CHÚA TỂ CHI VƯƠNG

-... Xích Nguyệt giáo chủ cũng giống như vị Tôn Giả này. Đã sống lại. Thậm chí còn sớm hơn...

Đối với những lời có chút mùi vị uy hiếp của Khô lâu đường chủ. Triệu Phong cũng chỉ bán tín bán nghi.

Trong lòng hắn có chút nghiêm trọng, chẳng lẽ thời đại của Xích Nguyệt Ma Giáo đang trở lại, sẽ khiến cho Đại lục lâm vào hoảng loạn?

- Giáo chủ đại nhân đã thành công thu lấy Xích Nguyệt truyền thừa. Thế lực Thánh giáo sắp khôi phục, quân lực đẩy đủ, lúc đó sẽ phản công Thanh Hoa Vực. Điều này đối với đám cao tầng trong liên minh Thánh Vực cũng không phải là bí mật gì...

Khô Lâu đường chủ nói như đã dự liệu sẵn.

Triệu Phong hừ lạnh một tiếng, thông qua Thần Linh nhãn thúc dục “Minh Tâm chủng”. Khô Lâu đường chủ lập tức có một loại điềm báo nguy hiểm như tâm hồn sụp đổ, khí tức tử vong bao phủ, khiến hắn sợ hãi tới lạnh người, không dám nói nhiều nữa.

- Xích Nguyệt Ma Giáo là việc mà cao tầng trong liên minh Thánh Vực phải đau đầu, chúng ta chỉ cần trấn thủ địa bàn của mình là được.

Hồng giáo chủ bình tĩnh trở lại, trầm giọng nói.

Thiết Ma cũng gật đầu tán thành, chỉ cần Thiết Huyết Giáo phụ trách khu vực Thiên Bồng đại quốc này là được rồi.

Triệu Phong cũng lạnh nhạt tự nhiên.

Hắn thân là Đà chủ của Thiết Huyết Giáo, phụ trách khu vực phân đà Thiên Thủy là được rồi, việc này cũng rất nhẹ nhàng.

Nếu so sánh thì toàn bộ khu vực Hoành Vân, hai đại Cường quốc, địa vực Hoành Vân Thập Tam Quốc khổng lồ cũng đều bị một tay Triệu Phong bình ổn thế cục.

Chẳng qua.

Tiếp theo, lời nói của Hồng giáo chủ lại khiến Triệu Phong lảo đảo thiếu chút nữa ngất xỉu.

- Triệu Phong, để cảm tạ ân tình của ngươi, bổn Giáo chủ có hai quyết định. Thứ nhất, bổ nhiệm ngươi làm Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo.

Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo?

Triệu Phong giật mình, không biết là kinh ngạc hay là vui mừng, có lẽ sầu lo thì nhiều hơn.

Thiết Huyết Giáo tại Thiên Bồng đại quốc là thế lực ngập trời, một tay che nửa bầu trời, dùng thủ đoạn thiết huyết để quét ngang mọi thứ.

Có thể trở thành Phó giáo chủ của một Giáo phái như vậy, địa vị chỉ dưới một người mà trên vạn người, có thể nói là tồn tại đáng ngưỡng mộ của hàng ức vạn sinh linh trong Đại quốc.

Còn không đợi Triệu Phong đáp ứng, Thiết Ma đã cười nói:

- Chúc mừng... Triệu Phó giáo chủ.

Hồng giáo chủ là Tôn Giả Đan Nguyên cảnh, lại là người đứng đầu một Giáo, có thể nói là nhất ngôn cửu đỉnh.

Mặc dù Triệu Phong cảm thấy có chút đột ngột, nhưng bản thân hắn hình như cũng không có lý do nào để cự tuyệt.

Tiếp nhận chức vị Phó giáo chủ, địa vị và thân phận đề cao, năng lực của bản thân cũng càng lớn, có thể trợ giúp nhất định đối với việc tu hành của Triệu Phong.

Huống chi, đây là ý tốt của Hồng giáo chủ, Triệu Phong cũng không tiện cự tuyệt.

- Đa tạ Hồng giáo chủ.

Triệu Phong không mừng không lo, lập tức đồng ý.

Trong mắt Hồng giáo chủ lóe lên một tia dị sắc, xem ra chức vị Phó giáo chủ cũng không hấp dẫn Triệu Phong là bao.

Sở dĩ ông ta đề bạt Triệu Phong, chủ yếu là bắt nguồn từ sự thưởng thức và cảm tạ đối với Triệu Phong, tất nhiên, cũng không thể phủ nhận đôi chút ý tứ lôi kéo trong đó.

- Hồng ca, quyết định thứ hai của huynh, chẳng lẽ là...

Thiết Ma không khỏi có chút suy đoán, dường như nghĩ đến việc gì đó.

Còn có quyết định thứ hai?

