CHIẾN THẦN CUỒNG PHONG

Chương 594: Trận chiến vẫn chưa kết thúc

Tất cả đều bày ra bộ dạng không tin vào mắt mình.

Không ai có thể tưởng tượng được Tân Vũ Phong, người bị gọi là nhát gan, lảng tránh trước sự khiêu khích của Vương Tây Hàn, lại đến mức mọi người coi thường Tân Vũ Phong, hóa ra lại kinh người như vậy!

Anh ta đã đánh bại Hoạt Diêm Vương chỉ với một lòng bàn tay!

Vương Tây Hàn, người đã khiêu khích Tân Vũ Phong bằng mọi cách có thể trước đó, đã bị Hoạt Diêm Vương giết chết chỉ trong một chiêu!

Nhưng hiện tại, Tần Vũ Phong chỉ có một chiều là có thể đẩy lùi Hoạt Diêm Vương ra xa trăm mét!

Hoàn toàn bị đảo lộn!

Chẳng trách Tân Vũ Phong không muốn cùng Vương Tây Hàn cắt gọt mài dũa, chỉ sợ sẽ chẳng lọt vào mắt anh ta nữa ư?

Thế nhưng điều này cũng chứng tỏ là thực lực của Tân Vũ Phong vượt xa hơn cả Vương Tây Hàn, hơn cả Hoạt Diêm Vương!

Sở dĩ Hoạt Diêm Vương mạnh như thế là bởi vì ông ta tu luyện môn võ tà môn mà chiêu thức mà Tần Vũ Phong thi triển lại giống như thần thông, rõ ràng là môn võ chính đạo!

Việc tu luyện môn võ chính đạo so với tu luyện tà đạo còn khó hơn nhiều lần!

Thực lực của Tân Vũ Phong rốt cuộc khủng khiếp đến thế nào?

Trong chốc lát tất cả mọi người, bao gồm Hàn Cam Vọng, Hàn Sướng Âm, Lý Tống La, Thẩm Chiêu dường như thấy được chiếc phao cứu mạng.

Lý Tống La và Thẩm Chiêu thì lại sợ Hoạt Diêm Vương còn chiêu cuối nữa, lại một vòng nữa sẽ lặp lại.

Hai người bò về phía Tân Vũ Phong, hét lên: “Cậu Tần, cậu Tần cứu tôi!”

“Trước đây hai người chúng tôi có mắt mà không thấy thải sơn, vô ý mạo phạm đến cậu Tần, vẫn mong cậu Tân từ bi lượng thứ, cứu chúng tôi với!”

Cho dù hai người nói như vậy thế nhưng Tần Vũ Phong vẫn như cũ lạnh lùng, còn về hai người nhà họ Hàn kia, cũng không cách nào chiếu cố bọn họ.

Hàn Cam Vọng và Hàn Sướng Âm đều chìm trong sự kinh ngạc.

Nhất là Hàn Cam Vọng, trải qua bao năm thăng trầm cũng chưa từng thấy một thanh niên trẻ tuổi nào mà mạnh như vậy, lầm bẩm: “Cậu Tân còn trẻ như thế mà thực lực thì lại có thể sánh với những cao thủ của Long Bảng!”

Trước đây Hoạt Diêm Vương đã từng nói ông ta có thể Thần quyền vô địch thứ hai Hướng Bắc Minh thể nhưng bây giờ Tần Vũ Phong chỉ cần một cước đã đá văng Hoạt Diêm Vương.

Thực lực của Tần Vũ Phong chỉ sợ đã đủ để so sánh với những cao thủ của Long Bảng!

Hàn Sướng Âm cũng vô cùng ngạc nhiên nói: “Anh Tân còn trẻ như vậy, trông cũng không hơn cháu là bao mà lại mạnh như thế, rốt cuộc là thần thánh phương nào…?

Trong lúc mọi người đang âm thầm đoán thân phận của Tân Vũ Phong.

“Ha ha ha..”

Từ xa lại vang lên tiếng cười kinh thiên động địa.

“Đừng mải ăn mừng.”

Hoạt Diêm Vương từ trong đống đổ nát đứng lên, vẻ mặt rất xấu hổ, nhưng vẫn là kiêu ngạo: “Tôi đây chỉ là sơ suất nhất thời, xem ra tôi đã đánh giá thấp cậu rồi”.

“Bây giờ trận chiến còn chưa kết thúc nữa mà.”

Nói xong, thân hình Hoạt Diêm Vương lại lóe lên, trở lại chiến trường, đứng trước mặt Tần Vũ Phong.

Đôi mắt dưới lớp áo choàng đỏ ngầu, ông ta hung hăng chờ Tần Vũ Phong, nói: “Cậu nhóc! Cậu còn trẻ như vậy mà thực lực đã như vậy, còn nhận ra bí thuật” Vô Tướng Thiên Ma Công” của tôi! Nói! Cậu là người ở đầu của môn phái nào?”

Đối mặt với lời chất vấn của Hoạt Diêm Vương, phản ứng của Tân Vũ Phong vô cùng lạnh lùng: “Tôi chỉ là quân nhân phía bắc, không có môn phái”

Câu nói này, ba ngày trước Tân Vũ Phong đã từng nói.

Khi đó, người nhà họ Hàn cùng năm đại tông sư còn phản đối, cho rằng Tần Vũ Phong chỉ là quân nhân phía bắc mà thôi.

Có rất nhiều thường dân gia nhập quân đội ở phía bắc, ai cũng không coi trọng thân phận của Tân Vũ Phong, thậm chí còn trực tiếp coi Tân Vũ Phong là một người vô danh tiểu tốt.

Thế nhưng bây giờ còn ai dám khinh thường Tân Vũ Phong?

Kể cả Tần Vũ Phong có nói mình là quân nhân từ phía bắc thì xét về thực lực và tính khí lãnh đạm của anh chắc chắn cũng không phải là quân nhân bình thường!

Bình luận

Truyện đang đọc