- A! Như vậy cũng được sao?
Đám thiên tài của Hắc Nhai Cung và Nguyệt Ma Điện ở gần đó. Đều nhìn Triệu Phong với thân sắc quái dị.
Vào thời điểm tranh đoạt những trân bảo đỉnh cấp, Triệu Phong cũng không xuất một phần lực, vẫn luôn sợ hãi núp ở đằng sau, vô cùng thờ ơ.
Bên phía Tịnh Nguyệt Linh Tông, chỉ có Diệp Yên Vũ là nữ lưu, nhưng lại chiến đấu rất hăng hái, lực áp toàn trường, có thể nói là bậc cân quắc không thua đám mày râu.
Đợi đến khi Diệp Yên Vũ thu hoạch thành quả chiến đấu, hắn lại há miệng yêu cầu một nửa Hồi Sinh Tục Mệnh Thảo. Vô sỉ bực này, ngay cả đám thiên tài của hai phe Hắc Nhai Cung và Nguyệt Ma Điện cũng không nhịn được.
Thế nhưng Triệu Phong lại rất tự tin, bộ dáng trấn định mười phần, dường như chắc chắn Diệp Yên Vũ sẽ đồng ý.
- Ngươi nghĩ hay thật.
Diệp Yên Vũ vừa tức vừa giận, mặt trắng bệch không còn chút máu.
Lúc trước phân chia thi thể của “Bò Cạp Thượng cổ khổng lồ”, Triệu Phong đã xuất lực không ít, thu hoạch túi độc của Bò Cạp khổng lồ, nàng cũng không phản đối. Hơn nữa, lúc nhìn thấy túi độc nhớp nháp máu chảy đầm đìa đó, nàng lại có chút phản cảm, buôn nôn.
Nhưng Hồi Sinh Tục Mệnh Thảo thì lại khác, giá trị của nó vượt xa túi độc của Bò Cạp khổng lồ.
Hơn nữa, Hồi Sinh Tục Mệnh Thảo có giá trị rất cao đối với bất kỳ người nào, vào thời khắc mấu chốt, nó chính là tính mệnh thứ hai.
Huống chi, vào thời điểm mấu chốt, Triệu Phong căn bản không hề xuất ra một phần lực nào, nghĩ đến việc này, trong lòng Diệp Yên Vũ không khỏi tức giận vài phần. Người chăng biết xấu hổ như vậy, nàng cũng do dự không biết có nên đề cử hắn vào Tịnh Nguyệt Linh Tông hay không.
- Dựa theo ước định của chúng ta, ngươi phải ra tay giúp ta ba lượt. Bây giờ, xem như là một lần đi.
Triệu Phong mặt không biểu tình, nói.
Diệp Yên Vũ nghe vậy liền sững sờ. Dựa theo ước định giữa hai người lúc trước, nàng quả thật đã từng nói sẽ ba lần ra tay giúp hắn.
Triệu Phong đã dùng qua một lần, lúc đó hắn muốn nàng hộ pháp cho hắn. Bây giờ, Triệu Phong lại muốn dùng cơ hội thứ hai.
- Ha ha, nội dung của ước định là, nếu như cần, ta sẽ hiệp trợ ngươi, hạn chế trong ba lượt... Nhưng tuyệt đối không hề có vô cớ “tặng”.
Diệp Yên Vũ mỉm cười, nàng cũng không phải loại lương thiện, tùy ý để Triệu Phong chiếm tiện nghi.
- Trợ giúp của ta đối với ngươi, tự nhiên không thể vô điều kiện, không hạn chế được. Chẳng lẽ ngươi bảo ta đi chết, ta liền đi chết sao? Ngươi bảo ta dâng lên hết, ta cũng phải nghe theo?
Diệp Yên Vũ cười lạnh một tiếng.
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu đứng trên vai Diệp Yên Vũ, vỗ trảo khen ngợi, dáng vẻ dường như có chút hả hê.
Triệu Phong nhắm mắt lại, cho dù Diệp Yên Vũ bị mình và Tiểu Tặc Miêu liên thủ “tính toán”, nhưng hiển nhiên cũng không phải loại người coi tiền như rác, tuy rằng nàng đã hứa hẹn sẽ ba lần ra tay trợ giúp, nhưng tuyệt đối cũng không tiện nghi cho mình như vậy.
- Ngươi yêu cầu Hồi Sinh Tục Mệnh Thảo, phải chăng là muốn kéo dài sinh mệnh của một người trọng yếu nào đó? Nếu như ngươi nguyện ý giải trừ Huyết khế với Tiểu Tặc Miêu, ta còn có thể cân nhắc.
