DỤ DẠ

Một khúc nhảy kết thúc Lãnh Dạ cùng Amanda từ sân nhảy đi ra.

Viêm Phi trong tay cầm chén rượu vừa rồi của Lãnh Dạ, mặt mang mỉm cười nhìn bọn họ đi trở về.

Chống lại tầm mắt của y, Amanda trừng lớn ánh mắt đối Lãnh Dạ làm biểu tình tôi rất sợ đó, sau đó lòng bàn chân trốn sang bên kia cùng Lăng Quang Thần.

“Như thế nào một người ở trong này uống rượu giải sầu?” Lãnh Dạ từ trong tay người phục vụ lấy một ly rượu, sau đó trêu chọc Viêm Phi.

“Nơi nào là tiệc rượu? Thưởng thức mỹ nhân khiêu vũ vẫn là hưởng thụ tuyệt nhất, tôi vui vẻ còn không kịp.”

“Nhưng biểu tình của anh cũng không phải là nói như vậy.”

“Cậu có thể nhìn ra suy nghĩ gì từ tôi?” Viêm Phi biểu tình đầy mặt hứng thú:“Không bằng nói ra nghe một chút.”

“Anh tưởng tượng người cùng tôi khiêu vũ vừa rồi chính là mình.”

“Không đúng.”

“Nga?” Lãnh Dạ chọn mi.

“Tôi suy nghĩ, nếu tôi đem cậu đặt trên giường hảo hảo yêu thương, biểu tình trên mặt cậu còn có thể trấn định như vậy sao?”

Viêm Phi đầy mặt biểu tình tà ác, nhìn chằm chằm Lãnh Dạ đang bộ dáng sẵn sàng giết y, Lãnh Dạ uống một ngụm rượu:“Chỉ sợ vĩnh viễn không có một ngày như vậy.”

“Cậu thực sự cho rằng như vậy?” Viêm Phi cười hỏi lại.

“Đương nhiên.”

“Không bằng chúng ta đánh cuộc.”

“Cược cái gì?”

“Nếu tôi trong một tháng có thể đẩy cậu trên giường cậu liền thành tình nhân của tôi được không?”

Lãnh Dạ theo dõi hắn:“Viêm đại thiếu gia cũng thật sẽ nói chuyện cười, nếu anh trong mười ngày dùng thủ đoạn nào đó bắt tôi lên giường, hoặc cho tôi uống thuốc mê, này ván cược này chẳng phải coi như anh thắng?”

“Tôi sẽ không làm việc như vậy.”

“Này nha, chỉ sợ anh vĩnh viễn cũng sẽ không thắng.”

“Không thử như thế nào biết? Hay là cậu sợ hãi thất bại, cho nên mới không dám đáp ứng?”

Phép khích tướng quen thuộc từ miệng y ra, Lãnh Dạ khóe miệng hạ xuống, bất quá không tính toán cự tuyệt. Đối với một trăm phần trăm sẽ không thua đánh cuộc, hắn không lý do gì không phụng bồi.

“Được, tôi đáp ứng.” Lãnh Dạ nói.

Viêm Phi cười “Coi như quyết định rồi.”

Lãnh Dạ đánh gãy lời hắn:“Bất quá tôi có điều kiện.”

“Điều kiện gì.”

“Nếu tôi thắng, anh liền làm người của tôi, thế nào?”

“Làm người của cậu?” Viêm Phi cao thấp đánh giá hắn một cái, sau đó nhịn không được cười ha ha:“Lấy cơ thể nhỏ bé của cậu, chẳng lẽ còn nghĩ thượng tôi?”

Lãnh Dạ âm thầm khinh bỉ tư tưởng ngựa đực của y, cái gì đều có thể nghĩ đến phương diện kia đi:“Anh suy nghĩ nhiều quá, tôi nói lời này là vô cùng đứng đắn, không nghĩ có người nghĩ sang ý tứ khác.”

“Ví dụ như?” Viêm Phi có hưng trí hỏi.

Lãnh Dạ mị mị nhãn tình, ưu nhã như một con báo:“Làm người hầu của tôi. Không biết sai sử một lão đại hắc đạo sẽ có cảm giác thế nào đây?”

Viêm Phi trên mặt tiếu ý không mất, chỉ là ánh mắt trở nên có điểm khó có thể nắm lấy, đổi làm là những người khác đối hắn nói như vậy, Viêm Phi sẽ làm hắn hối hận khi sống trên đời này, bất quá Lãnh Dạ nói lời này lại làm Viêm Phi cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, ngữ khí biếng nhác như vậy có bao nhiêu động lòng, hắn thực sự càng ngày càng thích cá tính của Lãnh Dạ

Viêm Phi không có tiếp tục đề tài này nữa, mà là đối Lãnh Dạ vươn tay:“Cùng nhau nhảy một điệu đi.”

Lãnh Dạ lần này không có cự tuyệt, thập phần sảng khoái đáp ứng, nâng tay khoát lên lòng bàn tay y, Viêm Phi nắm tay hắn, tác phong nhanh nhẹn mang hắn đi vào sân nhảy.

Bình luận

Truyện đang đọc