CHÀNG RỂ SIÊU CẤP CỦA NỮ THẦN

Chương 556:

 

*Tìm? Tao thấy mày phải bò ở chỗ này rồi! Đánh cho tao!”

 

Không biết là ai rống lên một tiếng, toàn bộ mọi người đều xông lên, chính là phải động thủ quyền cước với Lâm Dương.

 

Hiện trường nháy mắt lộn xộn không chịu được…

 

Nhưng vào lúc này, một tiếng rồng giận vang lên.

 

“Tất cả dừng tay lại cho tai”

 

Giọng nói này phát ra, toàn bộ người nhà họ Lương ngừng lại, đám người cùng nhau nhìn ra ngoài.

 

Lại thấy vài người đàn ông bước nhanh tới.

 

Lâm Dương cũng nhìn xem, mày tức khắc nhíu chặt lại.

 

Bèn thấy một người đàn ông trung niên mặc đường trang cũ nát bước nhanh đi đến chỗ đám người.

 

Người này vẻ mặt nghiêm túc, có một khuôn mặt chữ điền, hai hàng lông mày dày rậm, miệng rộng, trán cao rộng, nhưng lưng lại hơi gù.

 

“Ông Nghiêm!”

 

“Ông Nghiêm!”

 

“Chào ông Nghiêm!”

 

Người nhà họ Lương ở chung quanh nhìn thấy người đàn ông trung niên này, đều cùng gật đầu chào hỏi.

 

Tuy rằng bọn họ chào nhiệt tình vô cùng, nhưng Lâm Dương lại nhạy cảm phát hiện, trên mặt mỗi người có một chút châm chọc cùng khinh thường.

 

Sự tôn trọng của bọn họ, đều không phải xuất phát từ trong lòng.

 

“Ùm: Người đàn ông trung niên gật đầu với đám người, tiếp đó liền đi qua, đứng ở trước mặt Lâm Dương.

 

Lâm Dương nhắm hai mắt lại, không nói gì.

 

Người này, anh biết, nhưng mà anh tin chắc rằng người này chưa chắc có thể nhận ra anh.

 

Nhưng ông ấy xuất hiện, nhất định là quan hệ với Lương Sinh và Lương Hồng Anh, e rằng thân phận của Lâm Dương, ông ấy cũng biết…

 

Sự thật chính là, lúc này chỉ có người này mới có thể ngăn cản anh.

 

Bởi vì người này chính là chồng của Lương Thu Yến, Lương Phong Nghiêm!

 

Lương Phong Nghiêm là người rất nghiêm túc và cũng rất truyền thống, Lương Thu Yến sau khi nhận anh làm con nuôi, Lương Phong Nghiêm cũng không có phản đối, có đôi khi cũng sẽ chơi đùa với Lâm Dương, nhưng chung quy cũng không tiếp xúc nhiều lắm với Lâm Dương, nhưng mà xem mặt mũi của Lương Thu Yến, Lâm Dương cũng vẫn là sẽ cho ông ấy một chút ít tôn trọng…

 

“Lâm… Anh Lâm, anh cùng tôi tới đây trước, tôi nói với anh vài câu… Có thể chứ?” Ánh mắt Lương Phong Nghiêm phức tạp nhìn Lâm Dương, chậm rãi mở miệng nói.

 

“Ông cũng muốn khuyên tôi?” Lâm Dương khàn khàn nói.

 

Anh không chỉ ra mặt vì Tô Nhan, mà còn ra mặt vì Nghiêm Thu Yến, chẳng lẽ Lương Phong Nghiêm cũng muốn đối đầu với anh.

 

Điều này đau lòng đến cỡ nào?

 

Nhưng mà, Lương Phong Nghiêm lại nắm chặt Liền xem một người ăn mặc cũ nát đường trang trung niên nam tử bước nhanh triều đám người đi tới.

 

Người này biểu tình nghiêm túc, có một trương mặt chữ điền, hai hàng lông mày thực nùng, miệng khoan, cái đầu pha cao, nhưng bối có chút đà.

 

“Nghiêm gial”

 

“Nghiêm gia!”

 

“Nghiêm gia hảo!”

 

Chung quanh Lương gia người nhìn thấy tên này trung niên nam tử, sôi nổi gật đầu chào hỏi.

 

Tuy rằng bọn họ kêu thực nhiệt tình, nhưng lâm dương lại nhạy cảm phát hiện, mỗi người trên mặt đều có vài phần châm chọc cùng khinh thường.

 

Bọn họ tôn trọng, đều không phải phát ra từ nội tâm.

 

“Ân”

 

Trung niên nam tử triều đám người gật gật đầu, tiện đà đi qua, đứng ở lâm dương trước mặt.

 

Lâm dương đóng lại hai mắt, không nói gì.

 

Người này, hắn nhận thức, bất quá hắn tin tưởng người này chưa chắc có thể nhận ra hắn tới.

 

Nhưng hắn xuất hiện, khẳng định là cùng lương sinh cập lương hồng anh có quan hệ, chỉ sợ lâm dương thân phận, hắn cũng biết…

 

Sự thật cũng là, lập tức chỉ có người này có thể ngăn cản hắn.

 

Bởi vì người này chính là lương thu yến trượng phu, lương phong nghiêm!

Bình luận

Truyện đang đọc