DỤ DẠ

Sự kiện kia dần dần lắng xuống, bất quá chuyện này bên trong công ty lại được phản ứng rất nhiệt liệt, bởi vì hắn vẫn duy trì được danh người phát ngôn mà nhẹ nhàng thở ra, cũng có chút đỏ mắt với vận khí của hắn mà nói bậy sau lưng hắn, hơn nữa nói rất khó nghe, tin đồn nào Lãnh Dạ ít hay nhiều cũng nghe một chút, nhưng hắn chính là nghe một tai ra một tai.

Lãnh Dạ đem tinh lực đều đặt trên danh người phát ngôn kia, tên hãng hắn ký hợp đồng là F&C, phong cách lấy bình thản làm chủ, chủ yếu đánh vào thị trường người trẻ tuổi, Lãnh Dạ cùng vài người mẫu được chọn khác của F&C bắt đầu tuyên truyền, treo tại các khu trung tâm mua sắm, phi thường xôn xao, lượng tiêu thụ cũng là từng bước bay lên, tuy rằng tiến quân Trung Quốc thời gian không quá lớn, nhưng F&C đã có chỗ đứng vững chắc trong thị trường cạnh tranh khốc liệt.

Trang phục phẩm bài nổi danh, mang đến không chỉ lượng tiêu thụ lớn, người mẫu làm cho F&C cũng rất nhanh trở lên nổi tiếng. Lãnh Dạ lại tiếp tục đóng quảng cáo cho F&C để truyền bá trên truyền hình cả nước, tuy rằng người mẫu bị chú ý luôn luôn không bằng diễn viên cùng ca sĩ, nhưng Lãnh Dạ ngoại hình rất phát triển, cho nên người chú ý hắn càng ngày càng nhiều, Lãnh Dạ chỉ bằng mấy cái quảng cáo đã bắt đầu có fan, những fan này điên cuồng thu thập thông tin về hắn, thậm chí còn giúp hắn thành lập một blog cho người hâm mộ hắn.

Lãnh Dạ từ Lăng Quang Thần giới thiệu biết đến blog hâm mộ đó, cảm thấy rất vui, hắn lần đầu tiên phát hiện nguyên lai nổi danh cảm giác so với trong tưởng tượng của hắn còn tốt hơn. Hắn hiện tại xuất môn đã bắt đầu có người tìm hắn kí tên, phố chụp bị truyền đến trên mạng tần suất cũng càng ngày càng cao, Lăng Quang Thần thực chú ý tin tức bát quái trên mạng, vô luận trang nào cũng xem, Lãnh Dạ trước mắt nổi lên rất không tồi.

Một hôm, thư kí của giám đốc tìm đến Lãnh Dạ, bảo hắn đến văn phòng giám đốc.

Lãnh Dạ cảm thấy có điểm kỳ quái, nếu tổng tài muốn tìm hắn nói, có thể cho gọi điện cho Lăng Quang Thần để nhắn lại, nhưng vị thư kí này lại cố tình chọn thời điểm không có Lăng Quang Thần để tìm hắn.

Lãnh Dạ đi theo thư kí đi lên văn phòng giám đốc.Thư kí là một mỹ nhân tuổi trẻ, bất quá tại đã làm trong công ty này cũng phải người tầm thường, nghe nói là cùng giám đốc có quan hệ họ hàng. Giám đốc tên là Vương Hạo Thiên, là một hoa hoa công tử, đổi tình nhân so thay quần áo còn nhanh hơn, hơn nữa trước kia chỉ ngoạn nữ nhân, hiện tại biến thành song tính luyến, nam nhân đều không buông tha.

Đứng ở trong thang máy, Lãnh Dạ nhìn vị thư kí kia một cái.

Nhận thấy được tầm mắt Lãnh Dạ thư kí quay đầu, liếc mắt một cái.

Trong thang máy chỉ có hai người, đối với nữ nhân quá lãnh đạm là không lễ phép, Lãnh Dạ vì thế chủ động khơi mào đề tài:“Xin hỏi Vương tổng tìm tôi có chuyện gì?”

“Đến lúc đó cậu sẽ biết.”

Thư kí trả lời rất lãnh đạm, hơn nữa thủy chung mặt không chút thay đổi, không biết vì cái gì, Lãnh Dạ cảm thấy nàng đối mình có địch ý.

Là ảo giác sao……

Không khí có điểm cương, Lãnh Dạ đánh mất đối thoại ý niệm trong đầu, nhìn cửa thang máy.

Văn phòng giám đốc tại tầng cao nhất, nhân viên bình thường bình thường sẽ không đi lên, văn phòng Viêm Phi cũng ở tầng này, nhưng Lãnh Dạ từ trước đến nay không có tới.

