CẦU MA

Trong tích tắc ba người bọn họ nhìn về phía gương thủy tinh thì trong Đệ Ngũ Chân Giới, Tô Minh đã khoanh chân đả tọa gần trăm năm bỗng mở mắt ra.

Trong mắt là một mảnh bình tĩnh, nhìn pho tượng mẫu thân trước mắt, Tô Minh khẽ thở dài:

- Sở dĩ ta có thể nhìn thấy pho tượng mẫu thân ở đây là bởi vì ta đã từng thấy mẫu thân của ta. Ta chưa từng thấy Tô Hiên Y nên pho tượng của hắn không đầu. Ta cũng chưa từng thấy Tô Minh lão tổ nên pho tượng của hắn cũng là không đầu.

Tô Minh đứng lên nhìn về phía Tố Minh Tinh.

- Ngôi sao này giống y như ta tưởng tượng.

- Thế giới này cũng giống y như ta tưởng tượng...

Tô Minh lắc đầu, cả người bước vào hư không, chỉ trong phút chốc đã xuất hiện trong tinh không.

- Năm đó ta tưởng tượng bản thân đang đến gần ngôi sao này nên Tố Minh Tinh đã xuất hiện. Hôm nay ta nghĩ, trước mắt ta hẳn là Đệ Ngũ Minh Hà.

Tô Minh lẩm bẩm, cúi đầu rồi ngẩng đầu lên. Đệ Ngũ Minh Hà đã xuất hiện trước mắt hắn.

Hắn thấy được thi thể trong dòng sông, cả đám chỉ lộ tấm lưng chứ không thấy chính diện.

- Đây là do ta tưởng tượng ra, ta cũng chưa nhìn thấy bộ dáng của các ngươi cho nên ta không nghĩ được bộ dáng bất đồng giữa các ngươi.

Tô Minh lắc đầu rồi bước vào tinh không.

- Mặc dù không muốn tin tưởng nhưng trăm năm trước, giây phút mà ta nhìn thấy pho tượng, ta đã đoán được nơi này không phải Đệ Ngũ Chân Giới, nơi này cũng không có Tố Minh Tinh.

- Đệ Ngũ Chân Giới chân chính không ở đây. Nói dối hay lắm, nói dối như cuội!

Trong mắt Tô Minh lộ ra vẻ sắc bén.

Trong tích tắc Tô Minh nói ra những lời này, tinh không xung quanh hắn bỗng mạnh mẽ run rẩy rồi hóa thành vụn phấn biến mất. Tất cả các hư ảnh đều biến mất, cả hư vô chợt vặn vẹo rồi biến thành một cái hình cung.

Hình cung này là do cả tinh không cong lên tạo thành. Bộ dáng của nó từ từ xoay tròn quanh Tô Minh, đặt chính diện trước Tô Minh.

Tâm thần Tô Minh chấn động. Bởi vì hắn thấy sau khi tinh không cong đi thì hiển hiện trước mặt hắn là một cái mặt nạ khổng lồ!

Minh hà màu trắng là một đạo tuyến trên mặt nạ, mà hai cái động hư vô ở hai bờ Minh Hà năm đó như hai con mắt nay lại thành con mắt trống rỗng trên mặt nạ.

Tô Minh tuyệt đối không quên mặt nạ này. Năm đó, khi ở Âm Tử Chi Địa, hắn đã bị bắt đeo mặt nạ này trên mặt, mặt nạ tuyệt ngăn cách thất tình lục dục!

Bởi vì mặt nạ này mà Tô Minh đi tới Thần Nguyên Tinh Hải. Hôm nay, sau hơn một nghìn năm, hắn lại nhìn thấy mặt nạ này một lần nữa. Trong giây lát, Tô Minh bỗng hiểu ra.

- Năm đó nói đi tìm vua của các ngươi cũng giống như tin đồn cổng vào Đệ Ngũ Chân Giới ở đây, tất cả đều là một âm mưu! Âm mưu này không chỉ lừa gạt mình ta mà còn có Nhất đại Man Thần Liệt Sơn Tu!

