém, liền có khả năng sẽ giở trò xấu.
Kiều Diệp gật đầu: “Ta chính là nghĩ như vậy, hơn nữa ta chuẩn bị qua mấy ngày nữa ở trong thôn thu ngải thảo, một văn tiền một cân.”
Mấy người lão thái thái nghe được lời này, đầu tiên là ngẩn người, không khỏi nói: “Làm gì phải lãng phí tiền này. Người nhà chúng ta nhiều, bản thân đi cắt Ngải thảo cũng không quá khó khăn.”
Kiều Diệp biết rõ bọn hắn sẽ nói như vậy, thế là cười nói: “Buôn khay nhang muỗi sẽ càng ngày càng tốt, thời gian lên núi cắt Ngải thảo, đều có thể làm không ít khay nhang muỗi rồi. Cũng đại biểu, thu Ngải thảo tuy sẽ dùng thêm một chút tiền nhưng có thể làm ra nhang muỗi càng nhiều. Cho nên cuối cùng thực ra tiền chúng ta kiếm ngược lại sẽ càng nhiều. Ngải thảo trên núi cắt hết, nếu chúng ta đi chỗ khác cắt, càng tốn thời gian và tinh lực, còn không bằng xài tiền thu mua.” lại chuyển nói: “Cũng để cho người trong thôn xóm cùng kiếm ít tiền dính thơm lây, đỏ mắt ghen tị sẽ bớt đi nhiều. Đến lúc đó bà nội ngài lại thả ra lời nói nếu ai giở trò xấu, chúng ta liền không thu Ngải thảo trong thôn, đi những thôn khác thu, như vậy không cần chúng ta ra tay. Dân làng muốn bán Ngải thảo kiếm tiền, đều sẽ chủ động giúp đỡ nhìn một chút.”
Mấy người Lục lão thái thái vừa nghe, xài tiền thu Ngải thảo thế mà còn có thể kiếm càng nhiều? Bất quá cẩn thận ngẫm nghĩ, thấy cũng đúng. Bọn hắn chính là không có thông minh như tức phụ Ngũ Lang, thế mà còn có thể nghĩ đến những cái này.
Lão thái thái kéo tay của Kiều Diệp cười nói: “Trong nhà chỉ có ngươi và Lục Lang là thông minh nhất, những chuyện này đều nghe ngươi.”
Có thể kiếm tiền càng nhiều, còn có thể để cho dân làng nô tình cảm, chuyện tốt biết bao. Càng quan trọng là, để cho các thôn dân đi theo kiếm tiền, bà ra ngoài càng có mặt mũi. Bà còn có thể ra ngoài khoe khoang sự lợi hại của cháu dâu. Các lão tỷ tỷ kia khẳng định hâm mộ bà muốn chết luôn, ngẫm nghĩ liền đẹp.
Kiều Diệp mấy ngày này cũng ước chừng thăm dò tính cách và sở thích của Lục lão thái thái. Lão thái thái thích khoe khoang, thích được người hâm mộ khen ngợi. Vậy liền dễ làm. Nàng nói: “Bà nội, ngươi hai ngày này còn có thể tiết lộ với các tộc lão cùng với những người giao hảo với chúng ta chuyện chúng ta muốn thu ngải thảo. Để cho bọn hắn có thể cắt trước một ít để đó. Chúng ta vừa thu, bọn hắn liền có thể bán rồi. Đúng rồi, ngài nói cho bọn hắn, quả thông cũng thu, ba cân một văn tiền.” Thứ này này tương đối nặng cân. Làm nhang muỗi cần phải đem quả thông bỏ vào trong bình gốm bí hơi đốt chưng khô, mài thành tro mảnh bỏ thêm sợi ngải thảo, bột cây du, hùng hoàng và nước quấy lên. Cây du liền không cần tốn tiền thu mua. Bản thân lên núi một lần có thể chặt thêm cành, mang trở lại lột da phơi khô mài thành bột, thân cành còn có thể làm củi lửa, cũng khiến người ta không dễ dàng đoán được nhang muỗi là dùng cái gì chế thành.
Lão thái thái vẫn là rất nguyện ý, làm loại chuyện kiếm nhân tình này “Không có vấn đề, ta đi nói.”
Bà nghĩ nghĩ nói: “Một hồi Lục Lang đi theo ta đi nhà trưởng thôn, thôn lão và tộc nhân đưa nhang muỗi đi.”
Một mạch thân thích của Lục Gia này, hôm kia bọn họ đã đưa qua rồi. Nhưng còn có một vài tộc nhân của mạch khác thì chưa có đưa. Chủ ý này là tức phụ Ngũ Lang ra.
Mang theo Ngũ Lang đi đưa đồ vật cho các trưởng bối, với Ngũ Lang chỉ có chỗ tốt. Bà đã từng cho rằng Ngũ Lang giống như con trai và nàng dâu nói, là bạch nhãn lang lạnh nhạt lại không thích thân cận bọn hắn những thân thích nghèo này. Nhưng hiện tại xem ra căn bản đều không phải, toàn bộ là hồ ly tinh kia thấy không ưa Ngũ Lang mà bịa đặt.
Hồ ly tinh kia càng là muốn để cho thằng con hoang kia của nàng ta áp Ngũ Lang một đầu. Bà càng muốn để cho Ngũ Lang ra mặt, ngược lại áp con hoang kia một đầu.
Lục Thiều tự nhiên sẽ không phản đối, gật đầu cười nói: “Ta nghe bà nội.”
Sau khi bó xong nhang muỗi, Lục Thiều và Lục lão đại liền đi theo lão thái thái đưa nhang muỗi.Các tộc lão, trưởng thôn và thôn lão nhìn thấy mấy người đến đưa nhang muỗi, trong lòng rất thoải mái.
Bọn hắn hai ngày đều đang nghe khoe khoang về nhang muỗi gì đó do tức phụ Ngũ Lang của lão Lục Gia làm ra.
Buổi tối đốt một canh giờ, liền có thể xua muỗi giết muỗi, sẽ không bị cắn nữa. Bọn hắn vừa đến mùa hè không ít lần bởi vì muỗi mà buổi tối thường xuyên tỉnh, cũng muốn loại nhang muỗi này. Chỉ là chung quy không dễ mở miệng chủ động đi lấy.Hiện tại Lục Gia chủ động đưa tới, để cho bọn hắn cảm giác được coi trọng. Bất quá lấy tính khí bủn xỉn kia của Lục lão thái, chủ ý này khẳng định không phải bà ra. Thế là gần như mỗi nhà đều uyển chuyển hỏi hỏi Lục lão thái.