XUYÊN ĐẾN CỰC PHẨM NÔNG GIA, TA LẤY ÁC CHẾ ÁC THẬT SẢNG KHOÁI

Ba huynh đệ Lục lão đại cũng phát hiện, trong bát của những người khác đều có thịt viên, chỉ có bọn họ là chén không.

Lục lão đại nhịn không được hỏi: “tức phụ Ngũ Lang, đây là món gì? Chúng ta đâu?”

Kiều Diệp nhìn hắn nói: “Cái này gọi là đầu sư tử kho tàu, cũng không chỉ là viên thịt đơn giản như vậy. Về phần vì sao trong bát các ngươi không có, cái này đương nhiên phải hỏi chính các ngươi.”

Mấy người Lục lão đại đều có chút ngơ ngác: “Hỏi chính chúng ta?”

Kiều Diệp hừ lạnh nói: “Các ngươi ban ngày vì mẹ chồng sau ta, ghét bỏ, bắt nạt vợ mình. Còn dám động tay động chân, buộc ta tức giận phát bệnh. Cho nên cơm tối hôm nay, đầu sư tử kho và đậu phụ ma bà đều không có phần của các ngươi. Về sau trong nhà này bất kể là ai, làm sai liền phải trừng phạt. Chỉ trừng phạt các ngươi ba ngày này cũng không thể giống như chúng ta ăn. Các ngươi giống như là trước kia, húp cháo ăn dưa muối đi.”

Dù sao cũng phải để mấy người nhớ lại những ngày tháng khổ sở trước kia, mới có thể biết quý trọng những ngày tháng tốt đẹp hiện tại. Đừng ỷ vào là nam nhân, liền muốn ở nhà làm mưa làm gió. Nàng muốn để cho bọn họ biết, cái nhà này bây giờ chính là nàng định đoạt. Dám đối nghịch với nàng, vậy sẽ bị cô lập, tiếp tục ăn cám nuốt rau.

Ba người Lục lão đại trừng to mắt: “Ác như vậy?”

Kiều Diệp nhìn hắn nhíu mày: “Ác như vậy? Sao, các ngươi không phục?”

Nàng siết chặt nắm đấm: “Các ngươi lại chọc ta tức giận?”

Ba người Lục lão đại nghe xong lời này, trong nháy mắt liền sợ. Nếu đổi thành ngày thường bị đối xử như vậy, chỉ có các nàng ăn ngon, bọn họ sẽ nhịn không được nhấc bàn phát hỏa. Nhưng bây giờ lại không dám, sợ chọc nàng tức giận điên lên, lại ném bọn họ ra ngoài. Toàn thân bị ngã đau không nói, còn đặc biệt mất mặt. Lục lão đại ngượng ngùng nói: “Ta chỉ hỏi một chút.”

Lục lão nhị và Lục lão tam thấy đại ca đều sợ, bọn họ cũng không dám nổi giận, chỉ có thể nhìn cháo trong chén cùng dưa muối trên bàn của mình, trong lòng hiện lên nỗi buồn muốn khóc.

Càng không nhịn được thầm mắng Úc lão lục không phải thứ tốt, làm hại bọn họ bị đánh còn bị phạt.

Kiều Diệp thấy bọn họ sợ, lúc này mới cười nói với lão thái thái: “Bà nội, mau nếm thử đây là đầu sư tử con cố ý làm cho bà, mềm mại non mịn. Trên bàn là đậu phụ Ma Bà, thơm ngon trơn bóng, đều thích hợp cho ngài ăn.”

Đậu phụ Ma Bà thả ớt ít, chủ yếu là dùng tương đậu xào, vị kém một chút nhưng đối với người Lục gia mà nói, cũng sẽ ăn rất ngon. Còn phải lên kế hoạch chế tác tương hột

Lão thái thái cười từ ái: “Vẫn là ngươi biết hiếu kính ta. Vậy ta liền nếm thử, đầu sư tử cùng đậu phụ ma bà nhìn cũng thấy ngon rồi.”