Ánh sáng trong mắt Tô Minh chớp động mãnh liệt. Giờ phút này hắn đã hoàn toàn hiểu rõ.

- Đây là truyền thừa tìm người thủ hộ Đệ Ngũ Hải. Bốn người đeo mặt nạ truyền thừa... Nếu ta đoán không sai, mặt nạ vốn dĩ không phải bốn mà là năm!

- Sau hỉ nộ ai oán còn có mặt nạ tuyệt, đoạn tuyệt thất tình lục dục. Năm đó, giây phút ngươi bắt ta đeo mặt nạ đi tới Thần Nguyên Tinh Hải, ngươi cũng không phải để ta tìm vua của các ngươi, cũng không phải tìm kiếm cổng vào Đệ Ngũ Chân Giới mà ngươi để ta ở đây trở thành sứ giả thủ hộ!

- Ta cũng đã hiểu vì sao Liệt Sơn Tu ban đầu vẻ mặt phức tạp và mờ mịt như vậy. Sợ rằng khi đó hắn cũng phát giác ra đầu mối nhưng cuối cùng vẫn bước vào âm mưu của ngươi.

- Bốn người đeo mặt nạ này, một người trong đó chính là Liệt Sơn Tu!

Tinh mang trong mắt Tô Minh nhanh chóng chớp động. Giờ phút này hắn đã hiểu ra khiến đầu óc được khai sáng trong chớp mắt.

Tô Minh lại càng chấn động tâm thần vì hắn nghĩ tới sư tôn Thiên Tà Tử. Hắn gần như có thể khẳng định nếu Thiên Tà Tử còn sống thì một trong bốn người đeo mặt nạ nhất định sẽ có một người là Thiên Tà Tử!

Cho dù là Liệt Sơn Tu hay Thiên Tà Tử, Tô Minh, ba người bọn họ đều có một đặc điểm chung, đó là đến từ Âm Tử Chi Địa!

Nếu thật sự như vậy, tâm thần Tô Minh lại chấn động một lần nữa. Trong bốn người thì người thứ ba, thứ tư là ai?

- Đeo mặt nạ này lên rồi trở thành đại sứ giả Ám Thần Hải thứ năm. Người đeo mặt nạ tuyệt, ngươi có thể biết được tất cả những gì ngươi muốn biết, ngươi sẽ biết được bí mật liên quan đến Tam Hoang Đại Giới, Đệ Ngũ Chân Giới, Tố Minh Tộc.

- Trở thành sứ giả tuyệt, ngươi sẽ không còn phiền não nữa, không còn nghi ngờ nữa, ngươi sẽ có cuộc sống vĩnh hằng!

- Đây là vận mệnh của ngươi, ngươi không thể nào phản kháng được. Giây phút ngươi đeo mặt nạ lên rồi bị đưa vào Thần Nguyên Tinh Hải, quỹ tích vận mệnh của ngươi đã được quyết định, chỉ sợ cho dù ngươi có thay đổi thế nào thì vẫn không thể nào chạy trốn được. Vận mệnh của ngươi là vận mệnh trở thành sứ giả Ám Thần Hải, trở thành người mang mặt nạ tuyệt!

Âm thanh tang tương lạnh lùng mang theo uy áp cuồn cuộn ầm ầm truyền ra từ mặt nạ khổng lồ trong tinh không.

Âm thanh này Tô Minh không thể nào quên được. Âm thanh này chính là ý chí viễn cổ năm đó trong Âm Tử Chi Địa đã dùng tính mạng ba người sư huynh để bắt hắn đeo mặt nạ lên.

- Ngươi không thể nào từ chối, ngươi không thể từ chối, ngươi cũng không có tư cách từ chối. Ngươi là người bị chọn. Ngươi là sứ giả tuyệt của ta!

Âm thanh vang vọng, chấn động hư vô. Mặt nạ khổng lồ do tinh không tạo thành bỗng nhiên ầm ầm bao phủ Tô Minh lại.

