CHIẾN THẦN CUỒNG PHONG

Chương 356:

Nhìn thấy Dương Hổ, Dương Tranh, thập đại kim cương xuất hiện, Quách Lỵ sợ tới mức cả người run rẩy.

Cô là người địa phương tỉnh lỵ, tất nhiên biết nhà họ Dương đại diện cho cái gì.

Trong giới xã hội đen tỉnh lỵ, Dương Hổ là bá chủ hoàn toàn xứng đáng!

Nhưng thứ tuyệt vọng hơn còn ở phía sau. Lại có thêm mười mấy người đàn ông trung niên lục tục đi vào nghĩa trang.

“Đó là Sở Diêm Vương, khống chế một nửa chỗ ăn chơi trong tỉnh, tàn nhẫn độc ác, phàm là kẻ địch đối đầu với ông ta, đều bị đánh gãy gân tay gân chân!”.

“Còn có ông chủ Mã, mở bảy tám sòng bạc ngầm, nuôi mấy trăm đàn em, cho dù là đại lão bạch đạo, cũng phải cho ông ta vài phần thể diện!”.

“Đại ca đông nam thành thế mà cũng tới!” Quách Ly nhìn tới ngây ngẩn.

Đó đều là các đại lão ghê gớm nhất trong tỉnh, tuỳ tiện chọn một người, cũng là người hô mưa gọi gió.

Cho dù lúc anh trai cô còn sống cũng không thể địch nổi. Ai ngờ bây giờ, nhiều đại lão như vậy lại tề tựu ở đây! “Ha ha ha…

Đột nhiên, Lăng Nguỵ bật ra một tràng cười to sung sướng, từ xa nhìn lại Tân Vũ Phong.

“Thằng nhóc thối tha, không ngờ tới đúng không? Nói thật cho mày biết, mấy thằng con trai của mấy đại lão đó đều cùng hại chết Quách Thường Lân với tao! Mày cho rằng cầm được video là có thể lợi dụng điểm yếu uy hiếp tạo, không ngờ tới… lúc này đã chọc phải tổ ong vò vẽ!”

“Không chỉ có nhà họ Lăng bọn tao, tất cả gia tộc tham dự việc này đều sẽ không bỏ qua cho mày! Cho dù bây giờ mày giao video ra thì cũng muộn rồi!”

“Không hổ là cậu Lăng”.

Tô Kỳ Hoa ôm cánh tay của Lăng Nguy, dáng vẻ chim nhỏ nép vào người, sau đó lại trợn mắt với Tần Vũ Phong.

“Họ Tần, không phải lúc trước mày rất trâu bò à, sao giờ lại không nói nữa đi? Mày thật sự có thể đánh nhau, nhưng thêm nhiều gia tộc như vậy, một giây là bóp chết mày!”

“Bọn mày đôi nam nữ chó má này! Hại chết anh trai tao, giờ còn hãm hại anh phong, bọn mày sẽ không được chết tử tế!”

Quách Ly cắn chặt hàm, siết chặt nắm tay, nước mắt lại tràn mi mà chảy ra.

Nhưng đối diện với nhiều kẻ địch như vậy, Tần Vũ Phong không những không sợ, còn nhìn quét tất cả mọi người ở hiện trường, ngạo nghễ mở miệng: “Như vậy cũng tốt! Nếu kẻ thù đều đã tề tựu đủ, cũng đỡ phải để tao đi tìm cả một đám, trực tiếp một lưới bắt hết!”.

Cái gì?!

Nghe thấy lời này, đám đại lão đông đảo đối diện đều ngớ ra, trăm triệu lần không ngờ tới Tần Vũ Phong lại có suy nghĩ lớn như vậy, hình như hoàn toàn không đặt bọn chúng vào trong mắt.

“Đã chết tới nơi còn dám mạnh miệng?”.

Dương Hổ hừ lạnh một tiếng, sau đó vẫy tay, sai bảo con nuôi của mình nói: “Đại kim cương, đi đánh nát hàm răng của nó, xem nó còn dám nói ra mấy cái lời mạnh miệng như vậy nữa hay không?”

Đại kim cương gật đầu. .

So tuổi, gã không phải lớn nhất trong thập đại kim cương, nhưng thực lực lại mạnh nhất, đã sắp đụng tới đường biên của võ đạo tông sư, cho nên xếp hạng đầu tiên.

“Hừ!” Đại kim cương gầm lên giận dữ, cơ thể vốn cường tráng lại phồng lên lần thứ hai, gân cốt trong cơ thể vang như sấm, ngay cả quần áo cũng bị căng rách ra, lộ ra nửa người trên cường tráng. Cơ bắp kia như giội đồng đúc thiết, tràn ngập cảm giác sức mạnh bùng nổ, như là chí một cú đánh tuỳ tiện cũng có thể mở núi nứt đá.

“Không hổ là con nuôi của Hổ gia!” “Uy thể như thế, đủ để đánh ở Dương Hải đến không có đối thủ đó!”

“Cho dù bắt con này đến từ biên giới phía Bắc, cũng tuyệt đối không phải đối thủ của đại kim cương!”.

“Tao dám cá rằng, chưa tới mười chiêu nó sẽ bại trận, răng rơi đầy đất!”

Những đại lão kia bàn tán sôi nổi, tất cả đều coi trọng đại kim cương, cho rằng Tần Vũ Phong phải thua là chắc chắn rồi.

“Xong rồi! Đều do tớ không tốt, liên luỵ đến anh Phong!”. Quách Ly nước mắt rơi đầy mặt, trong lòng vô cùng tự trách. “Ly Ly, đừng sợ! Tần Vũ Phong rất lợi hại” . Lâm Kiều Như nhéo cánh tay của Quách Ly, nhẹ giọng an ủi.

Ở Dương Hải cô đã sớm nhìn thấy bản lĩnh khủng bố của Tân Vũ Phong từ sớm rồi, tất nhiên không lo lắng gì.

“Vào!”

Đại kim cương nhanh như hổ đói vồ mồi, vùng nắm tay về phía mặt của Tần Vũ Phong, muốn chiến thắng trong một chiêu.

“Không chịu nổi một đấm!” Tần Phong phát ra tiếng cười lạnh, năm ngón tay thành vuốt, trực tiếp chộp lấy nắm tay của đại kim cương.

Bình luận

Truyện đang đọc