XUYÊN ĐẾN CỰC PHẨM NÔNG GIA, TA LẤY ÁC CHẾ ÁC THẬT SẢNG KHOÁI

Lục lão đại nhìn mấy huynh đệ. Lục lão nhị và Lục lão tam đều một mặt tức giận, rất là không phục, chỉ có Lục lão tứ lập tức cúi đầu, làm bộ như không thấy được ánh mắt của lão đại. Hắn không phải kẻ ngu, loại người này hắn sẽ không đi theo. Mấy người lão đại quá ngu, lát nữa chắc chắn sẽ bị tức phụ Ngũ Lang thu thập.

Nhìn lão tứ sợ hãi, ba người Lục lão đại càng là giận không chỗ phát tiết. Lần nào lão Tứ cũng như vậy, một chút khí khái nam tử hán cũng không có. Vừa rồi bọn họ còn nhìn thấy, tứ đệ muội còn đạp lão Tứ một cước. Đây không phải là để cho vợ cưỡi lên đầu sao, sao có thể chứ.

Cỗ oai phong tà khí này, làm sao cũng phải ép xuống. Thế là ba người cũng không quan tâm lão tứ sợ hãi. Lục lão đại vẻ mặt tức giận vỗ bàn: “Làm càn!”

Lục lão nhị cũng vỗ bàn theo: “Thế nào, các ngươi muốn lật trời rồi?”

Lục lão tam hừ lạnh: “Nếu các ngươi không muốn tiếp tục sinh hoạt nữa, vậy hiện tại liền đưa các ngươi về nhà mẹ đẻ đi.”

Ba người nổi giận như vậy, khiến mấy người Lục đại tẩu vốn đã có tư tưởng xuất giá tòng phu thâm căn cố đế, sợ tới mức sắc mặt cũng thay đổi. Đặc biệt là câu nói phía sau, muốn đưa bọn họ về nhà mẹ đẻ, cái này sao có thể được? Theo bản năng liền muốn chịu thua. Nhưng Kiều Diệp đã mở đầu, tự nhiên phải đè ngược lại mấy người Lục lão đại kiêu ngạo, bằng không sau này mấy người này lại nhịn không được muốn làm Phù Đệ Ma, thỉnh thoảng bị đám người Cha chồng tồi giật dây tác yêu tác quái, còn quản thế nào?

Hôm nay Úc lão lục chính là một ví dụ. Người ta giật dây một cái, mấy người liền cầu xin lão thái thái, vì vậy nàng cũng lại vỗ bàn, mặt bàn trong nháy mắt lại nứt ra mấy cái khe, càng lắc lư, cảm giác nếu vỗ tiếp thì sẽ tan thành từng mảnh.

Nàng nhìn ba người Lục lão đại, nói: “Bản thân các ngươi sai rồi, bị Úc lão lục lợi dụng, dùng làm đao để sai sử. Từng người một không có đầu óc, thế mà còn bắt nạt mấy bá mẫu của ta như vậy. Chẳng lẽ các ngươi thấy mẹ chồng ta xinh đẹp hơn mấy bá mẫu, lại biết ăn mặc, lúc này mới nhịn không được muốn thương tiếc? cha chồng ta bị mê đến không rõ, các ngươi cũng bị mê hoặc?”

Lời này vừa ra, mấy bá mẫu lập tức hoài nghi nhìn về phía trượng phu, càng nghĩ càng cảm thấy thật có khả năng. Hồ ly tinh kia không cần xuống đất, mỗi ngày ở huyện thành dưỡng, bọn họ tự nhiên không cách nào so sánh. Nếu không ai lúc còn trẻ mà không phải là cô nương xinh đẹp chứ. Tức phụ lão Ngũ mỗi lần về quê, gọi bọn họ nam nhân đều nũng nịu gọi “Đại ca”, “Nhị ca”, “Tam ca” “Tứ ca”. Bọn họ nghe mà cảm thấy nàng ta làm ra vẻ, những nam nhân này nghe xong sợ là thân thể đều mềm nhũn đi. Khó trách Úc lão lục nói với bọn họ vài câu, bọn họ liền lập tức chạy tới cầu tình bà bà giúp nàng ta. Thì ra căn bản không phải là bởi vì thanh danh của lão Ngũ, mà là đau lòng thương tiếc hồ ly tinh kia.

Bọn họ nói những lão gia này, sao lại chiếu cố ngũ phòng huyện thành như vậy, thì ra cũng bị hồ ly tinh kia mê hoặc tâm. Đừng nói là mấy bá mẫu, ngay cả Lục lão thái thái cũng không nhịn được dùng ánh mắt hoài nghi nhìn về phía mấy nhi tử. Bà vốn muốn ngăn cản Kiều Diệp, trước đó cũng cảm thấy mấy con dâu đã nói nhảm cái gì? Có đệ muội nhà ai lại đi làm quần áo cho đám người đại bá, đây không phải là không đứng đắn sao? Nhưng bây giờ nếu mấy đứa con trai cũng bị hồ ly tinh kia mê hoặc, thì thật sự là thiếu thu thập. Khó trách sẽ đến cầu tình cho em dâu mình, cũng không biết tránh hiềm nghi, còn nói cái gì thê tử của mình mặc y phục mới là chà đạp, hồ ly tinh kia mặc y phục mới là nên làm? Bà nghe không nổi nữa…

Ba người Lục lão đại trừng to mắt, tức giận đến mặt càng đen hơn: “Các ngươi nói hươu nói vượn cái gì vậy.”