Một luồng uy áp mãnh liệt chợt ngưng tụ trên người Tô Minh khiến Tô Minh không thể nào di động được. Nhưng trong tích tắc uy áp này phủ xuống, Tô Minh thấy mình không thể nào động đậy được thì đột nhiên phân thân vốn dĩ không trên thân thể bỗng nhiên truyền ra một luồng lực lượng khiến thân thể thoáng cái khôi phục năng lực hoạt động bình thường.

Luồng lực lượng này, chuẩn xác mà nói thì cũng không phải lực lượng mà là khí tức!

Khí tức này liên miên như ý chí tối cao ầm ầm đối kháng với mặt nạ.

Tô Minh có thể cảm nhận được khí tức này đến từ Đạo Thần Chân Giới. Đây là lực lượng số mệnh, là cả số mệnh của Đạo Thần Chân Giới, mạnh mẽ quấy nhiễu tất cả. Bởi vì thân thể Đạo Không là thứ số mệnh Đạo Thần Chân Giới sủng ái, vậy mà hôm nay lại có lực lượng ngoại giới có thể tương tranh mãnhh liệt với số mệnh này.

- Tô Hiên Y, cho dù ngươi đã gần như xong đời mà vẫn cố ý đưa đến thân thể như vậy rồi để người này sở hữu số mệnh. Nhưng lão phu đã sớm biết đến chuyện này, há có thể để ngươi thành công?

Mặt nạ gào thét tới, âm thanh tang thương lạnh lùng vang vọng rầm rầm.

Trong tích tắc âm thanh này vang vọng, mặt nạ khổng lồ này lập tức mạnh mẽ chuyển mình rồi đưa lưng về phía Tô Minh. Vô số tơ mỏng màu trắng từ trong đó mạnh mẽ chui ra, ngọ nguậy khuếch tán, thoạt nhìn vô cùng khủng bố. Những thứ tơ trắng kia lần lượt thay đổi rồi tạo thành một khuôn mặt khổng lồ.

Khuôn mặt này mang theo vẻ tang thương, thần sắc chết lặng giống như chỉ là một tấm da người bị những tơ mỏng màu trắng kia liên tục tu bổ. Nó chạy thẳng tới chỗ Tô Minh, lập tức đụng thẳng vào lực lượng số mệnh vô hình.

Tiếng rầm rầm vang vọng. Âm thanh tang thương từ chiếc mặt nạ cũng khuếch tán ra.

- Vì ứng phó số mệnh Đạo Thần của ngươi mà lão phu đã chuẩn bị mấy ngàn năm để ngưng tụ vận rủi của Đạo Thần Giới, phá giải số mệnh mà ngươi đưa tới. Tán cho lão phu!

Lời vừa nói ra, âm thanh nổ vang kinh thiên động địa lập tức chấn động tám phương tinh không. Số mệnh Đạo Thần đến từ phân thân trên người Tô Minh lập tức bị cuốn ra rồi trực tiếp bị phá hủy trong tiếng nổ vang.

Không có số mệnh Đạo Thần, những sợi tơ lại tạo thành mặt nạ rồi tản ra, hóa thành vô số sợi tơ nhỏ ngọ nguậy một lần nữa rồi chạy thẳng tới Tô Minh, nhanh chóng thu nhỏ lại trong tinh không. Nhưng ngay trong nháy mắt nó tới gần Tô Minh thì một luồng khí tức Ách Thương ầm ầm bộc phát ra, phía sau lưng hắn xuất hiện phân thân Ách Thương.

- Chỉ là một Ách Thương nho nhỏ, nếu lúc toàn thịnh thì cũng có chút bản lĩnh, dù sao sinh mệnh bên trong cũng là cấp Diệt Sinh. Nhưng hôm nay ngươi đã như vậy, vỡ vụn cho ta!

Âm thanh lạnh lùng lại vang vọng lần nữa. Rầm một tiếng, toàn thân Tô Minh tràn ngập máu tươi, phân thân Ách Thương phía sau hắn chợt bị chia năm xé bảy.

