- Thiên Hạ Vô Song!
Trên người Vũ Thiên Ngô toát ra chiến ý ngập trời. Một luồng ý chí Võ đạo không chỗ nào không có lan tràn mạnh mẽ, khí thế giết tận sát tuyệt hư vô quỷ thần, thôi đội mạnh mẽ bá đạo tuyệt đối! Một đạo chưởng quang như cực quang côi lệ, khiến cho mặt đất mơ hồ rung động, tầng mây trên thiên không cũng cuốn động, ảm đạm thất sắc.
Một khắc này, hắn phảng phất như trở thành tồn tại duy nhất trong vũ trụ, tín nhiệm ý chí mạnh mẽ tuyệt đối, xem thường hết thảy vạn vật.
- Đấu Chuyển Tinh Di! Vạn Nguyên Quy Tông!
Sắc mặt Tân Vô Ngân trở nên ngưng trọng trước giờ chưa từng có, thân thể đứng thành trung bình tấn, hai tay xẹt qua những quỹ tích gợn sóng huyền diệu, tận hết khả năng hấp thu, chuyển dời uy lực một chưởng áp bách thiên hạ của Vũ Thiên Ngô.
Nhưng mà, vào thời khắc cuối cùng, theo sự gia tăng cường hãn của ý chí Võ đạo, tu vi cấp bậc của Vũ Thiên Ngô không khống chế được, đã tăng lên đến Chân Huyền Cấp đại thành!
Thình thịch!
Thân thể Tân Vô Ngân bay ngược ra ngoài, rơi thẳng vào trong sườn núi, chấn lên một đám bụi mù cuồn cuộn.
- Ta thua! Nếu như muốn Chân Long lệnh bài, ngươi có thể lấy!
Vẻ mặt Tân Vô Ngân không chút biểu tình, lấy ra Chân Long lệnh bài.
Bên trong Không gian Bí Cảnh này, cũng không phải là phân ra thắng bại đơn thuần, nếu như muốn cướp đoạn Thiên Tài Long Vận, nhất định phải đoạt lấy Chân Long lệnh bài mới được.
Sự chênh lệch về mặt tu vi cùng với đặc thù huyết mạch của Vũ Thiên Ngô, ý chí Võ đạo, tín niệm mạnh mẽ vô cùng, cũng khiến cho trận chiến đấu này không cần phải kéo dài thêm nữa.
- Tu vi Chân Huyền Cấp sơ thành, lại có thể bức ta phải xuất ra thực lực Chân Huyền Cấp đại thành mới miễn cưỡng thắng được một chiêu.
Vũ Thiên Ngô nhìn chằm chằm vào Tân Vô Ngân, dường như muốn nhớ kỹ hình dáng của đối phương.
Chẳng qua, diện mạo của Tân Vô Ngân quá mức bình thường, gần như không có bất cứ đặc thù nào đáng kể.
Nhưng mà, thật ra trên người hắn lại có một loại khí tức không sủng nhục, không sợ hãi, không vội vàng, không nóng nảy, hoàn toàn không chút tương xứng với độ tuổi này của hắn.
Cuối cùng, Vũ Thiên Ngô cũng không có lấy Chân Long lệnh bài của Tân Vô Ngân, xoay người rời đi.
Trong cảm nhận của hắn, trận chiến này, chính mình vốn dĩ không hề chiến thắng, thậm chí còn có thể nói là đã thua rồi.
Thân là đệ nhất thiên tài Đại lục, Vũ Thiên Ngô từ nhỏ đã bị vô số ánh sáng huy hoàng bao phủ, mãi vẫn luôn đứng trên đỉnh cao trong cùng thế hệ, cao ngạo tịch liêu.
Mà một trận chiến này, mặc dù hắn cũng không có thất bại, nhưng trong lòng mơ hồ có chút cảm giác suy sụp.
Tân Vô Ngân nhìn theo bóng Vũ Thiên Ngô rời đi, lắc đầu mỉm cười. Việc đối phương không lấy đi Chân Long lệnh bài, dường như đã nằm trong dự đoán của hắn.
o0o
Quyết đấu trường Thượng Cổ, trên bục đài hình tròn trên không trung.
