DƯỢC THẦN

Tình huống hoàn toàn không thể xuất hiện này, chân thực xuất hiện trước mặt Kiệt Sâm, khiến Kiệt Sâm hoàn toàn làm cho không hiểu.

Hắn ngẩng đầu, một tòa cung điện khổng lồ thoắt ẩn thoắt hiện phía cuối cầu thang, mang đến cho người ta cảm giác cực kì chân thực, mắt thấy sắp điđược hết cầu thang, nhưng công thức thứ một ngàn này, Kiệt Sâm không cách nào suy luận thành công.

- Làm thế nào bây giờ? Không lẽ đi đến đây, còn phải công cốc quay về?

Kiệt Sâm rất không cam lòng.

- Không...

Hắn dùng lực lắc lắc đầu, ánh mắt mang theo một tia kiên định. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Sưu!

Thân hình Kiệt Sâm đột nhiên xâm nhập vào đoạn cầu thang cuối cùng, vô số hắc sắc khí lưu thoắt ẩn thoắt hiện, nhưng Kiệt Sâm chỉ dựa vào trực giác nhạy bén của mình, cùng lý giải về một ngàn công thức định luật A Phục Gia Đức La trước, cẩn thận xuyên qua đoạn cầu thang.

Kiệt Sâm lúc này, giống như người đang nhảy nhót trên lưỡi dao nhọn, chỉ cần không cẩn thận, sẽ cực có khả năng chết dưới một đường hắc sắc khí lưu nào đó đột nhiên xuất hiện.

- Sắp rồi, sắp rồi...

Cung điện khổng lồ đã gần ngay trước mắt, Kiệt Sâm kìm nén cảm giác cuồng hỉ trong lòng, thân hình lóe lên rồi biến mất trên cầu thang.

Cho dù quỹ tích xuất hiện của hắc sắc khí lưu cực kì khó hiểu, nhưng Kiệt Sâm vẫn đem vị trí xuất hiện của mỗi một đường hắc sắc khí lưu, ghi nhớ trong lòng.

Trong lòng Kiệt Sâm, lờ mờ cảm thấy, vị trí xuất hiện của những đường hắc sắc khí lưu này đều là chính xác, bản thân sở dĩ không thể suy luận ra, chỉ là vẫn chưa lý giải thấu đáo định luật A Phục Gia Đức La.

Một đường hắc sắc khí lưu đột nhiên xuất hiện cạnh người Kiệt Sâm, Kiệt Sâm lắc hông, phần hông nhất thời cong thành hình vòng cung, nhẹ nhàng tránh né.

Hai đường hắc sắc khí lưu lặng lẽ xuất hiện dưới chân Kiệt Sâm, Kiệt Sâm cực kì nhạy bén quan sát được động hướng của nó, lướt nhẹ, cực hạn vượt qua.

Cả quãng đường, Kiệt Sâm gần như du động qua lại giữa sinh tử, chỉ cần một chút không cẩn thận, sẽ là hồn tiêu thân vẫn.

- Sưu!

Cuối cùng, Kiệt Sâm bước qua bậc thang cuối cùng, hắn thậm chí còn nhìn thấy ba chữ vàng lên bên trên cung điện - Thần Dược Điện!

Không đợi hắn kịp lộ vẻ kinh hỉ, đã kinh hãi nhìn thấy...

Một đường hắc sắc khí lưu không biết từ lúc nào, lặng lẽ xuất hiện rồi nhanh chóng quấn lên cánh tay phải hắn.

- Xong rồi...

Kiệt Sâm mặt tràn ngập sợ hãi, trong lòng chỉ kịp nghĩ vậy, một luồng sức mạnh cường hãn đến không thể ngăn cản lập tức xuyên qua cánh tay hắn, đi vào trong cơ thể.

- Không!

Trong lòng Kiệt Sâm phát ra một tiếng kêu tuyệt vọng!

Sức mạnh cường đại ẩn chứa bên trong đường hắc sắc khí lưu đó, trong nháy mắt tiến nhập vào trong cơ thể Kiệt Sâm.

Đây là một loại sức mạnh rất khó hình dung, tràn ngập uy áp cường đại, khí tức hủy diệt, sắc bén cường hãn vô cùng.

Luồng sức mạnh này mặc dù chỉ có một tia, nhưng trong cảm giác Kiệt Sâm, bản thân dưới một tia sức mạnh đó, chỉ như con kiến trong băng thiên tuyếtđịa, căn bản không thể kháng cự, luồng sức mạnh cường đại đó, sở hữu sức mạnh có thể khiến mình hóa thành tro tàn trong nháy mắt.

- Không...

Trong lòng Kiệt Sâm phát ra tiếng hét kinh thiên động địa, ý chí hắn chưa bao giờ tập trung đến vậy, bản năng cầu sinh, khiến tất cả linh lực trong người hắn, nhất thời bạo động.

- Ầm!

Khoảnh khắc này, tất cả linh lực trong người Kiệt Sâm, toàn bộ điên cuồng điều động, trong nháy mắt chặn trên tia sức mạnh kia.

