DƯỢC THẦN

- Ha ha, Lôi Nặc lão ca, đây chính là Thành Tháp Lâm, ta còn phải trở về phục mệnh, không bồi tiếp ngươi được nữa.

Tiến vào trong Thành Tháp Lâm xong, Đan Ni quay sang Lôi Nặc cười nói.

Người cùng cưỡi ngựa với Đan Ni bất ngờ chính là phụ thân Kiệt Sâm - Lôi Nặc.

Lúc này lão Lôi Nặc đã không còn dáng dấp chán chường nhiều năm ở trấn Khoa Đa nữa, vải vóc trên người tạo thành TSm, cưỡi trên một con ngựa cao to, tràn đầy vẻ uy nghiêm.

Lúc này Đan Ni thân là Chấp Pháp quan của Công hội Linh Sư nhận được mệnh lệnh của hội trưởng Ngả Tát Khắc đi tới trấn xử Khoa Đa lý chuyện tình của sòng bạc Cáp Lý, đồng thời bái phỏng phụ thân Kiệt Sâm một chút, sau khi biết Lôi Nặc cũng muốn đi Thành Tháp Lâm, lúc này liền mời Lôi Nặc đi cùng.

Hai người đi dọc đường trò chuyện với nhau rất hòa hợp, Đan Ni thân là Chấp Pháp quan của Công hội Linh Sư, Linh sư tam giai cao cấp, ở trước mặt Lôi Nặc cũng không có chút ngạo khí, còn Lôi Nặc năm đó là cao thủ đệ nhất của gia tộc Thác Đức khi nói chuyện với Đan Ni cũng vô cùng thoải mái, không chút khiếp đảm và khó khăn nào.

Lôi Nặc cũng nở nụ cười:

- Ha ha, đại nhân Đan Ni khách khí rồi, dọc đường đã làm phiền ngươi.

- Đâu có, nếu Lôi Nặc lão ca nhìn thấy đại sư Kiệt Sâm, nhất định phải cho tiểu đệ gửi lời hỏi thăm.

Đan Ni tươi cười, lập tức quay đầu quát lớn:

- Mại Khắc, ngươi quen biết với đại sư Kiệt Sâm, ngươi hãy lo chuyện đưa Lôi Nặc lão ca đi gặp Đại sư Kiệt Sâm đi.

- Vâng, Đại nhân Đan Ni.

Mại Khắc từ đoàn xe ngựa phía sau thúc ngựa đi ra tới bên Lôi Nặc.

- Lôi Nặc lão ca, ta xin cáo từ trước.

Đan Ni chắp tay với Lôi Nặc, sau đó suất lĩnh Chấp Pháp đội chạy về phía Công hội Linh Sư, còn Mại Khắc đưa Lôi Nặc đi tới trang viên của Tát Cáp.

Trong phòng khách của trang viên Tát Cáp, Lôi Nặc và Kiệt Sâm ngồi đối diện nhau, trước mặt hai người là hai chén trà tỏa khói nghi ngút.

Mùi thơm nhàn nhạt quanh quẩn toàn bộ phòng khách.

- Tiểu tử ngươi từ lúc nào đã trở thành một gã Linh Dược sư?

Lôi Nặc nhìn Kiệt Sâm ở trước mặt, trên mặt nở nụ cười, trong giọng nói cũng không có ý tứ trách cứ.

Nếu như không phải đám người Đan Ni đến thăm, Lôi Nặc căn bản không biết nhi tử Kiệt Sâm của chính mình có danh tiếng lớn như vậy ở Thành Tháp Lâm, ngay cả Chấp Pháp quan Đan Ni của Công hội Linh Sư khi nhắc tới Kiệt Sâm đều phải tôn xưng một tiếng đại sư, trong giọng nói tràn ngập vẻ cung kính.

- Phụ thân, con chỉ là một gã Linh dược đồ nhất giai đê cấp mà thôi. Nguồn truyện: Truyện FULL

Kiệt Sâm có chút bất đắc dĩ lắc đầu.

Trên thực tế, tuy rằng không ít người trong Thành Tháp Lâm kính nể Kiệt Sâm thế nhưng ngoại trừ một vài người biết tạo nghệ của Kiệt Sâm trên Linh Dược học thì mới cung kính như vậy, còn tuyệt đại đa số người, bao gồm cả hội trưởng Ngả Tát Khắc Công hội Linh Sư đều do sau sự kiện Tử Tước Tư Đế, cùng mối quan hệ giữa Kiệt Sâm và Bỉ Tư Pháp Mỗ, Tát Cáp mới cung kính với Kiệt Sâm như thế.

- Ha ha, cho dù là Linh dược đồ đê giai thì làm sao?

Trong lòng Lôi Nặc vô cùng hưng phấn, nguyên bản Lôi Nặc chỉ ôm một tia hy vọng đối với chuyện Kiệt Sâm trở lại dòng họ, thế nhưng hiện giờ biết được Kiệt Sâm là một gã Linh Dược sư, trong lòng Lôi Nặc lại tăng thêm một chút lòng tin.

- Qua vài ngày nữa là đến thời gian tông tộc thu đệ tử, con còn có chuyện gì cần phải xử lý không? Nếu có thì mau xử lý hết trong hai ngày này đi, sau đó chúng ta còn đi vương đô.