Thư kí đem Lãnh Dạ đưa tới cửa phòng giám đốc, gõ gõ cửa:“Vương tổng, tôi đem Lãnh Dạ tới rồi.”

“Ân, cho cậu ấy vào đây.”

Lãnh Dạ đi vào văn phòng, Vương Hạo Thiên đang ngồi ở ghế làm việc, nhìn hắn xong giơ lên khóe môi, đối hắn vẫy vẫy tay:“Lại đây.”

Vương Hạo Thiên năm nay ba mươi lăm tuổi, sinh ra trong một gia đình giàu có, bởi vì cha mẹ hắn có gen tốt, hắn sinh ra là một túi da, nhưng bởi vì trường kỳ trầm mê tửu sắc, tướng mạo thoạt nhìn có điểm miệt mài quá độ sớm già cùng tiều tụy, Lãnh Dạ thực không thích.

Lãnh Dạ đi qua, tại sô pha ngồi xuống, trên mặt tươi cười lễ phép, hỏi:“Xin hỏi Vương tổng tìm tôi có chuyện gì sao?”

“Tự nhiên là chuyện tốt” Vương Hạo Thiên đứng lên, đi đến trước mặt Lãnh Dạ.

Thư kí giúp hai người rót cà phê xong liền lui ra.

Lãnh Dạ dùng khóe mắt dư quang nhìn nàng rời đi, sau đó có chút đăm chiêu hạ mắt.

Vương Hạo Thiên tại bên người Lãnh Dạ bên người, dựa vào rất gần, hơn nữa một tay khoát lên lưng ghế phía sau hắn, tư thế này cùng ôm hắn không sai biệt lắm, Lãnh Dạ biểu tình không biến, ở trong lòng cười lạnh.

Từ lúc tiến vào hắn đã biết đại khái sẽ phát sinh chuyện gì, lúc trước hắn nghe nói Vương Hạo Thiên đã bỏ vị nam sủng kia, hiện nay đang tìm con mồi mới, chẳng qua Lãnh Dạ như thế nào cũng không nghĩ tới nam sủng mới kia lại là mình, người phía trên công ty vẫn thường ra tay với người trong công ty mình, Lãnh Dạ tại vòng luẩn quẩn cũng ngốc một đoạn thời gian, quy tắc ngầm vẫn là hiểu biết một ít, vẫn lạnh nhạt đáp lại, bất quá một khi đề cập đến chính hắn thì sẽ bất đồng.

Vương Hạo Thiên nhìn Lãnh Dạ, ánh mắt thập phần rõ ràng, khoát lên lưng ghế dựa sau đó tay chậm rãi lên vai Lãnh Dạ.

Lãnh Dạ trong mắt bỗng dưng chợt lóe một đạo hàn quang.

“Cậu gần đây phát triển không tồi, những tân nhân trọng điểm có cậu cùng Lôi Tử Hàm phát triển tốt nhất.”

“Đa tạ khích lệ.” Lãnh Dạ thản nhiên nói.

“Bất quá còn chưa đủ, tôi vẫn hy vọng công ty có thể nuôi dưỡng ra Lê Hân thứ hai, nhưng vẫn không tìm được người có tư chất giống hắn, hiện tại rốt cục tìm được rồi.” Vương Hạo Thiên nhìn chằm chằm mặt Lãnh Dạ, tay khoát lên vai hắn bắt đầu không an phận đi xuống:“Tôi có thể cho cậu càng hồng, trở thành như Lê Hân siêu cấp siêu sao.”

Lãnh Dạ đã sớm đoán được hắn sẽ nói như vậy, ở trong lòng cười lạnh, nếu ở trước mặt hắn một nam nhân chưa trải sự đời chỉ sợ đã sớm không chịu nổi dụ hoặc trực tiếp hiến thân.

“Điều kiện là?” Lãnh Dạ biết rõ còn cố hỏi.

“Làm người của tôi, tôi sẽ đem tài nguyên tốt nhất của công ty cho cậu.”

Hứa hẹn cực kỳ dụ hoặc, Vương Thiên Hữu nói thực chân thành, tay hắn đã chạm tới chân Lãnh Dạ, bất quá Lãnh Dạ rất rõ ràng, tại vòng lẩn quẩn này lời hứa hẹn này cũng như không khí mà thôi, trước kia cũng có một người mẫu nhờ vào lời hứa hẹn này mà quan hệ da thịt với Vương Thiên Hữu để được đi buổi diễn, nhưng sau đó cũng bị Vương Quang Thần vứt bỏ không một lời hỏi thăm, một thời gian sau cũng biến mất trong tâm trí mọi người.

“Điều kiện rất tốt.” Lãnh Dạ nói.

“Cậu đáp ứng?” Vương Hạo Thiên trên mặt tiếu ý gia tăng.