- Một chiêu cuối cùng, Tân Vô Ngân thoạt nhìn như đã thua, nhưng kỳ thật hắn gần như không chút thương tổn nào, toàn bộ lực lượng đều bị hóa giải, chuyển dời đi hết!
Trên khuôn mặt xinh đẹp như ngọc của Bích Nguyệt Tôn Giả không giấu nổi sự kinh ngạc.
- Như vậy cũng tốt! Con đường tu hành của Ngô nhi quá mức thuận lợi, hoàn toàn không có đối thủ cũng không phải là chuyện tốt!
Ánh mắt Vũ Tinh Thần khẽ lóe lên, không khỏi lâm vào trầm tư.
Thân là một phụ thân, hắn thậm chí hy vọng Vũ Thiên Ngô có thể có thêm nhiều ma luyện, nhiều đối thủ kình địch hơn một chút.
Nhưng mà, thiên phú ngộ tính của Vũ Thiên Ngô đã quá mức kinh diễm rồi, mãi vẫn đem những thiên tài cùng thời đại hoàn toàn bỏ xa cả mấy cấp bậc, khó có thể nhìn theo bóng lưng nổi.
Trong thời gian một năm gần đây, Vũ Thiên Ngô cố ý không chịu trùng kích vào Chân Chủ Cấp, nếu không, kỳ Chân Long Hội lần này, đối với hắn còn ý nghĩa gì nữa?
o0o
Trên ngọn núi cao, ý thức của Triệu Phong bị vây trong một loại trạng thái vô cùng huyền diệu, phảng phất như đã nhảy ra khỏi gông xiềng thân thể, ở trên thiên không, quan sát quá trình chiến đấu giữa Vũ Thiên Ngô và Tân Vô Ngân ở bên dưới.
Cái loại cảm giác như thế này, trước đây đã từng xuất hiện qua hai lần.
Hai lần trước, trên thiên không mơ hồ xuất hiện một cái Di Thiên Chi Mâu, sự tiêu hao đối với tinh thần cũng cực kỳ khủng bố.
Lần này, Triệu Phong cố gắng khống chế, chỉ tiến hành rình xem, cũng không cố ý tạo ra chút áp lực nào cả.
Sau khi chiến đấu kết thúc, Tân Vô Ngân vô tình hữu ý liếc mắt nhìn lên thiên không một cái, hơi có chút nghi hoặc, trầm ngâm suy tư.
- Vũ Thiên Ngô chiến lực quả thật là vô địch, ngay cả Tân Vô Ngân cũng bị đánh bại!
Trong không gian mắt trái của Triệu Phong, một đoạn chiêu thức ý cảnh kia không ngừng lặp đi lặp lại.
Loại ý chí tín niệm cường đại không gì địch nổi trên người của Vũ Thiên Ngô, hoàn toàn vượt xa Kiếm Ý, Đao Ý bình thường. Hạng người như Thương Vũ Nguyệt, Thiên Vân Chi… ở trước mặt hắn căn bản là không chịu nổi một kích.
Loại lực lượng này, căn bản là thuộc về tâm linh, Triệu Phong khó có thể phục chế học tập được.
Năng lực học trộm phục chế của Thần Linh Nhãn này cũng không phải là vạn năng, cũng có những hạn chế nhất định.
Đầu tiên là huyết mạch, sự phù hợp về thuộc tính.
Đặc biệt là một ít bí thuật huyết mạch, thành lập trên cơ sở huyết mạch truyền thừa tương ứng, cho dù Triệu Phong có hiểu biết nguyên lý của nó, cũng không cách nào thi triển ra được.
Đây chính là vách ngăn lớn nhất.
Tiếp theo, những trình tự công pháp, bí thuật rất cao, Triệu Phong cũng khó có thể tìm hiểu được, lại bị sự hạn chế về mặt tu vi, cũng khó có thể thi triển ra.
Ví dụ như nói, bảo Triệu Phong hiện tại đi tìm hiểu công pháp Địa cấp trong truyền thuyết, ngay cả cường giả Đan Nguyên Cảnh tìm hiểu cũng có chút cố sức, huống chi chỉ mới cấp bậc hiện tại như hắn?