Mặc dù là cảm thấy ngũ đệ muội nũng nịu, so với bà nương nhà mình đẹp hơn nhiều, mang ra ngoài cũng có mặt mũi. Thỉnh thoảng sẽ hâm mộ diễm phúc của Ngũ đệ không cạn. Nhưng bọn họ nào dám đi nhớ thương đệ muội chứ! Phi, bọn họ không phải loại người đó.

Kiều Diệp cũng trừng mắt nhìn bọn họ: “Vẻ mặt các ngươi vừa nhìn đã thấy chột dạ. Ta hỏi các ngươi, các ngươi có cảm thấy, mẹ chồng ta so với mấy bá mẫu đẹp hơn không? So với bọn họ có phong tình vận vị hơn? Các ngươi có từng hâm mộ cha chồng ta cưới một cô vợ xinh đẹp lại biết ăn mặc như vậy không?” Lại cường điệu: “Nói thật, bằng không thì sẽ bị sét đánh.”

Ba người Lục lão đại bởi vì câu nói cuối cùng của nàng, sắp sửa phủ định mà nuốt xuống. Đây quả thật là từng có nhưng bọn họ thật sự không có ý nghĩ khác đối với ngũ đệ muội, thuần túy là so sánh với lão nương nhà mình. Mặt ba người Lục lão đại nghẹn đỏ bừng: “Ngươi, ngươi đừng nói lung tung.”

Vừa nhìn bộ dáng ba người, không phải chính là chột dạ cùng không dám phản bác sao.

Ba người Lục đại tẩu thấy thế, trong nháy mắt lạnh một nửa. Tính cách Lục nhị tẩu nóng nảy nhất, trực tiếp bổ nhào về phía nam nhân của nàng, chính là đánh loạn một trận.

“Được, ngươi không có lương tâm, thật đúng là bị hồ ly tinh kia mê hoặc. Năm đó lão nương cũng là cô nương nổi danh xinh đẹp trong thôn. Nếu không gả cho ngươi, làm sao lại biến thành lão nương. Ngươi, kẻ mất lương tâm thế mà ghét bỏ ta, cảm thấy hồ ly tinh kia rất tốt. Khó trách kiếm tiền liền đưa cho nhà lão Ngũ, thì ra là muốn đi nuôi hồ ly tinh kia.”

Lục đại tẩu và Lục tam tẩu cũng tức giận đến mức độ này. Bị Lục nhị tẩu ảnh hưởng, không nhịn được cũng đánh về phía nam nhân nhà mình, vung bàn tay đánh loạn một trận.

“Ngươi không có lương tâm, quá không biết xấu hổ. Chúng ta chỗ nào không bằng hồ ly tinh kia? Chúng ta nếu không xuống đất, cũng ăn ngon mặc đẹp, bảo dưỡng thật tốt, cũng sẽ không kém nàng.”

Lục tứ tẩu vừa mới chuẩn bị nhào vào, dục vọng cầu sinh của Lục lão tứ vô cùng mạnh nói: “Thê tử, ta vẫn luôn đứng về phía các ngươi. Ta không thương tiếc với hồ ly tinh trong thành, ngược lại rất đáng ghét.”

Thật ra hắn cũng thỉnh thoảng hâm mộ lão Ngũ nhưng không thể thừa nhận được, hơn nữa hiện tại xem ra, quả thật không được lòng tức phụ lão ngũ kia. Hồ ly tinh kia dưỡng tốt như vậy, còn không phải đều là bởi vì hút máu bọn họ sao, chỉ là điểm ấy, hắn nên chán ghét.

Lục tứ tẩu thấy trượng phu vẻ mặt nghiêm túc nói, lúc này mới hồ nghi hỏi: “Ngươi thật không thương tiếc hồ mị tử kia?”

Lục lão tứ lập tức nói: “Ta cam đoan là thật, nếu ngươi không tin, về sau tiền ta kiếm được, kiên quyết không đưa đi huyện thành.”

Lại vội vàng bổ sung: “Về sau ta mua cho ngươi quần áo mới, không tiện nghi cho lão Ngũ và thê tử hắn nữa.”

Lục tứ tẩu nghe xong, lúc này mới hừ hừ: “Ta tin tưởng ngươi một lần.”Nói xong còn nặng nề vươn tay, nhéo eo Lục lão tứ một cái.

“Nhưng nếu để ta phát hiện, ngươi cũng thương tiếc thích hồ ly tinh kia, xem ta có thu thập ngươi thật tốt hay không.”

Lục lão tứ đau đến nhếch miệng, lại nói: “Vâng, vâng.”

Kiều Diệp liếc mắt nhìn Lục lão tứ một cái, không thể không nói trong mấy huynh đệ Lục gia, ngoại trừ Cha chồng tồi ra, vị này cũng có thể tính là người thông minh. Ngược lại là có thể trọng dụng, mà Lục lão đại, Lục lão nhị và Lục lão tam, loại đầu óc ngu si tứ chi phát triển này, vẫn nên làm việc cho tốt là được, mà lúc này ba huynh đệ Lục lão đại, mặc dù bị thê tử cào nhưng vẫn phân thần thấy được biểu hiện của lão Tứ, càng cảm thấy quá mất mặt. Tên này sợ thành như vậy, sau khi ra ngoài, đừng nói là huynh đệ của bọn họ.

Bình luận

Truyện đang đọc