Nhưng khiến Kiệt Sâm tuyệt vọng là, tứ giai đê cấp thiên linh chi lực như đại giang gào thét, sau khi gặp phải luồng sức mạnh kia, liền như tuyết trắng dưới ánh mặt trời, tan chảy trong giây lát, căn bản không thể ngăn cản đối phương.

- Boang!

Một tiếng thét chói tai vang lên trên tình thần hải của Kiệt Sâm, đúng thời khắc nguy cơ này, bất tử hỏa phụng hư huyễn không qua sự khống chế của Kiệt Sâm hiện lên trên đỉnh đầu hắn, đồng thời, luồng sức mạnh hỏa hệ mà Kiệt Sâm hấp thu từ bất tử hỏa phụng linh tâm, lặng lẽ xuấ hiện trong người Kiệt Sâm, ngăn cản tia hủy diệt chi lực đáng sợ.

Bất tử hỏa phụng, là thất giai linh thú, còn luồng hỏa hệ chi lực kia, là do Kiệt Sâm hấp thu bất tử chi phụng linh tâm, truyền thừa bất tử hỏa phụng linh hồn ý chí, cuối cùng thành bất tử hỏa phụng chi lực tiềm phục trong người Kiệt Sâm.

Khi Kiệt Sâm hấp thu bất tử hỏa phụng linh tâm, đối diện luồng sức mạnh của bất tử hỏa phụng, cho dù Vi Ân thân là bát giai đế linh sư cũng không thể làmđược gì, đủ thấy luồng sức mạnh đó cường hãn cỡ nào.

Hôm nay trong thời khắc sinh tử, luồng sức mạnh bất tử hỏa phụng đó cuối cùng cũng chủ động xuất hiện bảo vệ chủ nhân.

Trong lòng Kiệt Sâm vẫn chưa kịp mừng rỡ...

- Ầm!

Cửu giai thánh thú bất tử chi lực trong nháy mắt va chạm với tia hủy diệt chi lực đáng sợ kia, hai luồng sức mạnh tiếp xúc, bất tử hỏa phụng chi lực như không chịu nổi một đòn, lập tức sụp đổ.

- Đây là sức mạnh của cửu giai thánh thú bất tử hỏa phụng!

Trong não hải Kiệt Sâm chỉ kịp lóe qua một tia suy nghĩ, hắn dường như nhìn thấy, mỗi một tế bào, mỗi một nguyên tố trong thân thể mình đều đang tán loạn biến mất, cả người mình trong nháy mắt hóa thành hư vô.

Thời điểm mọi thứ chuẩn bị thực hiện...

Một luồng ý chí quân lâm thiên hạ đột nhiên nổi lên từ trên người Kiệt Sâm, trong linh vực cấm linh, dưới sự vận chuyển của linh thần quyết, luồng sức mạnh hắc sắc cổ quái trước giờ vẫn chậm rãi vận chuyển trong cơ thể Kiệt Sâm đột nhiên sôi trào.

Nó giống như một đế vương, nhìn thấy con dân của mình lầm than, cảm giác đế phẫn nộ, quy khó thần gào lập tức tràn ngập mỗi một góc cơ thể Kiệt Sâm.

Một màn quỷ dị xuất hiện, tia khủng bố chi lực đến cửu giai thánh thú bất tử chi lực cũng bị đánh tan trong nháy mắt, sau khi cảm nhận được luồng sức mạnh ý chí cổ quái trong người Kiệt Sâm, như đại thần nhìn thấy đế vương, gia bộc nhìn thấy gia chủ, sợ hãi rút khỏi thân thể Kiệt Sâm.

Sau khi hắc sắc khí lưu rút ra khỏi thân thể Kiệt Sâm, lóe lên một cái yếu ớt rồi tiêu tán trong không khí.

Cả quá trình nói ra thì có vẻ dài, kì thực chỉ phát sinh trong giây lát, Kiệt Sâm thậm chí đến ý niệm trong đầu cũng không kịp chuyển động, mọi thứ đã chấm dứt.

- Phù!

Nửa ngày sau, Kiệt Sâm mới thở phào nhẹ nhõm, trên mặt vẫn còn nguyên biểu tình kinh hồn vị định.

Hai chân hắn có chút mềm nhũn, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh túa ra sau lưng, ướt đẫm như mưa.

Mặc dù nói ba ngàn năm trước Kiệt Sâm đã từng chết qua một lần, nhưng cảm giác cái chết một lần nữa giáng xuống đầu mình, cảm giác căn bản không thểphản kháng, cảm giác chắc chắn phải chết, vẫn khiến trái tim Kiệt Sâm khó chịu đến khó có thể tưởng tượng.

- Thời khắc sinh tử, đúng là quá đáng sợ!

Một lúc lâu sau, Kiệt Sâm cười khổ ra tiếng, mặc dù cảm giác chạm vào biên giới sinh tử đối với một linh sư mà nói rất tốt cho việc nâng cao thực lực, đột phá và cảm ngộ, tuy nhiên cảm giác vô lực này, Kiệt Sâm thật sự không thích.

Con người có thể thích kích thích, nhưng kích thích quá, chính là muốn chết.

Bình luận

Truyện đang đọc