Nhưng thật ra ý cảnh chiêu thức của Tân Vô Ngân, lại không có khuynh hướng thuộc tính rõ ràng, cũng không có yêu cầu huyết mạch đặc thù nào cả.
Dù sao thì, bản thân Tân Vô Ngân thiên phú bình thường, cũng không có thể chất huyết mạch đặc thù nào cả.
Thế nhưng, ý cảnh chiêu thức của hắn lại vô cùng cao thâm, đối với tu vi cũng không có sự hạn chế nào cả.
- Ha hả… Đẩu Chuyển Tinh Di, Vạn Nguyên Quy Tông, còn có cái ý cảnh thân pháp đặc thù kia nữa… Mỗi một động tác, mỗi một cái chiêu thức đều dẫn dắt tinh, khí, thần toàn thân, dựa vào thiên địa tự nhiên…
Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên một tia ý cười, từng bước phục chế lại ý cảnh chiêu thức của Tân Vô Ngân.
Cuối cùng, hắn tổng kết quy nạp thành ba loại ý cảnh.
Loại thứ nhất, Đẩu Chuyển Tinh Di! Phương pháp mượn lực, dẫn lực, hóa lực thập phần cao minh, đạt tới Đại đạo hóa giản đơn!
Loại thứ hai, Vạn Nguyên Quy Tông! Trình tự cấp bậc cực cao, dùng thủ pháp vô hình, hấp thu uy năng chiêu thức của đối phương, thậm chí có thể chuyển hóa một phần thành của mình!
Loại thứ ba, Tinh khí thần quy nhất, hợp thiên địa tự nhiên!
Ba loại ý cảnh này đều thập phần huyền diệu, cái sau so với cái trước càng cao minh hơn.
Chỉ có loại thứ nhất, Triệu Phong lập tức có thể phục chế học tập được, cũng chính là loại kỹ xảo cao minh mượn lực, dẫn lực, hóa lực.
Loại thứ hai, Vạn Nguyên Quy Tông, thì lại có chút cao thâm, cái này ảnh hưởng với lưu phái công pháp mà Tân Vô Ngân sở tu, Triệu Phong nhất thời chưa thể hoàn toàn bắt chước được.
Loại thứ ba, thuộc về trình tự rất cao. Triệu Phong phát hiện, nó về bản chất chính là thủ đoạn vận dụng hạt giống áo nghĩa.
- Nếu như có thể lĩnh ngộ loại ý cảnh thứ ba, có thể gia tăng lên trình tự của hạt giống áo nghĩa của ta!
Triệu Phong có chút lĩnh ngộ.
Như vậy hiện tại, hắn trọng điểm nhằm vào loại thứ ba, cũng đem loại thứ nhất hoàn toàn dung nhập vào trong hệ thống công pháp của chính mình.
Điện Chi Truyền Thừa và Huyền Hoa Bảo Điển, đặt ở nơi nào trong Đại lục cũng đều là công pháp cùng truyền thừa đỉnh cao, nhưng mà đặt tại Chân Long Hội này, cũng chỉ xem là bình thường mà thôi.
Triệu Phong cần phải không ngừng hấp thu, cường hóa hệ thống của chính mình, mới có hy vọng đạt tới đỉnh cao của Đại lục.
Nếu muốn khai sáng ra một lưu phái mới, hắn tự nhận là bản thân mình lịch duyệt hữu hạn, nhưng mà nếu như dung hợp sở trường của các nhà, có thể thử một phen, hơn nữa còn có được thành tựu nhất định nữa.
o0o
Cũng không lưu lại thêm nữa, Triệu Phong phản hồi huyệt động tại vực sông.
Lúc này Triệu Vũ Phỉ đang bế quan củng cố cảnh giới, Mạc Thiên Y cùng nam tử mặt vàng thì phụ trách hộ pháp bên ngoài.
Chỉ nháy mắt, thời gian nửa ngày đã trôi qua.
Triệu Phong hấp thu những kỹ xảo huyền diệu của Đẩu Chuyển Tinh Di, thành công dung nhập vào trong hệ thống của chính mình.
Rồi sau đó, hắn trọng điểm tìm hiểu ý cảnh chiêu thức huyền diệu đặc thù Tinh khí thần quy nhất, hợp thiên địa tự nhiên của Tân Vô Ngân.