- Không cần phụ thân, bây giờ con không có chuyện gì để xử lý cả, bất kỳ lúc nào cũng có thể xuất phát.

- Vậy giờ ngọ ngày mai chúng ta sẽ đi vương thành.

Hai mắt Lôi Nặc lóe ra tinh quang, hai tay nắm chặt lại.

Sáng sớm ngày thứ hai, Kiệt Sâm và lão Lôi Nặc bắt đầu khởi hành.

Sau khi biết được tin tức Kiệt Sâm muốn đi vương thành, Khải Tát Lâm tràn ngập vẻ không muốn trong lòng, Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp đã rời khỏi Thành Tháp Lâm, hiện giờ Kiệt Sâm đi nốt, trong trang viên Tát Cáp chỉ còn lại một mình Khải Tát Lâm.

- Đại sư Kiệt Sâm, đi đường cẩn thận.

Ở cửa thành phía Đông, Khải Tát Lâm cầm hành lý trong tay đưa cho Kiệt Sâm, trong hốc mắt vương chút lệ quang, mang theo một dáng vẻ không muốn.

- Ừm, ngươi cũng sớm trở về đi Khắc Lai Nhân, bảo trọng.

Kiệt Sâm cầm hành lý, căn dặn.

- A, Đại sư Kiệt Sâm, vì sao ngươi cũng ở chỗ này?

Chính vào lúc này, đột nhiên bên cạnh truyền đến một thanh âm trung khí mười phần, một đội nhân mã dừng lại bên người Kiệt Sâm.

- Ba Đốn đại ca, Yên Cơ tiểu thư.

Kiệt Sâm quay về phía chủ nhân thanh âm, chỉ thấy Ba Đốn nhảy từ trên lưng ngựa xuống, dáng vẻ tươi cười đi tới chỗ Kiệt Sâm, còn Yên Cơ ở phía sau cũng giật cương bỏ xe ngựa, đi từ phía trên xuống.

- Phụ thân, giới thiệu với người, vị này chính là Yên Cơ tiểu thư của gia tộc Áo Lợi Phất, còn đây là Ba Đốn đại ca.

Kiệt Sâm hướng về Lôi Nặc giới thiệu, sao đó lại chỉ vào Lôi Nặc nói với Ba Đốn và Yên Cơ:

- Đây là phụ thân Lôi Nặc của ta.

- Lôi Nặc bá bá.

- Lôi Nặc tiên sinh.

Yên Cơ và Ba Đốn hành lễ.

- Ha ha, hai vị khách khí rồi.

Lôi Nặc cũng thi lễ lại, trước đây hắn là Tôn Linh sư lục giai, liếc mắt có thể nhìn ra thực lực Ba Đốn bất phàm, mà thân là đệ tử gia tộc Thác Đức, hắn cũng rất hiểu rõ một trong tam đại gia tộc vương quốc - Áo Lợi Phất gia tộc rất rõ ràng.

- Đại sư Kiệt Sâm, các người đây là … ?

Nhìn Kiệt Sâm, Yên Cơ có chút cung kính dò hỏi.

- A, ta và cha ta có việc chuẩn bị đi tới vương thành.

- Đi vương thành?

Trên mặt Yên Cơ đột nhiên hiện một tia mừng rõ:

- Đại sư Kiệt Sâm, chúng ta cũng đang chuẩn bi đi vương thành, không bằng đi cùng nhé?

Nghe được Kiệt Sâm muốn đi tới vương thành, Yên Cơ vội vàng mời chào, nếu như có thể đi cùng với Đại sư Kiệt Sâm, dọc đường đi sẽ tăng cường giao lưu tình cảm hơn, đối với Đại sư Kiệt Sâm có thể phối chế ra Linh Dược tề thượng phẩm cao cấp, cho dù gia tộc Áo Lợi Phất cũng phải tìm cơ hội giao hảo.

- Vậy?

Kiệt Sâm nhìn phụ thân chính mình, gật đầu nói:

- Vậy cũng được.

Nếu như Kiệt Sâm đi một mình, tự nhiên sẽ không kết nhóm với Yên Cơ, chỉ là phụ thân và chính mình đang đi vương thành, nếu như trên đường gặp phải nguy hiểm gì, hoặc là xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, có Ba Đốn và Yên Cơ ở đây sẽ tiện hơn rất nhiều.

- Đại sư Kiệt Sâm, Lôi Nặc bá bá, phía sau có rất nhiều xe ngựa, các người an vị trong một cái xe ngựa đi.

Yên Cơ nhanh chóng thu xếp cho Kiệt Sâm.

- Yên Cơ kia hẳn là trưởng nữ của tộc trưởng gia tộc Áo Lợi Phất phải không? Vì sao lại cung kính với Kiệt Sâm như vậy?

Lôi Nặc hiếu kỳ nhìn Yên Cơ, trong lòng mang theo nghi hoặc, hắn có thể nhìn ra thực lực Ba Đốn rất mạnh, khi đi có thể mang theo hộ vệ như Ba Đốn, Yên Cơ ở trong gia tộc có địa vị không thấp, mà khi mình còn ở trong gia tộc Thác Đức đã nghe qua tộc trưởng Dạ Cập có một trưởng nữ tên là Yên Cơ.

Bình luận

Truyện đang đọc