CHÚA TỂ CHI VƯƠNG

Triệu Hoành Nghị chính là thanh niên da xanh mà Triệu Phong đánh bại hôm trước.

Anh họ hắn là thiên tài trong nội tộc đệ tử, đột phá Chân Thần từ rất lâu rồi, giờ đã là tứ giai Chân Thần.

- Tại sao ngươi nói những điều này với ta?

Triệu Phong nghe xong hỏi.

Phan Hạo thân là ngoại tộc đệ tử, chủ động tìm hắn rồi khuyên Triệu Phong nhiều như vậy thật khiến hắn khó hiểu.

- Thân là thiên tài Chuẩn Thần, vì muốn theo đuổi Triệu Vũ Phi bất chấp làm tạp dịch đệ tử, ta rất khâm phục cách làm đó của ngươi. Chắc hẳn ngươi thật sự thích Triệu Vũ Phi.

Phan Hạo nghiêm túc nói.

- Thứ hai, ngươi đã đắc tội anh họ của Triệu Hoành Nghị là Triệu Lam Dịch. Mà trong số các nội tộc đệ tử hắn và ta là hai phe đối lập. Lần này ta tới cũng là muốn xem ngươi có thể trở thành người của bên ta không?

Phan Hạo nói.

Sự tranh đấu giữa các nội tộc đệ tử rất ác liệt, vì nó liên quan tới hy vọng trở thành đệ tử hạch tâm của họ.

Nếu thực lực và tiềm lực của Triệu Phong có thể trở thành nội tộc đệ tử thì Phan Hạo buộc phải kéo hắn về phía mình trước.

Triệu Phong gật đầu, xem ra Phan Hạo tới tìm hắn không phải tình cờ.

Nhưng hắn không muốn nhúng tay vào tranh đấu của nội tộc đệ tử.

- Vậy ngươi không phải người theo đuổi Triệu Vũ Phi sao?

Triệu Phong tò mò hỏi.

- Ta cũng coi là phải đi.

Phan Hạo nghĩ một chút mới nói.

Thiên kiêu mỹ nhân thì có ai không yêu chứ. Chỉ là Phan Hạo biết mình không thể được Triệu Vũ Phi chú ý tới, nên cũng không muốn liên quan tới chuyện này.

Nhưng phụ thân hắn ngày nào cũng thúc giục hắn theo đuổi Triệu Vũ Phi, nói gì mà cái duyên phận thì ai nói cho chuẩn được. Chưa biết chừng Triệu Vũ Phi lại thích con trai hắn.

Phan Hạo cũng hết cách, đành làm ra vẻ như là người theo đuổi Triệu Vũ Phi.

- Phan Hạo, ngươi là nội tộc đệ tử, có thể giúp ta chuyển lời tới Triệu Vũ Phi không?

Triệu Phong đột nhiên hỏi.

- Xin lỗi, trong số nội tộc đệ tử ta cũng không phải người nổi trội, Triệu Vũ Phi không thể nào gặp ta đâu.

Phan Hạo cười.

Hắn còn nghĩ, vừa rồi nói nhiều như vậy mà Triệu Phong vẫn chưa nản lòng.

Triệu Phong cúi đầu, xem ra hắn đã đánh giá thấp địa vị của Triệu Vũ Phi trong Linh tộc rồi.

- Với thân phận của ngươi, chưa biết chừng mấy chục năm nữa cũng khó lòng gặp Triệu Vũ Phi, nhưng mà…

Phan Hạo cười cười.

- Nhưng mà sao?

Triệu Phong tâm thần khẽ động, dường như Phan Hạo có chủ ý gì đó.

- Nhưng gần đây một số đệ tử hạch tâm đang muốn tổ chức hội giao lưu, mời các đệ tử hạch tâm, nội tộc đệ tử…

Phan Hạo cười nói.

Triệu Phong biết trong số đệ tử hạch tâm chắc chắn có Triệu Vũ Phi.

- Phan huynh, dẫn ta đi.

Triệu Phong liền nói.

- Ta thấy tốt nhất ngươi đừng đi, hội giao lưu lần này thực ra là Lạc Vũ Chuẩn Thần và Triệu Vũ Phi là nhân vật chính. Đây là hai đại mỹ nhân Linh tộc, gần như tất cả những người theo đuổi họ đều tới…

Phan Hạo khuyên.

Tên tuổi của Triệu Phong đã truyền tới nội tộc đệ tử rồi. Nếu hắn xuất hiện chắc chắn sẽ bị mọi người nhằm vào.

Triệu Phong không nói gì nhưng nhìn Phan Hạo chăm chăm.

- Ngươi muốn đi thật sao?

Triệu Phong không có tư cách tham gia hội giao lưu này.

Cho dù Phan Hạo không nói cho Triệu Phong biết thì đại sự như thế, Triệu Phong cũng sẽ biết thôi.

Hơn nữa tên điên Triệu Phong này chắc việc gì cũng làm ra được.

- Dẫn ngươi đi cũng được, nhưng tuyệt đối đừng làm bừa!

Phan Hạo dặn dò.

Đưa Triệu Phong đi, chỉ cần hắn không gây thị phi là được.

Rồi Phan Hạo nói cho Triệu Phong về nội dung hội giao lưu.

Chiều tối thì Phan Hạo rời khỏi chỗ Triệu Phong.