Trong lúc thể ngộ cái này, Triệu Phong cũng cần phải tập trung tất cả tinh thần ý niệm, đem hạt giống huyền ảo câu thông thiên địa, không được có bất cứ một tia phân tâm nào cả.
Tinh khí thần quy nhất, từng chiêu từng thức đều dẫn dắt tinh khí thần toàn thân, bạo phát toàn bộ lực lượng thân thể. Phương diện này chủ yếu là động tác, ý cảnh, cho nên thể ngộ cũng đơn giản hơn một chút.
Ngoại trừ tiến hành mô phỏng ở trong đầu, Triệu Phong thỉnh thoảng còn có thể đứng lên, khoa chân múa tay này nọ.
Hai người Mạc Thiên Y, lúc mới bắt đầu còn có chút kinh ngạc, ngay sau đó liền ngạc nhiên phát hiện, thân pháp của Triệu Phong, có một loại phong cách ý cảnh tương tự như là Tân Vô Ngân vậy.
Đẩu Chuyển Tinh Di, tinh khí thần quy nhất, Triệu Phong cơ bản đều có thể làm được.
Đặc biệt là cái Tinh khí thần quy nhất kia, mơ hồ như kích phát tiềm năng toàn thân Triệu Phong vậy, ý cảnh cảm quan đạt tới cấp bậc ngày thường không cách nào với tới được.
Triệu Phong chỉ cảm thấy ý cảnh huyền ảo của hạt giống áo nghĩa của mình càng lúc càng rõ ràng hơn, năng lực câu thông nguyên khí thiên địa cũng gia tăng lên thật lớn.
Chân Linh khí trong cơ thể cùng với ý niệm tâm thần phù hợp làm một chỗ, trong lúc vận chuyển cũng càng lúc càng lưu sướng hơn.
- Khó trách tốc độ tu luyện của Tân Vô Ngân lại nhanh đến như vậy!
Linh đài Triệu Phong thanh minh, Chân Linh khí tùy ý chuyển dời, tinh khí thần tràn đầy cường đại trước giờ chưa từng có, xúc tiến cảm quan cảnh giới cùng nguyên khí thiên địa tiến hành câu thông với nhau.
Chỉ trong thời gian có nửa ngày, Triệu Phong liền cảm thấy được tinh thần ý cảnh của mình đã tăng lên, tu vi cũng có chút tinh tiến.
Lúc này, tu vi cảnh giới của hắn đã hoàn toàn được củng cố vững chắc, thậm chí còn cao hơn đại đa số những Chân Huyền Cấp sơ thành, thẳng bước tới Chân Huyền Cấp tiểu thành nữa.
Càng tiến hành tham tu thể ngộ, Triệu Phong càng cảm giác được Tân Vô Ngân này không đơn giản.
Những ý cảnh huyền ảo cùng với kỹ xảo tu luyện cao thâm này, Triệu Phong không tin là Tân Vô Ngân đều học được từ trong sở học của tông môn.
Vì thế, Triệu Phong hỏi thăm Mạc Thiên Y về Tân Vô Ngân.
- Tân Vô Ngân này, cũng có không ít những tin đồn về hắn. Nghe nói hắn có năng lực tự học thành tài, chưa bao giờ bái sư ai cả, chính mình có thể tự lĩnh ngộ, hoặc là từ trong một vài công pháp đơn giản, tu luyện ra những chiêu thức uy năng kinh người.
Mạc Thiên Y có chút suy tư, nói.
Dù sao trước Chân Long Hội, Tân Vô Ngân này cũng là thiên tài danh chấn Bắc Đại lục, tiếp chận với Mạc Thiên Y, Hạ Tiên Thương.
Thời điểm khi mà hai người đang nói chuyện với nhau, bên trên vực sông truyền đến thanh âm hò hét.
- Triệu Đà chủ!
- Đà chủ, ngài còn ở nơi này không?
Hai thanh âm một nam một nữ từ bên trên truyền xuống.
Triệu Phong ngẩng đầu lên nhìn lại, hơi có chút kinh ngạc, liền quay trở lại khoảng không trên mặt nước.
Hai người vừa tới, chính là Khương Tam Phong và Điệp Diệp.