Đôi mắt đẹp của Diệp Yên Vũ lóe lên, phỏng đoán nguyên nhân, không ngờ lại tiếp cận tới bảy tám phần sự thật.
- Chẳng qua là thiếu nợ người ta một cái nhân tình mà thôi.
Triệu Phong quay đầu bỏ đi.
Diệp Yên Vũ không đáp ứng, hắn cũng đã dự liệu được loại tình huống này.
Nhưng Triệu Phong không vội, hắn vẫn còn hai phương án dự bị để có thể đạt được Hồi Sinh Tục Mệnh Thảo.
Lúc này, đám thiên tài của ba đại trận doanh vẫn còn vơ vét một ít dị bào quý hiếm còn sót lại bên trong sơn huyệt, Triệu Phong cũng không tham dự vào việc này.
Trải qua một hồi tranh đoạt kịch liệt, ba đại Chân Chủ cấp đều bị thương không nhẹ, nguyên khí đại thương.
Diệp Yên Vũ đi ra khỏi sơn huyệt, tìm một nơi yên tĩnh để tĩnh dưỡng thương thế.
- Tâm thần bị ăn mòn, quả thật là khó chữa trị...
Diệp Yên Vũ khoanh chân ngồi, vẻ mặt có chút tái nhợt.
Chiến đấu với hai đại Chân Chủ cấp, thân thể nàng bị thương rất nhẹ, chủ yếu là tinh huyết hao tổn, đồng thời tâm thần bị ăn mòn.
Dù sao đi nữa, trong lúc chiến đấu, Xích Quỷ và nam tử huyết bào cũng đều phát động bí thuật cấm kỵ, Diệp Yên Vũ ngạnh kháng hai người, thời gian duy trì cũng không ngắn.
Lúc chữa thương, Diệp Yên Vũ phục dụng những linh đan trân phẩm, nguyên khí tiêu hao nhanh chóng phục hôi lại.
Chẳng qua, hao tồn tại phương diện tinh huyết lại khá chậm chạp.
Mà khó chữa trị nhất, vẫn là vết thương đến từ “Tà Linh Quỷ Mâu” do Xích Quỷ thi triển. Công kích này đã tạo nên thương tổn đối với tâm thần của nàng.
- Tâm thần bị tổn thương ăn mòn, tuyệt đối không phải những loại linh đan trân bảo bình thường có thể nhanh chóng chữa trị. Cho dù ngươi có phục dụng Hồi Sinh Tục Mệnh Thảo, chủ yếu cũng chỉ nhằm vào thương tích thân thể và bô sung tinh khí sinh mệnh, tác dụng tu bổ tâm thần cũng không lớn.
Triệu Phong vẻ mặt khoan thai nói.
- Chẳng lẽ ngươi hiểu về y đạo dược lý?
Diệp Yên Vũ hừ giận một tiếng, uy thế Chân Chủ cấp mênh mông vô hình tràn ra, rung động nguyên khí thiên địa trong hư không, cảnh cáo Triệu Phong không nên có chủ ý sai lầm.
Ngụ ý chính là, cho dù nàng ta không ở trạng thái đỉnh phong, nhưng muốn giết Triệu Phong thì vẫn dễ như trở bàn tay.
- Theo ta phán đoán, cho dù ngươi có dùng một hai loại linh đan Trấn Tâm Hoàn Hồn, ít nhất cũng phải mất nữa tháng mới có thể chữa trị hết thương thương tích tại phương diện tâm thần, không dám bảo rằng về sau sẽ không lưu lại hậu hoạn.
Triệu Phong mỉm cười, Diệp Yên Vũ không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc. Phân tích của Triệu Phong, căn bản không khác gì tình huống thực tê.
Nói cách khác.
Diệp Yên Vũ cần khôi phục đến đỉnh phong, ít nhất phải mất nữa tháng.
Mà trong Di tích Tử Thánh này, còn rất nhiều loại kỳ ngộ để tranh đoạt, bao gồm cả “Di tích bảo điện” ở hạch tâm của Di tích Tử Thánh.
- Vừa rồi, lúc ở trong sơn huyệt, ta đã nhận được “Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ”, loại dịch này có thể gột rửa tâm hồn, dễ dàng loại trừ những tổn thương do oán linh của Tà Linh Quỷ Mâu ăn mòn tâm thần. Nếu như ngươi dùng hai giọt Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ, chỉ cần hai ba ngày, hao tồn tại phương diện tâm thần có thể được chữa trị, hơn nữa cũng không lưu lại hậu hoạn.