Triệu Phong lập tức đề cao tinh thần, Hồng giáo chủ trước mắt chính là Tôn Giả Đan Nguyên cảnh, là thành viên trong liên minh Thánh Vực, có năng lực rất lớn.

Năm đó, hai vật mà Hồng giáo chủ tặng cho hắn, đã gián tiếp thay đổi vận mệnh của Triệu Phong.

Triệu Phong mơ hồ cảm thấy, quyết định thứ hai này, có lẽ ý nghĩa không phải bình thường.

- Ta định đi liên minh Thánh Vực một chuyến, giúp ngươi tranh thủ một danh ngạch đặc thù. Đây chính là cơ hội để ngươi bước vào sân khấu chính thức của thế giới này.

Khóe miệng Hồng giáo chủ khẽ nhếch lên một nụ cười.

Cơ bội bước vào sân khấu chính thức của thế giới?

Trong lòng Triệu Phong khẽ động, nhưng trong đầu lại như bao phủ một tầng sương mù.

- Hồng ca, chẳng lẽ huynh định để cho hắn tiến vào hậu đài của liên minh Thánh Vực...

Trên mặt Thiết Ma có một tia chấn động.

Triệu Phong không khỏi kinh ngạc, từ thần sắc của hai vị cự đầu Giáo chủ đang nói chuyện với nhau, không khó để nhìn ra, “cơ hội” này quả thật rất không bình thường

- Kính xin Giáo chủ chỉ giáo!

Triệu Phong khó tránh khỏi có chút tò mò.

Hồng giáo chủ cười nói:

- Triệu Phong ngươi đã tới Truyền thừa Ngoại Vực, hẳn phải biết răng Đại lục Thanh Hoa cũng không phải là Đại lục thực sự. Thế giới của chúng ta, là một phiến Hư Không Hải vô tận. Đại lục Thanh Hoa được gọi là Thanh Hoa Vực. Kỳ thực nó chỉ là một khối Đảo Vực nhỏ trong Hư Không Hải vô tận mà thôi.

- Ta biết.

Triệu Phong gật đầu, cũng không kinh ngạc.

Lúc ở di tích Tử Thánh, hắn đã từng biết điều này từ chỗ những đệ tử Tịnh Nguyệt Linh Tông

Từ xưa đã có truyền thuyết rằng sau khi Man Hoang Đại lục vỡ nát, hóa thành trăm triệu mãnh vỡ. Mỗi một hạn bụi bặm, hình thành một phương “Đảo Vực”, đây chính là tồn tại cùng loại với Đại lục Thanh Hoa.

- Thanh Hoa Vực chúng ta, chỉ là một Đảo Vực nhỏ bên trong phiến Hư Không Hải vô tận này, xung quanh còn có rải rác năm sáu Đảo Vực khác. Mà những Đảo Vực này, đều bị một Tông phái Nhị Tinh thống trị, đó chính là Tam Thánh Điện.

Hồng giáo chủ thoáng ngừng lại một chút.

Tam Thánh Điện? Tông phái Nhị Tinh?

Thể xác và tinh thần của Triệu Phong chấn động không ngờ đằng sau Đại lục Thanh Hoa cũng có bóng dáng của “Tông phái Nhị Tinh” khổng lồ.

Hơn nữa, lúc nghe thấy mấy chữ “Tam Thánh Điện”, Triệu Phong đột nhiên có chút cảm giác quen tai.

Bỗng nhiên, trong đầu Triệu Phong hiển hiện một đoạn đối thoại:

- Hiện nay Tam Thánh Điện trọng đám Đảo Vực nhỏ nhoi, cánh chim đón gió, khó có thể rung chuyển. Gần đây, còn liên kết với những Tông phái Nhất Tinh, thiêu chút nữa bài trừ “Bách Phần Trớ Chú” này. Hôm nay, năng lượng truyền tống đã hao hết, thuộc hạ đi trước...

Giờ khắc này, Triệu Phong rốt cuộc cũng hiểu đoạn văn này có hàm nghĩa gì.

Hiển nhiên.

Thế lực to lớn đã bố trí “Bách Phần cấm địa”, từng có ý đồ công chiếm Đại lục Thanh Hoa, kết quả lại bị Tam Thánh Điện ngăn cản.

Thế lực đó, có lẽ có quan hệ với Xích Nguyệt Ma Giáo.

- Ta sẽ nói cho ngươi biết một cái Chân tướng: Mấy trăm năm trước. Xích Nguyệt Ma Giáo tràn ngập khắp Đại lục, đôi kháng với liên minh Thánh Vực lãnh đạo Thập Đại Tông Phái, mà Tam Thánh Điện cũng cùng một Tông phái Nhị Tinh khác tranh đầu.

Hồng giáo chủ cười “hắc hắc”, nói.