Lão thái thái cũng không đau lòng tiền, hiện tại trong mắt bà chỉ có mỹ vị. Trước tiên gắp một miếng đầu sư tử, vị mặn mềm mềm, vị mềm xốp vào miệng liền tan, ăn quá ngon, lại gắp một miếng đậu phụ Ma Bà, quả nhiên thơm ngon trơn bóng. Nếu dùng để ăn cơm, bà cảm giác mình có thể ăn ba bát.

“Tức phụ Ngũ Lang, tay nghề nấu ăn này của ngươi thật là nhất tuyệt, hai món ăn này ta đều thích, ăn quá ngon. Các ngươi cũng mau ăn đi.”

Nói xong liền cúi đầu ăn đầu sư tử trong bát trước, chuẩn bị nhanh ăn xong liền múc một bát cơm đậu phụ Ma Bà.

Những người khác thấy lão thái thái ăn ngon như vậy, cũng không nhịn được mà bắt đầu vùi đầu vào ăn. Lúc này chỉ có một cảm giác, ăn quá ngon. Bọn họ phát hiện tức phụ Ngũ Lang mỗi ngày đều đổi cách làm đồ ăn, mà ba huynh đệ Lục lão đại liền không có đồ ăn không ngon, nhìn thấy người một nhà ăn đến đầu cũng không ngẩng lên. Biết ngay hai món ăn này ngon cỡ nào mà.

Ba người chỉ cảm thấy đói bụng, bưng cháo lên uống một ngụm, không có mùi vị gì, lại gắp một miếng dưa muối và cháo, hắn lập tức nhíu mày, thật mặn. Trước kia ăn cơm tối như thế này đã quen rồi, còn không cảm thấy có cái gì. Bây giờ lại đột nhiên có chút ăn không nổi nữa, đặc biệt là người bên cạnh đều đang ăn ngon. Ba người đều lộ ra vẻ sầu mi khổ nhãn.

Lục lão nhị không nhịn được, đưa đũa muốn gắp đầu sư tử trong bát nhi tử muốn nếm thử nhưng vừa đưa qua, Nhị lang lập tức dời bát đi không cho hắn gắp, lại nhanh chóng đem trong đầu sư tử chén còn thừa lại một phần ba, gắp lên nhét vào trong miệng.

Lục lão nhị trừng to mắt: “Ngươi là đứa con bất hiếu.”

Nhị Lang bĩu môi: “Cha, ngươi nếu muốn ăn thì đi tìm tức phụ Ngũ Lang. Ta cũng không dám để ngươi ăn. Nếu không Tức phụ Ngũ Lang tức giận thì làm sao bây giờ?” Thịt ăn ngon như vậy, chính hắn còn chưa đủ ăn, hơn nữa nếu hắn hiếu kính cha mình, tức phụ Ngũ Lang sẽ trừng phạt hắn luôn. Hắn không muốn ba ngày không ăn được đồ ngon, cho nên chỉ có thể bất hiếu. Ai bảo cha hắn bị thu thập là tự tìm.

Lục lão nhị: “……”

Nhi tử không dám cãi tức phụ Ngũ Lang, chẳng lẽ hắn lại dám?

Mà lúc này mấy người Lục đại lang, cũng một mặt phòng bị nhìn cha mình. Dưới ánh mắt không thể tin được của bọn họ, nhanh chóng ăn một miếng thịt trong bát. Tiếp theo lại xới cơm, đắc ý ăn đậu phụ Ma Bà.

Ba huynh đệ Lục gia nhìn thấy vậy vừa tức vừa giận. Những đứa con bất hiếu này muốn lật trời giống như mấy lão nương kia đây mà. Lại càng hối hận không thôi. Trước đó bọn họ thật sự là nhiều chuyện, không nên nghe Úc lão lục nói, về nhà lắm miệng. Bây giờ ăn dưa muối uống cháo, chẳng những không cảm thấy no, ngược lại càng đói bụng. Vẻ mặt đắng chát gượng chống đỡ đem cháo uống xong. Quá đáng nhất là, mỗi người chỉ có một bát như vậy, không cho phép múc thêm.

Đây không phải là muốn để cho bọn họ đói bụng sao.Vừa nghĩ tới có ba ngày như vậy, ba huynh đệ liền lộ ra biểu lộ sống không còn gì luyến tiếc, quá hối hận!