Triệu Phong mỉm cười giải thích, sau đó cũng không nói gì thêm.
Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ.
Diệp Yên Vũ nghe vậy, sắc mặt thoáng biến ảo đôi chút.
Nàng tự nhiên đã nghe qua tác dụng gột rửa tâm hồn của Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ, ngoài ra nó còn có hiệu quả tăng cường tinh thần ngộ tính cho dù là đối với Chân Chủ cấp đại thành như nàng mà nói, nó vẫn có tác dụng nhất định
Quan trọng là... Thánh dịch này rửa tâm hồn mà chữa trị những tổn thương tâm thần, hiệu quả không tầm thường
- Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ...
Diệp Yên Vũ khẽ cắn răng
Trong hoàn cảnh này, nàng bức thiết cần loại thánh dịch gột rủa tâm hồn này.
Hơn nữa, luận giá trị, Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ cũng gần sánh ngang với Hồi Sinh Tục Mệnh Thảo và Huyết Lưu Quả.
Mà Triệu Phong sau khi giải thích công dụng của Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ thì lại không nói gì thêm.
Đây chính là phương án dự phòng thứ hai của hắn, không tin là Diệp Yên Vũ không động tâm.
Nhưng Diệp Yên Vũ rất có định lực, cũng không nóng lòng giao dịch ngay, nàng vẫn lo lắng Triệu Phong đang chèn ép nàng
Triệu Phong mím cười nhân nhã, cũng mặc kệ Diệp Yên Vũ, liền phục dụng vào hai giọt Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ. Tiến thêm một bước trong việc xúc tiến tâm thần, củng cố tăng cường cảnh giới tinh thán
- Giọt Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ thứ hai, dược hiệu đã đại giảm, chẳng qua cũng đủ khiến cho cảnh giới tinh thần của ta vững chắc tại cấp bậc Chân Chủ cấp tiểu thành.
Triệu Phong hấp thu cảm ngộ, trọng lúc Diệp Yên Vũ tĩnh dưỡng, Triệu Phong cũng không quên chú ý đến hai bộ Thanh Đồng quỷ thi ở trong “Hắc Liên quỷ khí”.
Thi khí trên người hai bộ Thanh Đồng quỷ thi này càng phát ra ngưng luyện, có một luồng hương vị âm hủ, càng lúc càng nồng đậm
Chớp mắt, đã hai ngày trôi qua.
Khí tức trên người hai bộ thi quỷ này đã không kém Chân Chủ cấp bao nhiêu nữa, dược lực của Nấm Địa Âm Độc cũng biến mất hoàn toàn.
Thoạt nhìn, tầng da màu xanh nhạt bên ngoài quỷ thi đã bị một tầng ngân văn ám sắc thay thế.
Hiện nay, hai bộ quỷ thi này dùng cụm từ “Ám Ngân Độc Thi” để hình dung lại càng thỏa đáng hơn.
Bởi vì Nấm Địa Âm Độc, cũng là tài liệu tuyệt phẩm để luyện chế thiên hạ kỳ độc, cho nên hai bộ quỷ thi này có thi độc rất mạnh.
- Cho dù không thêm túi độc của Bò Cạp khổng lồ thì thi độc trên người “Ám Ngân Độc Thi” này cũng đủ tạo thành lực sát thương rất lớn đối với Chân Linh cảnh rồi.
Triệu Phong không khỏi chờ mong
“Kế hoạch dưỡng thành Độc Thi” của hắn, cơ bản đã hoàn thành sáu bảy phần.
Tiếp theo.
Triệu Phong âm thầm đem túi độc của Bò Cạp khổng lồ cho vào trong Hắc Liên quỷ khí, sau đó thông qua Thần Linh nhãn, khống chế hai bộ Ám Ngân Độc Thi, tăng cường luyện chế thêm độc của Bò Cạp khổng lồ.
Luyện chế thêm túi độc của Bò Cạp khổng lồ, tầng ám trạch trên thi thể của hai bộ Độc Thi, thậm chí còn rõ ràng hơn tầng ngân văn bên ngoài thân thể.
- Luận phẩm cấp, hai bộ Ám Ngân Độc Thi này chỉ miễn cưỡng đạt tới tám phần c, nhưng lại có thi độc phẩm cấp cực cao, lực sát thương chính thức, tuyệt đối mạnh hơn cả quỷ thi Chân Chủ cấp bình thường...