- Đúng rồi, ngươi có thể yên tâm, Triệu Lam Dịch đang bế quan, trong thời gian ngắn tới sẽ không gây rắc rối cho ngươi. Nhân cơ hội này hãy tận dụng thật tốt tài nguyên tu luyện của ngoại tộc đệ tử để tăng cường thực lực đi.

Trước khi đi Phan Hạo còn dặn.

Hắn có thể nhận ra Triệu Phong che giấu rất kỹ, thực lực có lẽ không tồi, có thể trở thành người bên hắn. Nhưng Triệu Lam Dịch là tứ giai Chân Thần, Triệu Phong không phải đối thủ, nên hắn đặc biệt nhắc nhở.

Phan Hạo đi rồi, Triệu Phong mới bắt đầu bế quan.

Sau khi trở thành ngoại tộc đệ tử, khi Triệu Phong bế quan, người khác không thể làm phiền, càng không thể dùng thần thức thăm dò.

Một tháng sau Triệu Phong rời khỏi cung điện.

Ngoại tộc đệ tử không cần phải làm việc dọn dẹp, nhưng mỗi tháng phải nhận một nhiệm vụ, căn cứ vào độ khó mà nhận thù lao và cống hiến tương ứng.

Trong cung điện nhận nhiệm vụ, hàng ngày đều có rất nhiều nhiệm vụ mới, độ khó từ Bán Thần cho tới thất giai Cổ Thần, chia ra rất rõ ràng để tất cả đệ tử chọn lựa.

Nhiệm vụ ở đây không chỉ có tác dụng lịch luyện mà còn có thể nhận thù lao, cống hiến.

Đúng lúc đó, từ phía xa truyền tới dao động thần lực mạnh mẽ.

Tất cả đệ tử trong điện đều quay ra nhìn.

- Đó là…

Ninh Tiểu Xuyên nhìn ra xa, chỉ thấy một tiểu đội ba người ngồi trên một con yêu thú phi hành tốc độ cực nhanh đang bay về phía này.

Trong Linh tộc có quy định, đệ tử bình thường không được ngồi tọa kỵ phi hành trong Linh tộc.

- Đó là đệ tử hạch tâm Linh tộc.

Một người kêu lên.

Trong ba người thì hai người có huyết mạch Linht ộc.

- Thật oai phong!

Một nữ đệ tử ánh mắt long lanh nhìn thanh niên ngồi đằng trước.

Người đó có dung mạo khiến cả nữ tử cũng phải đố kỵ, cộng với thân thể Linh tộc càng khiến hắn trở nên tuấn lãng, cao quý

Nhưng lúc này hắn ta đang nhìn thẳng Triệu Phong.

- Là hắn!

Thanh niên khiến vạn người chú ý kia và Triệu Phong cùng lên tiếng.

- Nguyên Long, ngươi biết hắn?

Bên cạnh Nguyên Long, một nữ tử dung mạo thanh thuần tò mò hỏi.

- Ha ha, không ngờ ngươi tới được đây.

Nguyên Long bật cười.

Trước đó khi hắn cùng sư tôn tới Đại Lục Vực để đưa Triệu Vũ Phi đi, đúng là có phần coi thường Triệu Phong.

Nhưng lúc này, Triệu Phong đã dựa vào bản lĩnh của chính mình tới Linh tộc và trở thành ngoại tộc đệ tử. Điều này chứng minh Triệu Phong không phải kẻ ngu độn.

Tất cả mọi người trong điện đều kinh ngạc.

Phần lớn bọn họ đều biết Triệu Phong, chính là Chuẩn Thần mà vì theo đuổi Triệu Vũ Phi đã bắt đầu từ tạp dịch đệ tử.

Nhưng họ không ngờ Triệu Phong lại biết Nguyên Long, một đệ tử hạch tâm, thiên tài thật sự của Linh tộc!

- Nhưng ngươi hiện nay lại càng không xứng với Triệu Vũ Phi!

Nguyên Long thản nhiên nói, bỏ qua Triệu Phong, đi vào thẳng trong điện.

Nhưng mọi người xung quanh thì chấn động, xem ra Triệu Phong theo đuổi Triệu Vũ Phi không chỉ mới một hai ngày!

- Chắc tiểu tử này đã theo đuổi Triệu Vũ Phi từ rất lâu rồi.

- Đúng là đánh chết không chừa, cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga!

Một số đệ tử quanh đó bàn tán.

Mãi lâu sau, Nguyên Long và hai người kia nhận thù lao xong, liền rời khỏi đại điện.

Nguyên Long rất thản nhiên nhìn Triệu Phong rồi bỏ đi.

Nữ tử kia thì nửa cười nửa không nhìn Triệu Phong rồi tiến lại gần.

- Còn mấy ngày nữa là tới hội giao lưu, ngươi nhất định phải có mặt đấy.

Nữ tử đó tới gần, truyền âm cho Triệu Phong.

- Hửm?

Triệu Phong cảm nhận được một luồng hương thơm, trong tay hiện ra một thứ.

Khi truyền âm, nữ tử kia đã lặng lẽ đặt thư mời vào tay Triệu Phong.

Triệu Phong tay cầm thư mời, vẻ mặt đầy kinh ngạc nhìn nữ tử đó rời đi.

Bình luận

Truyện đang đọc