YÊU THÊM LẦN NỮA - LÂM LINH


Anh đang chuẩn bị đi gặp đối tác mà lại bị Fanya làm phiền thì rất khó chịu, nhưng vì nghĩ có lẽ cô ấy đang cần giúp gì đó nên anh nén cơn bực tức lại, dùng chất giọng nhẹ nhàng hết mức có thể để hỏi.
“ Cô là ai? “
Cửu Mạnh khẽ cau mày nhìn người phụ nữ lạ mặt trước mắt.
“ Anh là Văn Cửu Mạnh có phải không? “
“ Phải, là tôi.

Không biết cô có chuyện gì không? “
Thấy Cửu Mạnh có vẻ đang vội và muốn rời đi nên Fanya nói thẳng vào mục đích cô gặp anh.
“ Tôi muốn hợp tác.


Không đầu không đuôi, mở miệng ra là muốn hợp tác, làm Cửu Mạnh chẳng hiểu gì cả.

Anh lắc đầu một cái, tỏ ra rất khó chịu.

Cửu Mạnh chẳng thèm đáp lại Fanya, xoay người bước đi được vài bước thì cô hốt hoảng, vội kéo tay anh lại.
“ Chuyện này liên quan đến Trương Mỹ! “
Nghe đến tên “Trương Mỹ”, Cửu Mạnh đứng khựng người lại ngay tức khắc, quay phắt đầu sang nhìn Fanya đang trưng ra nụ cười đắc ý.
“ Chi tiết.


Giọng anh trầm xuống, ánh mắt như rực lửa, nhìn chằm chằm như muốn nhìn thấy hết tâm can cô.

“ Tôi biết anh đã yêu Trương Mỹ, nhưng cô ta lại đang quen với người tôi yêu, Ảnh Quân.

“ - Fanya im lặng một lúc để quan sát biểu hiện của Cửu Mạnh rồi nói tiếp - “ Chính vì thế, tôi muốn tôi và anh cùng hợp tác để tách hai người họ ra.


“ …Không hứng thú.


Anh im lặng một hồi lâu, có vẻ là đang suy ngẫm điều gì đó rồi nói.
Cô ta dĩ nhiên không chấp nhận câu trả lời ấy của Cửu Mạnh, nên liền nói những lời khiêu khích bản tính chiếm hữu của anh.
“ Gì đấy? Chẳng lẽ anh không đủ can đảm? Không đủ tự tin để đối đầu với Ảnh Quân? Anh chấp nhận chịu hết phần thiệt thòi chỉ để nhìn Trương Mỹ hạnh phúc, vui vẻ bên người đàn ông khác sao? “ - Fanya nhếch mép cười khi thấy ánh mắt của Cửu Mạnh khẽ dao động trước những lời khiêu khích, rồi cô ta nói tiếp - “ Tỉnh táo lại đi, những thứ mà Ảnh Quân có được từ Trương Mỹ, sự dịu dàng, sự ngọt ngào, sự chiều chuộng, vốn dĩ là của anh.

Giờ đã đến lúc anh lấy lại những thứ từng thuộc về mình đấy.


Sau khi nghe những lời nói từ Fanya, Cửu Mạnh như bị tẩy não.

Nghĩ đến cảnh tượng Trương Mỹ nở nụ cười tươi như hoa, sáng như ngọc với Ảnh Quân, trong lòng anh liền nổi lên sự ghen ghét Ảnh Quân đến tận xương tuỷ.
“ Về đề nghị của cô, tôi đồng ý.

Nhưng bàn về việc đó sau đã, giờ tôi phải đi gặp đối tác.

“ - Cửu Mạnh vừa nói vừa lấy từ trong túi áo ra một tấm danh thiếp đưa cho Fanya rồi nói - “ Đây là danh thiếp của tôi, cần gì thì cứ liên lạc.


“ Khoảng thời gian sau này, tôi chắc chắn sẽ làm phiền anh dài dài đấy.


Cô ta nở nụ cười quyến rũ nhìn anh đáp.
Cửu Mạnh “hừ” một cái rồi đi nhanh về phía chiếc xe hơi màu đen bóng loáng, sang trọng kia.

