YÊU MỘT ĐƯỢC HAI - CÔ VỢ CỦA LỤC TỔNG


"Hà hà, nếu như cô còn muốn rẻ hơn nữa thì tôi nghĩ cô nên chuyển sang một cửa hàng khác, Bảo Ngọc Hiên chúng tôi chỉ có thế thôi!" Quản lí nói xong liền xoay người đi thẳng.

Đơn hàng mười lăm vạn đối với người khác có thể coi là to nhưng đối với một quản lí cấp cao như ông ta, ngày nào mà chả tiếp vài đơn hàng trên trăm vạn, chỉ có mười mấy vạn cũng muốn ông ta phục vụ, nực cười!
Nâng cao, đạp thấp xưa nay không phải là chuyện hiếm thấy nên Ninh Tịch cũng không để ý tới thái độ của ông ta lắm, chuyên tâm lựa chọn vòng đeo tay.

Bảo Ngọc Hiên dù sao cũng là một nhà chuyên về đá quý được nhiều người công nhận, cho dù có là hàng tầm mười mấy vạn thì chất lượng cũng hơn khối nhà.

Bỗng, từ phía sau truyền tới một âm thanh có chút quen tai.

"Ha ha, cười bể bụng rồi má ơi! Không có tiền mua thì cứ nói thằng làm như ai cũng ngu như mình mà bày đặt nói những lời hoa mỹ.


"
Ninh Tịch đưa mắt liếc qua, má nó, đúng là oan gia ngõ hẹp!
Người vừa nói chính là Lương Bích Cầm, bên cạnh cô ta là Tô Dĩ Mạt - một thân váy dài theo phong cách nữ thần như thường ngày và một số cô trông quen quen mắt, nhìn bộ dáng hình như là những nữ nghệ vẫn thường hay vẫy vẫy đuôi theo Tô Dĩ Mạt nịnh bợ.

"Ôi trời! Tô nữ thần, ngọn gió nào thổi ngài tới đây vậy! Thảo nào hôm nay chim khách cứ hót mãi trên ban công cửa hàng chúng ta, hóa ra là có quý nhân tới ha ha ha!" Quản lí vừa thấy người tới là ai liền tức tốc chạy tới phun một đống lời hay.

Cái ông ta coi trọng không chỉ là độ nổi tiếng của Tô Dĩ Mạt thôi đâu, đây còn là người có khả năng sẽ trở thành bà chủ tương lai của Lục thị đó, sao có thể không vội vàng tới túm chân váy cô ta.

Mà gần đây trong công ty có tin đồn Tổng giám đốc của họ cực kì cưng chiều Tô Dĩ Mạt, còn dẫn cô ta tới công ty nữa! Cho nên chuyện cô ta trở thành bà chủ tương lai có thể chắc chắn tới tám phần!
"Nữ thần, mời ngài vào trong ngồi! Tiểu Ngọc, mau mang những món hàng tốt nhất trong cửa hàng ra! Tiểu Thúy, mau đi pha trà, lấy trà Thiết Quan Âm mà tôi mới mua bữa trước ấy!" Quản lý mồm năm miệng mười phân phó nhân viên.

Nhân viên trong cửa hàng đều răm rắp nghe theo, ra sức biểu hiện trước mặt Tô Dĩ Mạt, có ai mà không muốn có ấn tượng tốt trước mặt bà chủ tương lai đâu.


Tô Dĩ Mạt thấy mọi người lấy lòng mình như thế thì không nhịn được khẽ mỉm cười: "Mọi người không cần khách khí thế, tôi chỉ tùy tiện đến xem xem thôi mà.

"
Quản lí lập tức bày tỏ thành ý: "Có thể vì ngài phục vụ là vinh hạnh của tôi, sao lại nói là khách khí được!"
Lương Bích Cầm đứng bên cạnh đắc ý nhìn về phía Ninh Tịch - lúc này chẳng có ai quan tâm, sẵng giọng nói: "Quản lí dạo này có vẻ uống mật hơi nhiều thì phải, miệng lưỡi càng ngày càng ngọt!"
"Cô Lương à, sao lại nói thế được những lời này đều là những lời xuất phát tự đáy lòng tôi mà!" Quản lí nói xong liền lấy những khay hàng được nhân viên chuyển tới bày trước mặt Tô Dĩ Mạt.

Tô Dĩ Mạt tùy ý nhấc lấy một chiếc vòng có chất ngọc trong suốt thế nước mượt mà lên: "Hàng mới?"
"Ngài quả là có mắt nhìn hàng, đây toàn bộ đều là hàng mới, phẩm chất đều là hàng thượng thừa, có điều những thứ này sao xứng với thân phận của nữ thần ngài đây, ngài không chê đã là may lắm rồi.

" Quản lí kích động xoa xoa tay nói.

.


Bình luận

Truyện đang đọc