ĐẠI HỌC YÊU QUÁI

Ngồi lên xe ngựa trở về nhân giới, Diệp Tiếu bỗng có cảm giác thở phào nhẹ nhõm, nhưng điều đó không có nghĩa là cậu không thích ma giới. Tuy lúc đầu cậu hơi hoảng sợ, song sau đó cậu nhận ra thói quen tập quán ở ma giới rất thú vị, đa số đều hiền lành chân chất, chỉ có điều hơi hâm hâm, cậu không theo kịp nổi tư duy của đối phương.

Cậu vốn đã biết Eaton giàu có, nhưng tới ma giới mới biết rồng ngốc này giàu cỡ nào, khác hẳn với người sống bằng tiền bố mẹ để lại như cậu, nhà Eaton vàng bạc châu báu chất thành núi, vàng và đá quý thừa để ăn như cơm.

Trước khi đi, Eaton còn ních đầy một túi đá quý xách theo người, tên nào đó muốn đến nhân giới đổi đá quý thành vàng và tiền mặt nuôi bà xã là cậu đây.

“Tiếu Tiếu, hôn lễ của chúng ta không mời bạn bè và người thân của Tiếu Tiếu, mình có cần tổ chức lại một lần nữa không?” Eaton không hài lòng với hôn lễ chút nào. Ai chẳng vậy, có bao giờ thấy đủ viên mãn đâu. Đáng tiếc nhân loại bình thường không thể tới ma giới, đành phải bổ sung thêm một đám cưới khác ở nhân giới, như thế thì tất cả bạn học của hắn cũng có thể tham gia.

Diệp Tiếu cười khan: “Không cần, hai chúng ta là đàn ông, không cần rình rang thế đâu, khiêm tốn một chút.” Anh nhỏ tẹo thế này thì kết hôn cái rắm, lúc anh là người tôi còn chẳng dám tổ chức, nói chi bây giờ!

“Tại sao phải khiêm tốn, Tiếu Tiếu không muốn công khai quan hệ của chúng ta sao?” Eaton ủy khuất, hai mắt tròn xoe đẫm nước, đáng thương hết sức. Y vươn móng nhỏ túm áo Diệp Tiếu: “Tiếu Tiếu, Tiếu Tiếu không thương em đúng không?”

Diệp Tiếu nhức đầu: “Sao thế được, thầy không thích em thì còn thích ai.” Cậu xoa đầu mập trấn an, rồng ngốc đa sầu đa cảm quá đi thôi.

“Thật sao?” Eaton chớp mắt.

“Thật, sao thầy lừa em được.”

“Không tổ chức lễ cưới cũng không sao đâu, đi đăng ký kết hôn là đủ rồi.” Hồ Đa Đa chen miệng.

Diệp Tiếu: “…” Cái tên lắm mồm này!!╰_╯

Tất Phong suốt ngày sinh sự với Hồ Đa Đa giờ cũng cười ủng hộ: “Đúng đấy, đăng ký kết hôn đi, ma giới cần từng bước hiện đại hóa, kết hôn cũng phải theo kịp xã hội. Tổ chức một bữa tiệc xem như đã kết hôn là quan niệm lỗi thời lắm rồi, làm gì cũng phải phù hợp với thời đại, nhất định phải đăng ký kết hôn.”

Chẳng mấy khi được hùa theo, Hồ Đa Đa mừng thầm trong lòng, nhưng vì muốn một giả bộ ngầu trước mặt kẻ thù, hắn phải gắng nhịn, khổ không tả xiết.

Bạch Văn cũng góp vui: “Đúng, phải đăng ký kết hôn mới được coi là hợp pháp. Thầy Diệp là giáo viên, nên làm tấm gương tốt thầy xem có đúng không?”

Tất Phong gật gù liên tục: “Không sai không sai, tôi thấy nếu tổ chức lại lễ cưới thì hai người đi hưởng tuần trăng mật luôn đi, cả đời chắc chỉ kết hôn có một lần, hai người lại chẳng thiếu tiền, đơn giản tiết kiệm làm chi.”

Hồ Đa Đa gật gù.

Eaton bỗng được tiếp thêm sức mạnh, cả xe đều đứng về phía hắn ư?!

“Tiếu Tiếu, đa số đánh bại thiểu số, chúng ta nên nghe theo ý kiến của mọi người, bảo thủ không hay đâu.” Hắn nói đến là đạo lý.

Diệp Tiếu nổi gân xanh, tôi bảo thủ? Anh nói cho tôi xem anh thế này thì phải tổ chức thế nào, đã thế còn muốn tôi mời người thân bạn bè đến chứng kiến? Anh còn muốn đi hưởng tuần trăng mật? Sao anh không lên trời luôn đi!

Chỉ tiếc, nếu chỉ mình cậu phản đối thì hình như không hợp quần lắm, đằng nào cũng làm đám cưới ở ma giới rồi, thêm một lượt ở nhân giới cũng chẳng sao. Cậu đã trót lên thuyền của giặc rồng ngốc rồi, có lẽ về sau cũng chẳng tìm được ai khác.