Thần Linh nhãn của Triệu Phong vẫn một mực quan sát từ đầu đến cuối.
Chỉ cần một thời gian bồi dưỡng thêm là hai bộ Ám Ngân Độc Thi này có thể dễ dàng đạt tới Chân Chủ cấp.
Tĩnh dưỡng tới ngày thứ ba, Diệp Yên Vũ rốt cuộc đã không nhịn được nữa, đứng dậy đến tìm Triệu Phong
- Giao dịch đi!
Thạnh âm tự nhiên của Diệp Yên Vũ từ sau lưng truyền đến. Khóe miệng Triệu Phong khẽ nhếch lên một nụ cười vui vẻ, dùng hai giọt “Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ” đổi lấy hai giọt “Tân dịch sinh mệnh”.
- “Tân dịch sinh mệnh” đến tay rồi.
Triệu Phong chiết xuất tân dịch từ Hồi Sinh Tục Mệnh Thảo, sau đó lưu giữ bên trong Bích u Linh Hồ.
Diệp Yên Vũ thì sau khi đạt được “Nhật Nguyệt Thiên Duẩn Lộ”, tốc độ chữa trị thương thể tâm thần đã nhanh hơn vài lần.
Cũng nhãn lúc đó.
Triệu Phong lại đi dạo ở phụ cận hạp cốc thần bí, tìm kiếm một vài dị bảo quý hiếm.
Vụt vụt vụt...
Đám thiên tài Hắc Nhai Cung vừa vặn từ bên cạnh bay qua.
Thiếu niên đeo khuyên mũi cầm đầu tên “Xích Quỷ”, thương thế đã hồi phục được bảy tám phản, từ xa nhìn Triệu Phong và Diệp Yên Vũ đang tĩnh dưỡng.
Cho dù hiện nay Diệp Yên Vũ không phải ở trạng thái đỉnh phong nhưng bọn hắn cũng không nắm chắc có thể chiến thắng
- Xích Quỷ sư huynh! Ma Càn sư huynh ở bên kia truyền thư quỷ tiễn, sẽ nhanh chóng qua trợ giúp chúng ta.
Một đạo quỷ ảnh âm u đột nhiên lóe lên.
- Rất tốt, thực lực của Ma Càn còn cao hơn ta một chút, chờ huynh ấy tới đây, liên thủ đối phó với Diệp Yên Vũ vạn chưa hồi phục tâm thần, chí ít cũng nắm chắc năm sáu thành. Nhất định phải khiến cho tiểu tử tóc lam và con tặc miêu xảo trá đó không tránh khỏi một kiếp...
Khóe miệng Xích Quỷ nhếch lên một nụ cười tàn nhẫn âm độc.
Lần này tiến vào di tích, thiên tài Chân Chủ cấp mạnh nhất của Hắc Nhai Cung cũng không phải Xích Quỷ, mà là một vị sư huynh khác, tên là Ma Càn.
Ma Càn và Xích Quỷ cũng giống nhau, đều dẫn đầu một đội nhân mã, nhưng đội hình bên đó lại cường đại hơn
- Xích Quỷ sư huynh, tiểu tử kia đến rồi!
Trong đám người Hắc Nhai Cung thiếu nữ Hắc Liên dùng ánh mắt oán hận sợ hãi nhìn về phía một thiếu niên tóc lam phá không bay tới.
Người tới chính là Triệu Phong
- Chư vị, đợi chút đã!
Triệu Phong vẻ mặt bình tĩnh bay tới, chặn đường đám người Hắc Nhai Cung
Sắc mặt đám người Hắc Nhai Cung lập tức ngưng trọng lập tức thả ra quỷ vụ khói đen cuồn cuộn, khí tức âm quỷ lạnh lẽo đủ áp bách cường giả Chân Linh cảnh bình thường đến mức hít thở không thông
- Tiểu tử này dám chặn đường chúng ta, chán sống rồi sao?
- Xích Quỷ sư huynh, hãy để ta ra tay chế phục hắn!
Một vài thiên tài của Hắc Nhai Cung quát lên, tất cả bọn hắn đều hận Triệu Phong đến ngứa răng
- Hừ!
Sắc mặt thiếu niên đeo khuyên mũi tên Xích Quỷ trầm xuống diễm quang màu trắng trong mắt sáng tối chớp động hăm chú nhìn Triệu Phong nhưng lại không tùy tiện động thủ.
Biểu hiện của Triệu Phong quá trấn định khiến hắn hoài nghi đối phương đang có âm mưu gì đó.