- Đây là vận mệnh của ngươi, vận mệnh mà ngươi không thể nào tránh né, ngươi là sứ giả Tuyệt của lão phu!

Âm thanh lạnh lùng sục sôi. Mặt nạ trong tinh không không ngừng thu nhỏ lại rồi hóa thành bình thường, thoáng cái đã bao phủ trên gương mặt Tô Minh. Vô số tơ mỏng màu trắng điên cuồng chui vào trong da thịt Tô Minh, bám chặt vào huyết nhục của hắn, muốn mạnh mẽ đeo mặt nạ này lên người Tô Minh một lần nữa.

- Từ nay ngươi không có tên, ngươi chỉ có gọi, gọi ngươi là Tuyệt!

Âm thanh lão giả vang lên. Toàn thân Tô Minh chấn động. Mặt nạ này bao phủ lên mặt hắn làm toàn thân đau đớn kịch liệt, trong mắt hắn lộ ra vẻ điên cuồng.

- Mảnh nhỏ màu đen, Diệt Sinh Chủng, phá vỡ mặt nạ này cho ta, tìm ra thiếu sót của nó!

Tô Minh gào thét trong nội tâm. Diệt Sinh Chủng trong linh hồn hắn bỗng nhiên tản mát ra quang mang cường liệt. Tia sáng này lập tức tản ra từ trong linh hồn Tô Minh, xuyên thấu thân thể rồi mạnh mẽ bộc phát ra phía ngoài.

Tia sáng này lần lượt thay đổi chín loại màu sắc. Sau thân ảnh Tô Minh mơ hồ xuất hiện một thân ảnh khác. Đây là một lão giả mặc áo bào trắng, tồn tại trên trời cao áp đảo chúng sanh.

Đó là Diệt Sinh lão nhân.

Chẳng qua trong mắt Diệt Sinh lão nhân lại là sự điên cuồng của Tô Minh. Tay phải của hắn từ từ giơ lên rồi đụng vào mặt nạ. Trong tích tắc đụng vào mặt nạ này, mặt nạ liền phát ra âm thanh thê lương thảm thiết như nó có sinh mệnh vậy. Dưới tiếng kêu thảm thiết, tay phải Tô Minh nhanh chóng biến hóa như đang phân giải toàn bộ cấu tạo trong đó vậy.

Cũng chính vào giờ phút này, âm thanh già nua đến từ mặt nạ cũng tốt, đến từ hư vô cũng được lần đầu tiên đã lộ ra vẻ hoảng sợ mau chóng vang vọng.

- Đây... là... Diệt Sinh lão nhân. Ngươi là Diệt Sinh thế hệ này. Chuyện này không thể nào, chuyện này...

Âm thanh kia lần đầu tiên kinh hoảng, lộ ra vẻ rung động trước nay chưa từng có. Mặt nạ bị tay phải của Tô Minh chạm vào lập tức hòa tan rồi tiêu tán tầng tầng lớp lớp, lộ ra khuôn mặt Tô Minh.

Uỳnh một tiếng, trong tích tắc mặt nạ tiêu tán, hư vô xung quanh bị phá hủy toàn bộ, tầng tầng vỡ vụn. Tất cả nơi này đều tan thành phấn vụn. Theo đó, âm thanh không cam lòng của lão giả vẫn vang vọng trong hư vô.

- Ô Sơn... Tiểu Hồng... mảnh nhỏ... Diệt Sinh Chủng, Tô Hiên Y, thì ra ngươi phản kích ở đây. Lão phu không cam lòng, không cam lòng!

Rầm!

Hư vô hoàn toàn vỡ nát lộ ra Đệ Ngũ Hải. Thủy tinh quét ngang bốn phía trở thành một luồng gió lốc màu lam cuồng bạo mạnh mẽ nhất thổi qua cả Đệ Ngũ Hải.

Bình luận

Truyện đang đọc