“Cũng được, nhưng em phải khôi phục thành người lớn đã, em thế này thầy không dám để người ta nhìn thấy vợ mình.” Cuối cùng, Diệp Tiếu thỏa hiệp.

Eaton hưng phấn hét ầm cả lên, nhảy nhót lắc lư trong lòng Diệp Tiếu.

Diệp Tiếu nhìn Eaton hoan hỉ thì rất bất đắc dĩ, vậy nhưng lại chẳng thấy phiền tẹo nào.

Tuy hôn lễ không phải kế hoạch của cậu, thậm chí cậu còn chưa từng nghĩ rằng nửa kia của mình sẽ là Eaton, nhưng khi mọi chuyện xảy ra, cậu chẳng hề khó chịu dù chỉ một chút, thấy Eaton làm nũng là mềm lòng, nghe đối phương nói ngon nói ngọt là đỏ mặt…

Có lẽ đây chính là thích, dù sao cũng chưa có ai mang đến cho cậu những cảm giác như vậy.

“Hôn lễ nên tổ chức ở đâu đây, em thấy trên tivi đều chọn nhà thờ.” Hai mắt Eaton sáng lấp lánh.

“Ừm… Không bắt buộc phải như vậy, làm theo kiểu Trung cũng được.” Diệp Tiếu không rõ nghi lễ tại nhà thờ lắm, hình như có một số tôn giáo còn phản đối đồng tính luyến ái, thế thì chọn kiểu Trung còn hơn, ở ma giới tổ chức theo kiểu âu, nhân giới theo kiểu Trung là ổn rồi.

“Kiểu Trung cũng không tệ, đây là tập tục ở nước của Tiếu Tiếu, em nghe theo Tiếu Tiếu hết, chúng ta tổ chức ở trường? Hay ở nhà? Em có cần mua một căn nhà không? Không thể cứ để Tiếu Tiếu nuôi em được.” Kết hôn xong Eaton bỗng đầy trách nhiệm.

“Em muốn chọn thế nào cũng được, làm ở trường nghe cũng không tệ.” Diệp Tiếu biết Eaton có tiền, mua một hai căn nhà chẳng phải vấn đề to tát, muốn mua thì mua, có nhà rồi sẽ có cảm giác nuôi gia đình, nếu không rồng ngốc lại muốn làm trời làm đất nữa.

Trên đường về nhân giới, hai người vẫn “Mặc sức tưởng tượng” tương lai, mãi cho tới khi Eaton nhắc đến chuyện sinh con bị Diệp Tiếu bắt ngậm miệng.

==# Lúc trước anh nói thế nào tôi đều chịu được, nhưng vì cái quái gì còn muốn tôi sinh con!

Bị nhéo mặt béo một phát, Eaton rốt cuộc cũng yên tĩnh.

Không biết bao lâu sau, xe ngựa tới cuối đường phát quang. Diệp Tiếu thở phào, cuối cùng cậu đã về nhà, không biết đám yêu ở trường thế nào, mong rằng sẽ nghe lời trông trường, không để xảy ra sự cố gì.

Cậu không hề biết rằng, đám yêu trong trường không gây ra chuyện gì cả, toàn bộ vấn đề đều bắt nguồn từ con người là cậu.

“A ~~ Về tới nhà rồi!” Diệp Tiếu vươn người hít thật sâu một hơi khí nhân gian, trước kia cậu luôn cảm thấy không khí thành phố ô nhiễm, mà giờ lại thấy sao thân thuộc quá, chỉ ở đây mới có nhà của cậu.

“Tiếu Tiếu chờ em với.” Eaton thương tâm, Tiếu Tiếu của hắn vừa xuống xe đã muốn đi mất tiêu, quên cả bế hắn, hắn chỉ còn nước bám cửa xe tội nghiệp kêu.

Đâu còn cách nào, chân hắn ngắn quá không tự xuống xe được, dùng cánh cũng vô dụng, cái thân này ú quá là ú, bay không nổi.

“Biết chỗ tốt khi làm người chưa?” Diệp Tiếu bế hắn lên, cười khẽ: “Em thế này chẳng làm được gì cả.”

Eaton cọ cọ mặt béo vào ngực Diệp Tiếu: “Đúng vậy, em cũng không thể trải nghiệm đêm tân hôn đúng nghĩa với Tiếu Tiếu, làm Tiếu Tiếu phải khổ rồi.”

“Phụt!” Mọi người xung quanh không nhịn được bật cười.

Diệp Tiếu: “…” ==#

Hẻm nhỏ bỗng có một trận gà bay chó sủa, một lúc lâu sau, Diệp Tiếu bế Eaton mặt mũi bầm dập bước ra ngoài, sau lưng là mấy người cứ tủm tỉm mãi không thôi.

Eaton QAQ: Rốt cuộc mình đã làm gì sai mà bà xã lại uýnh mình?

Bình luận

Truyện đang đọc