Nghe vậy, Triệu Phong thiếu chút nữa la hoảng lên:

-... Đây mới là Chân tướng lịch sử?

Hắn quả thật không ngờ rằng năm xưa Xích Nguyệt Ma Giáo tràn ngập khắp Đại lục, thế lớn mạnh mẽ, thời đại ầm ầm dậy sóng sau lưng còn có một Chân tướng kinh thiên như vậy.

- Không sai, năm đó Đại lục Thanh Hoa chẳng qua chỉ là một chiến trường tranh đấu giữa hai đại Tông phái Nhị Tinh mà thôi. Cuối cùng, Tam Thánh Điện thắng còn Tông phái Nhị Tinh khác, vì khoảng cách quá xa xôi nên đã thất bại.

Thiết Ma dường như cũng biết bí mật này, vội vàng bổ sung

Triệu Phong nghe xong những lời này, trong lòng khó tránh khỏi rung động hồi lâu sau mới bình phục lại.

Đại lục Thanh Hoa to như vậy, cũng chỉ là chiến trường của hai đại Tông phái Nhị Tinh.

- Giáo chủ kể cho ta nghe những chuyện về Tam Thánh Điện, chẳng lẽ là...

Triệu Phong thoáng giật mình, trong đầu bỗng nhiên nảy sinh một ý niệm.

- Ha ha, không sai, ta định đề cử ngươi tiến vào Tam Thánh Điện. Đây chính là cơ hội mà toàn bộ Chân long thiên tài đều tha thiết ước mơ. Bởi vì ta là thành viên trung tâm của liên minh Thánh Vực, cho nên có quyền đề cử này.

Hồng giáo chủ nói thẳng

Gia nhập Tông phái Nhị Tinh... Tam Thánh Điện...

Trái tim Triệu Phong lập tức gia tốc.

Trong di tích Tử Thánh, hắn cạnh tranh với những thiên tài Ngoại Vực, biết rõ sự khổng lồ và đáng sợ của Tông phái Nhị Tinh là như thế nào.

Kể cả Đại lục Thanh Hoa, những Đại lục khác, thậm chí toàn bộ Tông phái Nhất Tinh và các thế lực, quốc gia khác, cũng đều làm một phần phụ thuộc vào Tam Thánh Điện.

- Triệu Phó giáo chủ, tin rằng với tư chất tiềm lực của ngươi, gia nhập Tam Thánh Điện, thậm chí trở thành đệ tử Chân truyền cũng không phải là chuyện khó.

Thiết Ma trêu ghẹo.

Thời đại này, chính là thời đại huy hoàng đỉnh phong trước nay chưa từng có của Đại lục Thanh Hoa.

Thiên kiêu cái thế của Đại lục như Triệu Phong gia nhập vào Tam Thánh Điện, có lẽ vấn đề không lớn.

- Một khi gia nhập Tông phái Nhị Tinh, ta có thể đi vào Ngoại Vực, bước vào sản khấu chính thức của thế giới... Thế nhưng...

Tâm niệm Triệu Phong đột nhiên xoay chuyển.

Bởi vì một vài nguyên nhân, cho nên nội tâm Triệu Phong thoáng trầm xuống

- Hồng giáo chủ, đa tạ hảo ý của ngài, về phần gia nhập Tam Thánh Điện, ta bây giờ vẫn chưa thể quyết định được.

Triệu Phong hít sâu một hơi.

Cái gì?

Vẻ mặt của hai người Hồng giáo chủ lập tức ngưng tụ, nhìn về phía Triệu Phong với vẻ không thể tin nổi.

Bọn họ vốn tưởng rằng đối diện với cơ hội này, Triệu Phong sẽ đáp ứng mà không hề nghĩ ngợi.

Nhưng không ngờ rằng Triệu Phong lại có ý cự tuyệt, ít nhất là trong thời gian ngắn vẫn không thể quyết định được.

- Triệu Phong trước hết ngươi có thể cân nhắc, ta ít nhất phải chờ nửa năm, đợi đến khi nguyên khí khôi phục được bảy tám phần mới có thể tiến vào liên minh Thánh Vực được.

Hồng giáo chủ có vẻ thất vọng ngược lại cũng không hỏi nguyên nhân cụ thể.

Một lát sau.

Triệu Phong và Thiết Ma cùng nhau rời khỏi tẩm cung bên dưới mặt đất.

Thiết Ma nhịn không được sự hiếu kỳ, hỏi:

- Triệu Phó giáo chủ, cơ hội tốt như vậy, ngươi còn gì phải cân nhắc nữa?

Triệu Phong thở dài, lại không hề giải thích.

Hắn không thể lập tức đáp ứng cơ hội lần này, chủ yếu là vì hai nguyên nhân:

Một trong những nguyên nhân đó, chính là di tích Tử Thánh.