Bộ dáng này khiến các tiểu bối Lục gia đều cảm thán trong lòng, về sau chọc ai cũng không được chọc tức tức phụ Ngũ Lang. Chẳng những sẽ tức giận đánh người, quan trọng là còn trừng phạt cắt xén đồ ăn. Để bọn họ giống như là cha ruột vậy, chỉ có thể nhìn không thể ăn, vậy cũng quá khó chịu đi nhưng mà đối với cha ruột cũng không đồng tình nổi. Ai bảo bọn họ biết rõ tức phụ Ngũ Lang không dễ chọc, còn nhất định phải làm.

Hiện tại trong lòng người Lục gia đều hiểu rõ, trước kia trong nhà là lão thái thái nói một không hai nhưng bây giờ lại đổi thành tức phụ Ngũ Lang định đoạt, cho nên sau này tức phụ Ngũ Lang chính là cha mẹ cơm áo của bọn họ.

Cơm nước xong, ba huynh đệ Lục lão đại rất khó chịu. Nhưng việc nên làm còn phải làm, vì thế tiếp tục làm nhang muỗi cùng cây nến.

Sau khi Kiều Diệp và Lục Thiều về phòng. Lục Thiều mỉm cười nói với Kiều Diệp: “Nương tử, vẫn là nàng có biện pháp.” Vừa nhìn bộ dáng ba bá bá là biết bị thu thập ngoan rồi

Kiều Diệp cong môi: “Đối với bọn họ thì phải hai bút cùng vẽ.”

Nàng hỏi: “Ngươi nói Úc lão lục còn tới không? Người của Úc gia thật đúng là biết tính toán.”

Lục Thiều nói: “Hai ba ngày này chắc chắn sẽ còn tới, sau khi bọn họ phân tích lợi và hại, liền muốn bà nội cúi đầu. Hôm nay Úc lão lục đến thôn, hẳn là còn có thể thăm dò được chuyện chúng ta làm nến cùng nhang muỗi. Có thể còn có người hỗ trợ nhìn chằm chằm nhà chúng ta. Cho nên cha ta bọn họ hẳn là rất nhanh sẽ biết chuyện chúng ta khay nhang muỗi.”

Kiều Diệp không thèm để ý nhún nhún vai: “Muốn nhìn chằm chằm thì nhìn chằm chằm đi, dù sao chúng ta làm nến cùng nhang muỗi bán cũng không phải bí mật.”

Nàng hừ hừ: “Chỉ cần có ta ở đây, muốn cho người nhà cũ cúi đầu chịu thua, Úc gia nằm mơ.”

Lục Thiều thấy nàng thở phì phì mang vẻ ngây thơ, rất muốn giơ tay nhéo mặt nàng nhưng vẫn nhịn được: “Đúng vậy, ai bảo nương tử nhà ta lợi hại nhất.”

Kiều Diệp nhíu mày cười nhìn hắn: “Nếu bọn họ có giác ngộ như ngươi, biết nói chuyện như vậy, sẽ không đói bụng.”

Lục Thiều cười khẽ: “Vậy bọn họ khẳng định không cách nào so với ta.”

Bên kia, Úc gia.

Úc Uyển Chi bị Úc lão lục nói bệnh nằm trên giường, lúc này tinh thần sáng láng ngồi ở chính phòng.

Nhìn đồ ăn trên bàn, cùng với bát đựng thức ăn, trên mặt không hiện ra đáy mắt lại ghét bỏ không được.

Huynh muội Lục Châu Cẩn cũng giống như vậy. Nếu không phải không có cách nào, bọn họ mới không muốn ăn, chỉ hy vọng kế phụ nhanh chóng đón bọn họ trở về.

Úc Uyển Chi nhìn Úc lão lục hỏi: “Ngươi làm xong việc rồi sao? Xác định hai ngày nay mẹ chồng chết tiệt của ta sẽ để cho tướng công đến đón chúng ta trở về?”

Tiểu đệ vào trong thôn thuyết phục mấy người Lục lão đại, là nàng ta nghĩ. Dù sao nàng ta hiểu rất rõ người của Lục gia, biết ra tay từ nơi nào là tốt nhất.

Bình luận

Truyện đang đọc