Tay hắn đã muốn đưa đến trên lưng Lãnh Dạ, Lãnh Dạ cưỡng chế xúc động muốn cho hắn một đấm, đứng lên:“Không.”

Vương Hạo Thiên trên mặt tươi cười cứng đờ, tựa hồ hoàn toàn không dự đoán được Lãnh Dạ sẽ cự tuyệt, không cam lòng hỏi:“Điều kiện của tôi không đủ tốt sao?”

Lãnh Dạ lại chỉ cười cười, tươi cười có chút hương vị trêu chọc, lấy tay của gã ra:“Nếu Vương tổng không có gì muốn nói nữa, tôi phải đi đây, tạm biệt.”

Vương Hạo Thiên nhìn Lãnh Dạ rời đi, sắc mặt hung ác nham hiểm.

Lãnh Dạ đi tới cửa, đem cửa mở ra, lại phát hiện của mở không được, hắn thử vài lần cũng không làm gì được.

Bị khóa trái ……

“Vô dụng, tiểu Đình sợ có người sẽ quấy rầy chúng ta, cho nên khóa trái.”

Thanh âm Vương Hạo Thiên từ phía sau truyền đến, Lãnh Dạ xoay người, Vương Hạo Thiên đã muốn đứng lên, hướng hắn đi tới, trên mặt một lần nữa tươi cười, chỉ là trở nên có chút thô bạo.

Lãnh Dạ nhếch nhếch mép:“Vương tổng hiện tại muốn làm gì tôi đây?”

“Tôi nghĩ cậu hẳn là rất rõ ràng. Tại vòng luẩn quẩn này có một số việc khó có thể tránh khỏi, phản kháng cũng giống nhau, còn không bằng ngoan ngoãn thuận theo, còn có thể tốt một chút.” Vương Hạo Thiên vừa nói chuyện, một bên cởi áo khoác:“Tôi thích người biết nghe lời.”

Đây là muốn bắt ép sao……

Lãnh Dạ cười lạnh, hắn không phải người hung dữ, nếu không có chạm đến mấu chốt của hắn thì hắn có thể coi như cái gì cũng chưa phát sinh, nhưng Vương Hạo Thiên đây là thật sự chọc giận hắn.

Chỉ cần nam nhân cuồng vọng này dám động đến hắn, hắn sẽ cho gã thấy hối hận vì sống trên thế giới này.

Vương Hạo Thiên chạy tới trước mặt Lãnh Dạ, hướng tới mặt Lãnh Dạ……

Lãnh Dạ trên người sát khí bắt đầu mãnh liệt đứng lên.

Lãnh Dạ quyết định xử lý Vương Hạo Thiên, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa.

“Ai?” Vương Hạo Thiên nhăn lại mi, không kiên nhẫn hỏi, bởi vì việc tốt bị quấy rầy mà có chút sinh khí.

“Là tôi, Viêm Phi.”

Nghe được thanh âm Viêm Phi, Lãnh Dạ nắm chặt quyền rồi buông ra. Xem ra không cần hắn ra tay,“Cứu tinh” đã đến.

Vương Hạo Thiên tính toán tìm vài cái cớ đuổi Viêm Phi:“Tôi hiện tại có việc, Viêm phó tổng có chuyện gì tối nay nói sau.”

“Thực xin lỗi, không thể được.” Viêm Phi ngữ khí bình thản, nhưng thái độ rất mạnh mẽ cứng rắn.

Vương Hạo Thiên ánh mắt lạnh lùng, nhìn bộ dáng kia của gã Lãnh Dạ còn tưởng rằng gã sẽ chửi ầm lên, bất quá Vương Hạo Thiên cắn chặt răng cuối cùng vẫn là nhịn xuống, cố gắng dùng ngữ khí bình tĩnh nói:“Vậy được rồi, anh chờ một chút.”

Nam nhân cuồng vọng cư nhiên liền như vậy thỏa hiệp, khiến Lãnh Dạ có điểm ngoài ý muốn.

Xem ra quyền lực của Viêm Phi so với tưởng tượng của hắn còn lớn hơn……

Vương Hạo Thiên theo ngăn kéo lấy ra chìa khóa, Lãnh Dạ hướng bên cạnh một bước để hắn mở cửa, Vương Hạo Thiên rõ ràng nghẹn nhất, biểu tình táo bón khiến Lãnh Dạ nhìn cảm thấy có điểm khôi hài.

Cửa mở ra.

Viêm Phi đi vào văn phòng, nhìn Lãnh Dạ liếc mắt một cái, thấy hắn hoàn hảo không tổn hao gì sau tựa hồ nhẹ nhàng thở ra.

Bình luận

Truyện đang đọc