Fanya đưa mắt nhìn theo chiếc xe đang khuất dần khỏi tầm mắt, cô ta nhếch mép nở nụ cười tràn ngập sự nguy hiểm.
Ha, cứ chờ đi Trương Mỹ, ngày tàn của cô sắp tới rồi, Fanya nghĩ thầm.
Dường như kế hoạch của Fanya đã thành công được một phần ba rồi, không cần biết cô ta đang mưu tính chuyện gì, nhưng chắc chắn lần này âm mưu của cô ta sẽ thâm độc hơn rất nhiều.
Hiện tại bây giờ Fanya không có nhiều thời gian nữa, cô còn rất nhiều việc phải làm trước khi đi “điều trị bệnh”.

Chính vì thế, ngay ngày hôm sau, Fanya đã hẹn gặp mặt Cửu Mạnh.
Cô ta đến trước tận mười lăm phút vì quá háo hức.

Cũng phải thôi, càng có thêm đồng minh thì “ngày tàn” của Trương Mỹ càng đến gần.

Cửu Mạnh đến địa điểm gặp mặt, nhìn ngang lướt dọc, cuối cùng anh cũng thấy bóng dáng nhỏ nhắn của Fanya diện một bộ đầm xẻ ngực gợi cảm, bó sát vào cơ thể, lộ ra những đường cong tuyệt đẹp.

Cô đang ngồi nhâm nhi tách trà đang bốc khói nghi ngút, đôi môi căng mọng, đỏ như hoa hồng nở nụ cười đằm thắm, ngọt ngào như thiếu nữ đang tương tư.
Chỉ cần lướt mắt qua thôi, chắc chắn những ai nhìn thấy sẽ say đắm vào thứ “mật ngọt chết người” ấy.

Làm sao họ biết được điều gì đã khiến cho nàng thơ ấy mỉm cười hạnh phúc như thế, họ chỉ nghĩ đơn giản rằng cô ấy đang chờ người yêu mình tới.

Nhưng sự thật đáng sợ hơn rất nhiều, Fanya mỉm cười như thế là vì trong đầu cô đang nghĩ đến cảnh tượng Trương Mỹ ngã gục xuống sàn, hay tim ngừng đập ngay trên giường bệnh, và nhiều nhiều cảnh tượng khác nữa.
Ôi, thật thích quá đi! Chỉ cần nghĩ đến thôi là rạo rực hết cả người rồi! Fanya phấn khích thầm nghĩ.
“ Xin lỗi, đã để cô chờ lâu rồi.


Giọng nói của Cửu Mạnh đã kéo cô ta về lại với thực tại.

Fanya giật mình ngước lên nhìn anh.
“ Không sao, là do tôi đến sớm thôi.

Anh ngồi đi.

Anh muốn uống gì không? Để tôi gọi phục vụ giúp anh.


“ Không cần.

Đừng vòng vo nữa, vào thẳng vấn đề đi! Tôi không rảnh để mà ngồi đây nghe cô tâm sự về ‘cuộc tình’ của cô đâu.


Cửu Mạnh lạnh lùng, cau mày nhìn Fanya.
Ngay từ ban đầu, anh đã chẳng muốn tiếp xúc gì với cô ta.


Không cần biết tính cách Fanya có như thế không, nhưng vì nhìn điệu bộ lả lướt, không đứng đắn ấy của Fanya là anh chẳng thích chút nào.

Chẳng qua là do chuyện này có liên quan đến Trương Mỹ nên Cửu Mạnh mới miễn cưỡng hợp tác với Fanya.
“ Anh nôn nóng quá đi.

Thôi được rồi, để tôi nói luôn.

Tôi cần anh theo dõi động thái của Trương Mỹ và Ảnh Quân trong khoảng thời gian trong phải vào bệnh viện chữa trị.

Mọi chuyện đều phải được báo cho tôi biết, chỉ cần như thế thôi.

Những việc khác, tôi sẽ tự lo liệu.


“ Cô định làm gì Trương Mỹ? “
Hai mắt anh đanh lại, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc nhìn Fanya.
“ Đừng lo, tôi sẽ không làm hại đến tính mạng của ‘cô vợ cũ yêu dấu’ của anh đâu.


Fanya nở nụ cười dịu dàng, nhưng sâu trong ánh mắt như đang che giấu điều gì đó mà người khác không thể nhìn thấu được..


Bình luận

Truyện đang đọc