YÊU MỘT ĐƯỢC HAI - CÔ VỢ CỦA LỤC TỔNG


Hai chiếc máy bay quân dụng, năm cái xe tăng chiến đấu của nước X đột nhiên xuất hiện ở Philadelphia điều này khiến đám người Augustine đều sửng sốt ngây ra tại chỗ, thậm chí sự hận thù trước đó của Augustine với Satan và Đường Dạ cũng biến mất trong chớp mắt.

Rất nhanh chóng, mấy chục chiếc xe quân dụng xuất hiện, trên mỗi một chiếc xe đều có các binh sĩ chính quy tay cầm vũ khí, ánh mắt sắc bén dò quét toàn bộ hiện trường.

Không bao lâu sau, một chiếc xe quân dụng màu trắng đỗ lại trước mặt đám người Augustine.

Cửa xe mở ra, người đầu tiên đi ra là một người đàn ông mặc quân phục, nhìn quân hàm thì có thể thấy cấp bậc của anh ta là Thượng Úy.

"Đứng lại!" Thượng Úy liếc nhìn đám người Augustine, hô lên một tiếng.

Ngay lập tức, đám binh lính hơn trăm người võ trang đầy đủ xông đến, giương họng súng đen ngòm chĩa vào đám người Augustine.

Giờ khắc này, cả người Augustine ướt sũng mồ hôi lạnh, đám người này là quân đội chính quy của nước X!
Lúc này Augustine còn có chút ảo tưởng, cảm thấy nước X phái quân đội chính quy đến Philadelphia không phải là nhằm vào bọn họ mà có lẽ là vì Satan!
Đúng, nhất định là Satan!
Trong lòng Augustine lại càng chắc chắc, chỉ có cấp bậc như Satan mới có thể khiến nước X phái quân đội chính quy đến đối phó.


"Tên là gì!" Một vị hạ sĩ đi đến trước mặt Augustine, tay cầm súng chỉ vào gã quát.

"Augustine Cavendish!"
"Khốn kiếp!" Hạ sĩ gầm lên, khẩu súng tiểu liên trên tay đập thẳng vào mặt Augustine.

Thấy Augustine bị ngã nhào xuống đất, đám thuộc hạ phía sau không ai dám ho he một tiếng.

"Người đâu, giao ra đây!"
Gã hạ sĩ phẫn nộ quát, sau đó chĩa súng về phía gã Augustine đang r3n rỉ khó nhọc trên mặt đất, dường như bất kì lúc nào cũng có thể nổ súng.

"Người…, người gì cơ, ở đâu ra người nào!" Augustine hoàn toàn bị cú đập vừa nãy đánh cho ngu người, bây giờ tự nhiên đòi người, gã ta đâu biết ai với ai.

"Khốn khiếp, còn không giao người ra, tao bắn chết mày!" Gã hạ sĩ giơ chân lên đạp mạnh vào bụng Augustine.

Augustine liên tiếp chịu hai lần đòn, suýt nữa thì bất tỉnh.


"Ngài Lục, có phải tên này không?"
Cửa xe mở ra, Lục Đình Kiêu xuống xe.

Lục Đình Kiêu gật đầu, theo hình ảnh trên camera giám sát truyền về, quả thật là tên này.

Nhưng mà, giờ gã và đám thủ hạ cả người đều tr@n truồng, đặc biệt là gã Augustine nửa người dưới tràn đầy vết máu, chắc chắn là đã gặp phải gì đó, Ninh Tịch giờ này… chắc không còn ở trong tay gã ta nữa.

"Vợ tao ở đâu.

" Lục Đình Kiêu trước tiên là ngăn gã hạ sĩ hành hung Augustine, sau đó cúi người xuống dùng ánh mắt lạnh lẽo như băng đánh giá Augustine từ trên xuống dưới.

"Vợ… mày, vợ mày là ai!" Cả người Augustine rụt lùi về phía sau, hơi thở tàn bạo thuộc về người đàn ông này áp bức gã ta đến mức gã ta dường như không dám nhìn thẳng.

"Ninh Tịch, người phụ nữ mày bắt đi và bắn vào đùi.

" Tuy giọng điệu của Lục Đình Kiêu vẫn bình thản nhưng trong mắt lại hiện lên thứ ánh sáng lạnh lẽo, khiến người ta không rét mà run.

"Ninh Tịch… tao… tao không biết cô ta, có phải mày tìm nhầm người rồi không?"
Trong bụng Augustine hốt hoảng, con nhỏ đó, rốt cuộc có lai lịch như thế nào?
Đầu tiên là Satan, bây giờ cả quân đội của nước X cũng xuất hiện, mà tên Thượng Úy dường như rất khách khí với người đàn ông này, chẳng lẽ là Thiếu tá, Thượng tá?
(Ha ha ha! sợ anh nhà chưa?).


Bình luận

Truyện đang đọc