Triệu Vũ Phi trước mắt vẫn còn ở trong di tích Tử Thánh, theo như Lục Vu Trí Giả phỏng đoán, rất có thể nàng sẽ lành ít dữ nhiều.

Triệu Phong không thể bỏ qua không quan tâm đến Vũ Phi, hơn nữa, hắn còn muốn thực hiện kế hoạch Bách Thi, mà muốn kiếm được tài nguyên, có lẽ phải tiến vào di tích Tử Thánh một chuyến nữa.

Nếu như có thể tu luyện bên trong “Di tích Tử Thánh”, hiệu quả sẽ không thể thua kém gì Tông phái Nhị Tinh, thậm chí còn tốt hơn.

Nguyên nhân thứ hai, liên quan đến vị hôn thê Liễu Cầm Tâm.

Nếu như cuối cùng vẫn không thể xác định sinh tử hay nơi hạ lạc của Liễu Cầm Tâm, Triệu Phong khó có thể bình tâm được.

Hắn thậm chí còn nảy ra một kế hoạch lâu dài, đó là chờ khi có đủ thực lực, hắn sẽ đi ra Ngoại Vực rộng lớn, tìm kiếm “Thiên Thánh cầm truyền thừa” kia.

Hai nguyên nhân này, khiến Triệu Phong không thể mạo muội gia nhập Tam Thánh Điện được.

Một khi gia nhập Tông phái Nhị Tinh sẽ bị đủ loại Tông quy bó tay bó chân, mất đi sự tự do.

Mấy ngày sau.

Tin tức Thiết Huyết Giáo lại có thêm một vị Phó giáo chủ mới, lập tức lan truyền khắp nơi trên Đại quốc.

Đầu tiên là Thiết Huyết Giáo, trên dưới đều chấn động

Mọi người đều biết, người cầm lái của Thiết Huyết Giáo trước mắt chính là Phó giáo chủ Thiết Ma.

Nhưng bây giờ, trong Thiết Huyết Giáo lại xuất hiện thêm một vị “Phó giáo chủ”, điều này đủ khiến cho Thiên Bồng đại quốc nổi lên một hồi sóng lớn.

Theo một ít tin tức tiết lộ, người bổ nhiệm chức vị này, chính là “Hồng giáo chủ” đã ngủ say nhiều năm.

Tin tức này đã gây chấn động toàn bộ Đại quốc, thậm chí kinh động rất nhiều thế lực lớn hoặc cường Tông tại Bắc đại lục.

Nếu như tin đồn không sai, Thiết Huyết Giáo sẽ chính thức phục hưng, e rằng ngay cả đệ nhất Tông của Bắc đại lục là “Thiên Nguyên Tông” cũng sẽ bị rung chuyển.

Một tháng sau...

Tại Tổng Đà của Thiết Huyết Giáo, trong một tòa đại điện trang nghiêm.

- Bái kiến Triệu Phó giáo chủ.

Phía dưới, một vài thành viên cường giả cao tầng trong Thiết Huyết Giáo đều đồng loạt hành lễ.

Phần lớn thân ảnh ở nơi này, tu vi thấp nhất cũng là Chân Nhân cấp, bọn họ đều là tinh anh cường giả của Tổng Đà, có một số là cự đầu đến từ các Phân Đà.

Ngồi ở vị trí tương đối gần Triệu Phong, theo thứ tự là Điệp Diệp và Khương Tam Phong.

Hiện nay, Điệp Diệp và Khương Tam Phong đã trở thành phụ tá đắc lực của Triệu Phong, cũng đồng thời là một thành viên cao tầng trong Thiết Huyết Giáo.

Hành lễ xong xuôi, trong đại điện lập tức chìm vào yên tĩnh.

Triệu Phong ngồi trên bảo tọa, hai mắt khép hờ, cũng không lập tức lên tiếng.

Sau khi trở thành Phó giáo chủ, đây vẫn là lần đầu tiên hắn chủ trì Giáo vụ.

Bởi vì, gần đầy Thiết Ma đã rời khỏi Tổng Đà, ra ngoài tiêu diệt một đám dư nghiệt lửa cháy tàn tro của Xích Nguyệt Ma Giáo.

Ngồi ở phía dưới, mọi người đều ngừng thở, có một vài người tâm thần bất định, hoặc là ngưỡng mộ nhìn lên thiếu niên tóc lam đang ngồi trên bảo tọa.

Tục ngữ nói, quan mới tiền nhiệm có ba phần hỏa khí

Bây giờ Giáo vụ trong Thiết Huyết Giáo, tạm thời do Triệu Phong chướng quản, đám cao tầng trong Thiết Huyết Giáo, không thể nào đoán trước được, tiếp theo việc gì sẽ chờ đợi bọn hắn.

Bình luận

Truyện đang đọc