CHỌC GIẬN BẢO BỐI: ÔNG XÃ, CƯNG CHIỀU NHẸ MỘT CHÚT

Editor: May

Tần Thiếu Bạch tự nhận định lực của mình rất tốt, cũng có thể khắc chế tình cảm của mình, mà chính anh cũng cảm thấy, ở cùng nhau chưa hẳn tốt hơn yên lặng thủ hộ, cho nên anh tôn trọng quyết định của Thích Cảnh Nhân, dù là làm trái lòng của mình.

Sau khi rời khỏi nhà họ Thi, Tần Thiếu Bạch đi Ciaos một chuyến, ý định nhìn xem có thể tìm được một chút manh mối hay không.

Hành vi phạm tội Tiêu Thần thừa nhận trước kia đủ để phán bỏ tù anh ta, nhưng ngày hôm sau anh ta bị bắt giữ liền được vô tội phóng thích, đáp án cảnh sát cho ra chính là không có chứng cớ xác thật có thể chứng minh Tiêu Thần phạm tội, vì vậy cảnh sát xóa bỏ khởi tố anh ta.

Rất rõ ràng, là có người khơi thông quan hệ với anh ta.

Về phần người sau lưng là ai, ba người Thi Ngạo Tước, Tần Thiếu Bạch và Tống Trí Kha đều rất rõ ràng, có thể dễ dàng khiến một người sắp ngồi tù tẩy trắng, suy nghĩ một chút cũng không phải là nhân vật đơn giản gì.

Mà người duy nhất đáng để hoài nghi, hơn nữa điều kiện tất cả phương diện đều phù hợp, chỉ có một mình Bắc Mặc.

Anh ta là con trai của đại tướng quân, cũng có thể được coi là nhân vật số một ở giới chính trị, tất cả quan viên địa phương các thành phố thấy anh ta cũng sẽ cung kính anh ta ba phần, muốn cứu một người từ trong tù ra rất dễ dàng, tùy tiện tìm kẻ chết thay là được rồi.

Lo lắng Tiêu Thần thực hiện trả thù, trong ngày ah ta được phóng thích, Thi Ngạo Tước liền phái người đi giám thị anh ta, nhất cử nhất động của đối phương hoàn toàn bị anh khống chế.

Tống Trí Kha là hacker đẳng cấp, xâm nhập máy vi tính Tiêu Thần, có rất nhiều chương trình phòng hộ an toàn cài đặt trong máy vi tính Tiêu Thần, khiến Tống Trí Kha phải dùng bốn tiếng để phá giải.

Quả nhiên anh tra ra được Tiêu Thần nhận được một khoản tiền lớn, có khoảng năm trăm vạn, mà người gửi tiền cho anh ta cũng không có dùng tên thật, chỉ dùng là một cái tên thay thế, gọi là "Bắc Bắc".

Loại người không sử dụng tên thật này không có cách nào chuyển khoản trên trăm vạn, bình thường đều có hạn mức, mà hạn mức cơ bản rất nhỏ. Để tiện vận chuyển, số tiền khá lớn đều không được chuyển ngay, chuyển khoản đều cần sớm hẹn trước, hoàn toàn không thể chuyển khoản một lần trên trăm vạn.

Như vậy xem ra, không thể khinh thường người chuyển khoản cho Tiêu Thần, dám giao dịch lộ liễu trên mạng với Tiêu Thần như vậy, liền nói lên anh ta cũng không lo lắng hậu quả sinh ra từ chuyện này.

"Bắc Bắc" Tống Trí Kha liên tưởng hai chữ này đến Bắc Mặc, mặc dù chưa từng tiếp xúc với Bắc Mặc, nhưng sau khi quen biết Thích Cảnh Nhân anh ngược lại từng nghe Thi Ngạo Tước nhắc qua, Bắc Mặc là người ái mộ Thích Cảnh Nhân, cũng là người theo đuổi.

Vì vậy có thể giải thích được tại sao trong khoảng thời gian này lại phát sinh nhiều chuyện ly kỳ như vậy, là bởi vì hôn ước của Thích Cảnh Nhân và Thi Ngạo Tước, cho nên Bắc Mặc chọn lựa hành động, dùng tiền thu mua người ở sau lưng giở trò.

Biết tra được bản ghi chép chuyển khoản cũng có thể là vô ích, Tống Trí Kha đơn giản ghi chép lại, liền rời khỏi máy vi tính của Tiêu Thần, để tất cả hệ thống của anh ta trở về như cũ.

Lúc Tần Thiếu Bạch đến Ciaos rất đúng lúc, chính là thời gian nghỉ trưa của nhân viên, vào giờ này cũng không có khách hàng nào, cho nên vô cùng yên tĩnh.

Xa xa Tần Thiếu Bạch liền nhìn thấy bên trong quầy bar đứng một người, đưa lưng về phía anh, người nọ đang với tới tay đi lấy rượu trên giá rượu, đại khái là bởi vì chiều cao không đủ, dưới chân cô còn đạp một cái ghế.

Động tác như vậy rất nguy hiểm, hơn nữa ghế là chuyển động, người nọ đứng ở phía trên thân thể loạng choạng, trọng tâm có chút không vững, nhưng đối phương dường như không cảm thấy sợ hãi, duỗi tay nắm chặt một chai rượu, nhảy từ trên ghế xuống, xoay người đặt chai rượu ở trên quầy bar.

Vị trí quầy bar lấy ánh sáng không quá tốt, mặc dù là ban ngày cũng rất tăm tối, cho nên Tần Thiếu Bạch thấy không rõ lắm bộ dáng người nọ, sau khi tùy ý liếc qua, anh liền dời ánh mắt đi.

Bình luận

Truyện đang đọc