Hai người này, bộ dáng tán hồn lạc phách, u sầu vô hạn, trên người không có lấy nửa điểm khí tức Thiên Tài Long Vận.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Lúc này Triệu Phong mới phát hiện, từ sau khi tiến vào Không gian Bí Cảnh, hắn đã quên mất hai người Khương Tam Phong, Điệp Diệp cùng xuất thân từ Thiết Huyết Giáo này.
Sau khi hỏi thăm, đám Triệu Phong mới biết được, Chân Long lệnh bài của hai người bọn Khương Tam Phong đã đều bị cướp đi mất.
Mấy ngày trước đây, cả hai người vẫn luôn đi cùng một chỗ với nhau, chỉ cần không gặp phải những cường giả thuộc cấp bậc đệ nhất thiên tài trở lên, căn bản đều không có trở ngại gì cả.
Nhưng mà chừng một ngày trước, vận khí hai người bọn họ không tốt, gặp phải sự truy sát của Thái Vân Song Tử.
- Chân Long lệnh bài của các người đều đã bị Thái Vân Song Tử cướp mất rồi sao?
Cặp mày Triệu Phong hơi nhíu lại.
Thái Vân Song Tử này hung lệ tàn bạo, hắn cũng đã từng chứng kiến qua rồi. Sau khi tiến vào trong Không gian Bí Cảnh, chỉ cần người khác không ngoan ngoãn giao ra Chân Long lệnh bài, lập tức liền ra tay đánh chết hoặc ít nhất cũng đánh cho tàn phế.
- Thiếu chút nữa đã mất mạng rồi! Cánh tay phải của ta cũng đã bị hắt cắt đứt!
Thần tình Khương Tam Phong đầy khuất nhục.
Lúc này Triệu Phong mới phát hiện, cánh tay áo trường bào của hắn, nửa phần dưới đã hoàn toàn trống rỗng.
- Nếu không phải cuối cùng phát hiện ra mục tiêu mới, Thái Vân Song Tử rất có khả năng đã đánh cho chúng ta tàn phế hoặc chết luôn rồi.
Trong lòng Điệp Diệp vẫn còn chưa tiêu tan nổi khiếp sợ.
Ở trong Không gian Bí Cảnh này, một khi Chân Long lệnh bài bị cướp đi, rất khó có thể đoạt lại được một cái lệnh bài khác.
Theo thời gian dần trôi qua, số lượng Chân Long lệnh bài càng ngày càng ít. Những thiên tài nắm giữ Chân Long lệnh bài còn thừa lại, thực lực không phải nghi ngờ chính là vô cùng cường đại, cho dù hai người liên thủ, cũng không kiên trì được thêm mấy chiêu.
Vốn dĩ hai người đã tâm tro ý lạnh, chấp nhận từ bỏ Chân Long Hội kỳ này.
Nhưng mà chừng nửa ngày trước, cả hai đột nhiên nghe nói trong Không gian Bí Cảnh đã sản sinh ra vị thiên kiêu cái thế thứ sáu, hơn nữa còn chính là Triệu Phong nữa.
Hai người nhất thời kinh hỉ, vội vàng chạy đi tìm Triệu Phong.
- Yên tâm đi! Ta sẽ giúp các ngươi tìm lại Chân Long lệnh bài khác! Hơn nữa, trong Không gian Bí Cảnh này, số lượng thiên kiêu cái thế cũng hơi quá nhiều rồi!
Vẻ mặt Triệu Phong cực độ lạnh lùng, trong mắt lóe ra một mảnh lệ quang, một đầu tóc lam không gió chợt động.
Điệp Diệp và Khương Tam Phong cả kinh một hồi. Nghe khẩu khí của Triệu Phong, hình như muốn tìm Thái Vân Song Tử gây phiền toái.
Thái Vân Song Tử trong số năm đại thiên kiêu cái thế, chính là lấy hung bạo, tàn nhẫn, âm hiểm, giả dối mà nổi tiếng.
Hơn nữa, hai huynh đệ liên thể nhân này, đao kiếm cùng sử dụng, liên thủ hợp kích, công thủ toàn diện, có thể nói là hoàn mỹ không chút sơ hở nào.